Thẩm Huệ Huệ vội vã gật đầu lia lịa: "Được ạ, phiền quá."
Lăng Gia Thạch đỡ lấy cánh tay Thẩm Huệ Huệ, dẫn cô ngoài.
Thẩm Huệ Huệ cứ ngỡ Lăng Gia Thạch sẽ dẫn cổng chính của Lăng phủ. một đoạn, cô dần thấy điều gì đó bất , hướng trùng khớp với vị trí cổng chính.
"Chẳng chúng đang định rời khỏi Lăng phủ đó ?" Thẩm Huệ Huệ cất tiếng hỏi.
"Đâu cần xa, trong Lăng phủ thầy thuốc riêng . Em cứ yên tâm, tay nghề của cụ khéo lắm, nhất định sẽ để sẹo cho em ." Lăng Gia Thạch trấn an cô.
Bước chân Thẩm Huệ Huệ chợt khựng .
Lăng Gia Thạch đầu cô: "Huệ Huệ, em nữa?"
" rời khỏi Lăng phủ, trở về trường học." Thẩm Huệ Huệ với Lăng Gia Thạch, giọng kiên quyết: "Lăng Gia Thạch, thể đưa về trường ?"
Nếu là ngày thường, Lăng Gia Thạch chắc chắn sẽ chẳng ngần ngại mà đồng ý ngay lập tức với chuyện nhỏ nhặt .
điều khiến Thẩm Huệ Huệ thất vọng tràn trề là Lăng Gia Thạch tỏ do dự.
Anh Thẩm Huệ Huệ chừng vài giây, áy náy cất lời: "Anh xin Huệ Huệ, giờ thì thể đưa em về ."
"Anh lấy lạ , vì cớ gì mà xuất hiện ở nhà ? Chẳng lẽ, cũng nhúng tay tất cả chuyện xảy ngày hôm nay ư?"
"Không , cũng mới chuyện cách đây lâu." Lăng Gia Thạch vội vã phân trần: "Anh và những khác đón em đến đây, còn nghĩ ít nhất đợi thêm mấy ngày nữa chứ..."
"Đợi gì cơ?" Trong đầu Thẩm Huệ Huệ, bất giác hiện lên những lời đám a xì xào trong cơn tức giận, lúc cô trốn xà nhà của nhà xí.
Chủ mẫu... Thiếu gia... Tiểu ...
Chủ mẫu, thiếu gia thì thôi , nhưng tiểu thì là cái thứ quái quỷ gì chứ!
Mèo Dịch Truyện
Thẩm Huệ Huệ thể nào liên tưởng từ ngữ đến chính bản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-503.html.]
Dù thì lúc giáp mặt Lăng Mai, bà còn tỏ vẻ phản đối việc cô tiếp xúc quá nhiều với Lăng Gia Thạch.
Thế mà lúc đây, giọng của Lăng Gia Thạch vang lên đều đều: "Nhà họ Lăng vốn nổi danh tài ba trong việc chế biến món ăn, tổ tiên của là ngự trù trong cung đình, xưa nay chỉ giao du với hoàng thất, nên vô cùng coi trọng quy củ phép tắc. Dẫu thời đại mới đến, nhiều lễ nghi khác xưa, song gia pháp tổ tiên thì tuyệt nhiên thể bỏ qua."
"Muốn bước chân cửa nhà họ Lăng thì nhất định vượt qua cửa ải của . Mẹ là cực kỳ coi trọng quy củ, chỉ cần em vượt qua thử thách của bà, em thể đường đường chính chính gả Lăng phủ. Có Lăng phủ chỗ dựa vững chắc cho em, em sẽ bao giờ còn lo đời coi thường nữa..."
"Dừng , dừng ngay ! Lăng Gia Thạch, đừng quên, chúng đều là sinh viên đại học đấy!"
Thông thường, Thẩm Huệ Huệ sẽ chẳng bao giờ ngắt lời khác một cách khiếm nhã như , đặc biệt khi Lăng Gia Thạch còn là bạn học cùng lớp với cô.
lúc , Thẩm Huệ Huệ thực sự thể nào nhẫn nhịn thêm nữa. Những lời Lăng Gia Thạch quả thực vượt quá giới hạn chịu đựng của cô, khiến thái dương Thẩm Huệ Huệ giật thình thịch: "Việc chúng thi đỗ trường đại học hàng đầu cả nước, há chẳng đủ để chứng minh năng lực của ? Lẽ nào nghĩ ngay cả việc tự lực cánh sinh cơ bản nhất mà cũng thể ?"
"Anh nào nghi ngờ năng lực của em, chỉ mong những kẻ gièm pha em đều câm nín thôi." Lăng Gia Thạch tiếp lời: "Huệ Huệ, em quả thật xuất sắc, khác thể thấy những điểm của em, nhưng thấy rõ ràng. Người như em nên thế mà liên lụy. Mẹ em tuy lầm đường lạc lối, nhưng chuyện đó nào liên quan gì đến em ..."
"Khoan , thể về thì thôi , nhưng còn nhắc đến gì, vấn đề gì ?" Thẩm Huệ Huệ cau chặt đôi mày, giọng mang vẻ khó chịu.
Cô thích cái giọng điệu đầy vẻ kỳ quái và tế nhị của Lăng Gia Thạch khi nhắc đến Tú Phân, cô.
Lăng Gia Thạch Thẩm Huệ Huệ, gương mặt hiện lên một vẻ khó tả, đến mức Thẩm Huệ Huệ tài nào miêu tả nổi. Trong đó cả sự đồng cảm, xót xa, thương hại, thậm chí còn phảng phất vài phần tiếc nuối xen lẫn vui mừng thầm kín.
"Lăng phủ và Bạch gia vốn mối giao hảo ăn từ lâu. Nếu Lăng phủ cố tình dò la chuyện xảy ở Bạch gia thì ắt chẳng thể giấu diếm điều gì." Lăng Gia Thạch , giọng hạ thấp: "Mẹ của em trông giống phu nhân Kỷ Thư Hoa của Bạch Khải Trí thuở còn trẻ. Nghe đồn hơn mười năm về , Bạch Khải Trí từng đến tỉnh Nam ăn và ở đó mấy tháng. Tính toán thời gian thì quả thật khớp với tuổi của em..."
Ban đầu, Thẩm Huệ Huệ còn ngỡ Lăng phủ tường tận thế của Tú Phân.
Thế nhưng một hồi, cô dần nhận điều gì đó bất . Cái gì mà ở mấy tháng, khớp với tuổi của cô...
Chẳng lẽ, ý của Lăng Gia Thạch là Lăng phủ bọn họ cho rằng Tú Phân là kẻ thứ ba xen giữa Bạch Khải Trí và vợ ư???
Điên , tất cả trong Lăng phủ đều điên hết cả ???
Sau khi xuyên đến thế giới , Thẩm Huệ Huệ trải qua ít sóng gió, khả năng giữ bình tĩnh của cô cũng trở nên vững vàng hơn nhiều so với . Cô thầm nghĩ những chuyện thông thường khó mà khiến nổi giận, dù thì sức khỏe vốn , tức giận quá chỉ hại thôi.
Thế nhưng lúc , thở của Thẩm Huệ Huệ trở nên gấp gáp, từng ngón tay còn run lên bần bật. Nếu thương tích đầy , lẽ cô vớ ngay thứ gì đó gần tay mà giáng cho Lăng Gia Thạch một trận tơi bời !