Người đàn ông vốn  khí chất mạnh mẽ, lạnh lùng như băng giá  mặt  ngoài  chỉ  ngần ngại bảo vệ, che chở cô, mà thậm chí còn cẩn thận bày tỏ tâm ý với cô, lo sợ cô dù chỉ một chút  vui.
Hóa  đây chính là cảm giác    yêu đặt ở vị trí tối thượng trong trái tim.
Trước đây Thẩm Huệ Huệ từng  với Hoắc Đình rằng,  đợi đến khi cô  nghiệp đại học mới tính đến chuyện yêu đương.
Làm  đây, bây giờ cô  chút d.a.o động,  nuốt  lời  của .
Tính cả kiếp , thực  tuổi tâm lý của cô cũng ngang ngửa Hoắc Đình.
Yêu sớm một chút chắc cũng   nhỉ?
Thẩm Huệ Huệ  Hoắc Đình : "Hoắc Đình,   tin những lời Tô Tâm Liên   ? Bất kể là những câu chuyện về kiếp   những lời tiên đoán về tương lai của chúng  mà cô   gào lên."
Hoắc Đình nghĩ đến lời nguyền rủa độc địa của Tô Tâm Liên, vẻ mặt thoáng qua một tia sát khí lạnh lẽo.
Đây là ở Hoa Quốc, chứ nếu ở nơi khác, kẻ nào dám  với  những lời như  thì tuyệt đối  thể sống nổi qua đêm nay.
"Không tin." Hoắc Đình .
"Em cũng  tin nữa." Thẩm Huệ Huệ khẽ khàng .
Khi chạng vạng tối buông xuống, màn đêm dần bao phủ, một vầng trăng bạc  kịp treo lơ lửng  bầu trời.
"Trăng đêm nay thật ." Thẩm Huệ Huệ khẽ thì thầm, ánh mắt lấp lánh như  mê hoặc.
Thẩm Thiên Ân hiện đang điều trị ở Kinh Đô. Bị Tô Tâm Liên hãm hại đến thê thảm như , dù  trọng sinh cũng chẳng còn cơ hội gây sóng gió  nữa.
Nhìn dáng vẻ thê lương của Tô Tâm Liên lúc nãy, dường như cô    chính năng lực của  phản phệ.
Cô   dính líu sâu  đại án của Hội Trị Liệu Tâm Lý. Bất kể   còn sở hữu năng lực tiên tri  , cả đời  Tô Tâm Liên cũng sẽ  bóc lịch trong nhà giam, vĩnh viễn  còn cơ hội trở  thế giới bên ngoài.
Những lời tiên tri  viễn cảnh tương lai mà họ mang đến, tất cả đều chẳng khác nào những bong bóng xà phòng đủ màu sắc, lơ lửng bay cao giữa  trung. Dù chỉ thoáng chốc thu hút  ánh , nhưng chỉ cần một cái chạm nhẹ là  tan thành mây khói, biến mất  còn dấu vết.
Những năm tháng sắp tới sẽ  diễn  theo quỹ đạo kiếp  của Thẩm Thiên Ân, cũng chẳng còn  ràng buộc bởi lời tiên tri của Tô Tâm Liên. Mỗi ngày   của họ đều là một ẩn , nhưng tràn đầy những hy vọng mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-597.html.]
"Dù là quá khứ của kiếp   tương lai viển vông, tất cả đều quá đỗi xa vời đối với em. Em  tin  những điều hư vô mờ mịt đó, chỉ  mỗi bước chân đang   mặt đất,  đang   mắt em đây, mới là chân thực nhất." Thẩm Huệ Huệ , ánh mắt kiên định  thẳng  Hoắc Đình: "Hoắc Đình,    cùng em dệt nên một tương lai   mới, chỉ của riêng chúng  ?"
Mèo Dịch Truyện
Hoắc Đình  sững , như thể  thể tin  tai .
Anh chăm chú  Thẩm Huệ Huệ, ánh mắt  rời, dường như vẫn đang tự hỏi liệu    nhầm  .
