"Giống đến mấy cũng chẳng thể giống bằng đứa cháu ngoại gái của em ." Kỷ Thư Hoa .
Kỷ Minh Viễn khẽ nhướng mày. Nếu ông  nhớ lầm thì cháu ngoại gái của Kỷ Thư Hoa chỉ  duy nhất một, chính là Tô Tâm Liên, con gái của Bạch Cầm. Ông từng gặp , cô bé  quả thực  xinh , nhưng  sắc sảo quá đỗi. Điều đáng quý nhất ở một đứa trẻ chính là sự ngây thơ,   mà Tô Tâm Liên  cứ như một  lớn đang ẩn  trong hình hài non nớt, cả  toát lên vẻ lạc lõng đến lạ.
"Không  con bé , là một đứa bé khác cơ." Kỷ Thư Hoa thở dài thườn thượt,   đó kể  rành rọt chuyện con gái   bế nhầm năm xưa.
Kỷ Minh Viễn càng lắng , đôi lông mày càng nhíu  thật chặt.
Chuyện con cái  bế nhầm vì sự cố năm , còn  thể vịn  cớ  phận trêu ngươi. Thế nhưng con cái  tự tìm đến tận cửa,  mà vì chút lợi ích cá nhân, Bạch Khải Trí   chịu nhận con, thậm chí còn thẳng thừng đuổi    khỏi nhà, đây còn  thể thống gì nữa?
"Thật là hoang đường! Đường đường là dòng dõi nhà họ Bạch danh giá, lẽ nào   nuôi nổi một  phụ nữ và một đứa trẻ bé bỏng ?" Nghe xong, Kỷ Minh Viễn giận đến tím mặt, chỉ  đập mạnh tay xuống bàn: "Bạch Khải Trí    nuôi,  thì nhà họ Kỷ   nuôi! Con gái và cháu ngoại gái của em tên là gì,  sẽ  đón hai  con họ về ngay lập tức!"
Kỷ Thư Hoa ngỡ ngàng   trai Kỷ Minh Viễn: "Anh thật sự bằng lòng đón họ về nhà họ Kỷ, để họ trở thành  của gia đình chúng  ?"
Mèo Dịch Truyện
"Đương nhiên ! Hai  con họ là cốt nhục của em, lớn lên nơi thôn quê từ tấm bé  đành, nay  còn vấp  cảnh cha  và  chồng chẳng  gì,  chịu đựng  bao khổ cực, tủi nhục. Là  lớn, chúng   mắc  với con trẻ, cho dù  bù đắp gấp ngàn , trăm  cũng chẳng thể  là quá đáng!" Kỷ Minh Viễn khẳng định: "Sau khi đưa họ về nhà họ Kỷ, cứ đăng ký ngay  sổ hộ khẩu của . Con gái của em sẽ là con gái của , cháu gái của em cũng chính là cháu gái của ."
Kỷ Minh Viễn   thêm: "Tú Phân vốn là  thôn quê, e rằng nhất thời sẽ  quen ngay  với nếp sống ở Kinh Đô hoa lệ. Chắc  sẽ  mời một  giúp việc về ở cùng, để Tú Phân   bầu bạn và từ từ  quen. Còn đứa con gái của Tú Phân thì chừng mười mấy tuổi, chắc đang là học sinh cấp ba nhỉ? Dẫu , trình độ giáo dục ở thôn quê cũng  phần kém cạnh so với Kinh Đô phồn hoa. Trước mắt, cứ thuê gia sư riêng để bổ túc bài vở cho con bé, giúp nó theo kịp thành tích của học sinh Kinh Đô. Sau đó mới tính chuyện sắp xếp cho con bé  trường, khuyến khích nó cố gắng thi đỗ  các trường đại học ở Kinh Đô. Nếu con bé  nguyện vọng theo học ngành y,   thể đích  truyền thụ kiến thức cho nó..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-516.html.]
Kỷ Thư Hoa thật  ngờ, Kỷ Minh Viễn  chẳng hề suy tính mà gật đầu đồng ý ngay tức thì!
Việc Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ  trở về nhà họ Bạch  mà trắc trở đến thế. Bạch Khải Trí thì cứ phân tích đủ  mối lợi hại, cứ như thể Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ là một quả b.o.m nổ chậm,  thể gây  phiền phức lớn cho cả dòng họ Bạch bất cứ lúc nào . Bà Kỷ Thư Hoa tuy  hề đồng tình với những quan điểm của Bạch Khải Trí, nhưng vô hình trung, bà cũng    ảnh hưởng phần nào. Ngay cả việc trở về nhà họ Bạch còn gian nan đến thế, thì  gì đến việc về nhà họ Kỷ?
Thế nên,  khi Kỷ Minh Viễn trở về, bà  đặc biệt gọi một cú điện thoại xuyên đại dương để báo  với  một tiếng. Sau khi  Kỷ Minh Viễn hồi hương, bà lập tức đến thăm, cốt là để  thấy  thành ý của , rằng bà thực sự coi trọng Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ, và mong  trai  thể nể mặt bà mà dang tay giúp đỡ. Kỷ Thư Hoa  chuẩn  đủ  lời lẽ thuyết phục . Nào ngờ bà mới chỉ  đến nửa chừng, Kỷ Minh Viễn  gật đầu đồng thuận ngay lập tức, thậm chí còn hăng hái lên kế hoạch sắp xếp chu đáo cả cuộc sống   cho hai  con họ!
Nghe Kỷ Minh Viễn cứ thế thao thao bất tuyệt, Kỷ Thư Hoa vội vàng ngắt lời: "Chẳng cần phiền hà đến mức  , . Tú Phân   quen với nếp sống Kinh Đô từ lâu, mà con bé của nó  càng là một học trò xuất chúng. Mấy năm ròng  ở nước ngoài biệt xứ, chắc chẳng   gì những chuyện  xảy  trong nước . Con gái của Tú Phân là Thẩm Huệ Huệ  chỉ thông minh, lanh lợi, thành tích học tập đặc biệt xuất sắc, mà hồi xảy  trận lụt ở huyện Ninh Bình, con bé còn..."
"Thẩm Huệ Huệ?" Kỷ Minh Viễn chợt ngẩn  : "Huệ trong 'ân huệ dân chúng' ư? Cái cô bé gầy gò, nhỏ nhắn, trông  giống em  ?"
" ."
"Con của Tú Phân là Thẩm Huệ Huệ?" Kỷ Minh Viễn kinh ngạc đến tột cùng.
Kỷ Thư Hoa nghi hoặc hỏi: "Anh  con bé ? Cũng  thôi,  trận lụt lịch sử ở huyện Ninh Bình, Huệ Huệ  từng xuất hiện  truyền hình. Anh  là một lương y. Thời đó   nhiều lương y đến huyện Ninh Bình để cứu trợ, chắc  cũng từng  danh tiếng chăng?"
"Nghe qua cái gì, chính  đây   mặt ở huyện Ninh Bình đó!!!"
Kỷ Thư Hoa sửng sốt: "Anh... Anh cũng  mặt ở đó ư? Sao em  chẳng thấy   truyền hình chút nào???"