Hơn nữa, ông chỉ mới tiếp xúc với Tú Phân một chút, đến tay bà còn kịp chạm kỹ. Một đàn bà tuổi xế chiều, từng trải chốn phong trần, cần thiết vẻ thanh cao, đoan trang đến thế .
Trong xe cảnh sát, ông liên tục xin Tú Phân và Thịnh Vân Tế. Vốn dĩ Tô Đào tưởng rằng họ sẽ bỏ qua và thả , nào ngờ vẫn bắt giam.
Hơn nữa, vì bắt vì tội buôn bán phụ nữ, tung tin đồn gây rối, nên ngay cả trong những phạm nhân giam giữ thì ông cũng thuộc hạng thấp kém nhất. Mấy ngày nay, Tô Đào còn "chăm sóc đặc biệt" ít.
Sao trong lòng Tô Đào oán hận cho .
Vốn dĩ ông nghĩ rằng thể đắc tội với Thịnh Vân Tế. Nay Bạch Cầm tới, lẽ nhanh chóng cứu ông khỏi chốn ác mộng .
lúc ý của Bạch Cầm, bà định lợi dụng chuyện để tỏ vẻ đáng thương, kéo Hoắc Thừa Hiên về phe ?
Chẳng lẽ Bạch Cầm để Hoắc Thừa Hiên và Thịnh Vân Tế đối đầu , để đòi công đạo cho ông ?
Nghĩ đến đây, tim Tô Đào bỗng nóng rực lên, ngay đó nguội lạnh nhanh chóng.
Đừng là ông , hôm nay cho dù Bạch Khải Trí giam ở đây thì Bạch Cầm cũng thể mạo hiểm đến thế vì họ . Trong chuyện ắt hẳn hiểu lầm gì đó, nhưng tình hình hiện tại thì rõ ràng đang diễn biến theo hướng lợi cho ông .
Tô Đào nghĩ , lập tức thăm dò một cách cẩn trọng: "Bà tò mò tại bắt đây ?"
Mèo Dịch Truyện
Bạch Cầm bộ dạng đáng ghét của Tô Đào thấy chướng mắt, khẩy một tiếng: "Tung tin đồn gây rối, sàm sỡ phụ nữ..."
Tô Đào méo xệch: "Bà cũng , loại đàn ông dễ mê hoặc đến thế, tất cả đều tại con đàn bà đó quyến rũ ..."
"Thôi , ngại chuyện với ông." Bạch Cầm mất kiên nhẫn phẩy phẩy tay: "Ông là loại như thế nào quá rõ . Tuy đúng là một lão dê già, sớm muộn gì cũng c.h.ế.t bụng đàn bà, nhưng ông thể nào hồ đồ đến mức tự chui đầu rọ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-463.html.]
"Chuyện hôm nay chắc chắn là do kẻ chúng hợp tác với nhà họ Hoắc, cố tình gây rối, gài bẫy ông một phen nhằm hủy hoại danh tiếng của chúng , đồng thời phá hoại kế hoạch hợp tác giữa chúng và Thừa Hiên. Thậm chí thể còn phá hỏng mối tình giữa Tâm Liên và Thừa Hiên..."
Tô Đào , lập tức thấu rõ suy nghĩ của Bạch Cầm.
Đối với Bạch Cầm, việc Tô Đào gây thù chuốc oán với ai, sống khốn khó , bắt tù thì đều chẳng chuyện gì đáng bận tâm.
Theo ý của Bạch Cầm, việc Tô Tâm Liên ở bên Hoắc Thừa Hiên, việc họ hợp tác với Hoắc Thừa Hiên mới là chuyện quan trọng nhất lúc . Để đạt mục đích, ngay trong đêm Tô Tâm Liên trở về, thậm chí bà ngại lời qua tiếng với Tô Tâm Liên.
Bây giờ trong đầu bà chỉ lợi ích kinh doanh của bản , điều bà sợ nhất là kẻ phá bĩnh thời điểm quan trọng. Cho nên, một bao năm nay hề gặp chuyện gì như Tô Đào bắt tù đúng lúc , khiến Bạch Cầm ngay lập tức suy đoán rằng kẻ đang cố tình cạnh tranh lành mạnh, phá hỏng công việc ăn của !
Oái oăm , mối quan hệ giữa Tú Phân và Bạch Cầm vô cùng nhạy cảm, Thịnh Vân Tế mối dây liên hệ mập mờ với Tú Phân...
Sau khi nhận điều , Tô Đào giải thích thêm nữa mà lựa chọn gật đầu lia lịa tán thành, thừa nhận phỏng đoán của Bạch Cầm: " , quá đúng như thế. Nếu thì bao năm nay vẫn bình an vô sự, trùng hợp đúng thời khắc mấu chốt , đột nhiên bắt đây. Mối quan hệ của nhà họ Tô thể dùng tới, mối quan hệ của nhà họ Bạch cũng chẳng thể cậy nhờ. Kẻ phá hoại việc hợp tác giữa chúng và nhà họ Hoắc , lai lịch hề tầm thường ..."
Lời lập tức đánh trúng chỗ yếu của Bạch Cầm: "Mấy quen cũ ở đồn cảnh sát chẳng thấy mặt ai. Lúc mới , tiếp là một cảnh sát trẻ măng mới nghề, hỏi gì cũng , gì cũng lọt tai."
Nói xong, Bạch Cầm sang Tô Đào: "Rốt cuộc là kẻ nào giở trò bẩn, ông manh mối gì ?"
Bà dứt lời thì phía tiếng động. Bạch Cầm , phát hiện Tô Tâm Liên đang kéo Hoắc Thừa Hiên tới.
Giống như nhiều nước ngoài mới đến Hoa Quốc, Hoắc Thừa Hiên cũng nền văn hóa cổ xưa của Hoa Quốc thu hút mãnh liệt. Mới mấy ngày mà trút bỏ bộ vest tây phục, khoác lên bộ trang phục kiểu Tôn Trung Sơn thịnh hành thời Dân quốc.
Dù sở hữu khuôn mặt thuần Hoa, nhưng Hoắc Thừa Hiên toát lên phong thái kiểu cách của một Hoa kiều xa xứ. Bộ Tôn Trung Sơn trông khôi hài kệch cỡm, chẳng khác nào một cô gái Tây cố khoác lên chiếc sườn xám.
Thế nhưng, lúc gương mặt Hoắc Thừa Hiên chẳng còn vương chút ý nào.