Đợi một lúc lâu vẫn  thấy Hoắc Đình đáp lời, Thẩm Huệ Huệ  cụp mắt xuống, giả vờ   bước , cất giọng hờn dỗi: "Không  thì thôi ."
"Huệ Huệ!"
Hoắc Đình vội vàng nắm lấy bàn tay cô.
Bàn tay  to lớn hơn tay Thẩm Huệ Huệ  nhiều, lòng bàn tay khô ráo, ấm áp, bao trọn lấy tay cô một cách dịu dàng.
Ánh trăng bạc vắt vẻo chiếu rọi, bao phủ lên đôi tình nhân, mang theo vẻ yên tĩnh và dịu dàng đến lạ.
Thẩm Huệ Huệ nở nụ  mãn nguyện. Lần  cô  còn trốn tránh nữa, mà để mặc Hoắc Đình nắm c.h.ặ.t t.a.y , cả hai cùng  bước về nhà.
Kể từ khi dứt áo rời khỏi nhà họ Lăng, đồng thời đón Kỷ Minh Viễn cùng những   tín khác trở về bên , Thẩm Huệ Huệ  bắt đầu quá trình điều dưỡng và phục hồi sức khỏe.
Lúc , khi Tô Tâm Liên âm mưu bắt cóc, Thẩm Huệ Huệ  giả vờ thuận theo để rời Kinh Đô đến đảo Lộ. Việc   vấp  sự phản đối gay gắt từ Kỷ Minh Viễn và các bác sĩ điều trị.
Việc điều trị đang diễn  giữa chừng mà đột ngột dừng    thể sẽ đổ sông đổ biển.
Tuy nhiên, sự việc liên quan mật thiết đến Tô Tâm Liên và Thẩm Thiên Ân. Thẩm Thiên Ân  Tô Tâm Liên lừa gạt đến mức hủy hoại cả dung nhan, và đằng  tổ chức  còn  vô  sinh mạng vô tội. Mọi  đều ý thức  mức độ nghiêm trọng của vấn đề,   cả Thịnh Vân Tế, Hoắc Đình cùng nhiều thế lực khác   bảo vệ,  nên Thẩm Huệ Huệ chắc chắn sẽ an .
Thẩm Huệ Huệ một mực kiên quyết  , Kỷ Minh Viễn   thể ngăn cản  nên đành miễn cưỡng chấp thuận, nhưng kèm theo điều kiện rằng  khi giải quyết xong  việc, cô  lập tức trở về Kinh Đô.
Nào ngờ, Thẩm Huệ Huệ  đặt chân đến đảo Lộ  kiệt sức đến nỗi ngã quỵ.
Sau khi Tô Tâm Liên sa lưới, Hoắc Đình lập tức đưa Thẩm Huệ Huệ trở về Kinh Đô. Gặp  Kỷ Minh Viễn và các bác sĩ điều trị, khi đối diện với Thẩm Huệ Huệ, họ vẫn giữ bộ mặt của những  ông hiền từ, hỏi han ân cần, chăm sóc dịu dàng chu đáo đủ điều, sợ cô bé khát  mệt mỏi.  chỉ cần Thẩm Huệ Huệ   mặt ở đó, Kỷ Minh Viễn lập tức sầm mặt , ánh mắt   ánh mắt, mũi   mũi,  ai cũng thấy chướng tai gai mắt.
Đặc biệt khi đối diện với Thịnh Vân Tế và Hoắc Đình, ông lão vốn hiền lành, từ hòa bỗng  đổi thái độ đến 180 độ, chỉ hận  thể mắng cho hai   một trận tơi bời.
Kỷ Minh Viễn  sang Thịnh Vân Tế,  thẳng thừng: "Anh và Tú Phân sớm muộn gì cũng kết hôn,    chính là bố dượng của Huệ Huệ, là bề  của con bé đấy! Anh xem thử    dáng bề  ,    ngăn con bé , giữ nó ở Kinh Đô mà  để nó một  đến đảo Lộ? Thế thì còn  thể thống bố dượng gì nữa? Đây là may mắn  gặp nguy hiểm đấy, chứ nếu Huệ Huệ thực sự xảy  chuyện gì, thử hỏi xem   Tú Phân còn thèm để ý đến  nữa !"