Dưới sự dẫn đường của  dân huyện Ninh Bình, gia đình Thẩm Huệ Huệ đến thăm  nhà ga và bệnh viện cũ.
Nhà ga và bệnh viện vẫn giữ nguyên dáng vẻ năm xưa, tạo thành một sự tương phản rõ rệt với những công trình nhà cửa mới mẻ xung quanh.
Thẩm Huệ Huệ  những công trình quen thuộc , ký ức năm xưa chợt ùa về. Có một khoảnh khắc, thậm chí cô cảm thấy  như   thời điểm đó.
"Con và chú Kỷ quen   chuyến tàu . Sau khi đến huyện Ninh Bình, vì trận lụt mà tàu  dừng . Chúng con thấy  nhiều   thương nên  cùng  cứu giúp. Cũng chính tại nơi , con  gặp Hoắc Đình... Hoắc Đình ?"
Thẩm Huệ Huệ đang kể  chuyện lúc  cho Tú Phân và Thịnh Vân Tế , trong đầu thì hồi tưởng  từng cảnh tượng năm đó.
Thuở , cô  xuống tàu ngay tại đây,  tình cờ gặp Hoắc Đình đang  thương nặng, bất tỉnh nhân sự.
Nào ngờ, lời còn  dứt, Thẩm Huệ Huệ  bắt gặp một bóng dáng quen thuộc, vẫn  ở vị trí quen thuộc năm xưa.
Không  ai xa lạ, mà chính là Hoắc Đình!
"Chẳng   đang  công tác nước ngoài ,  giờ   mặt ở đây?" Thẩm Huệ Huệ  bất ngờ  mừng rỡ, vội vã chạy đến bên cạnh Hoắc Đình.
Hoắc Đình vươn tay, đỡ lấy cô gái đang rạng rỡ hẳn lên  mặt : "Anh  về sớm hơn dự định. Anh nghĩ  lẽ   sẽ ghé qua huyện Ninh Bình, nên  đánh liều đến đây đợi xem, liệu  may mắn gặp  cô bác sĩ nhỏ của  ."
"Em   với  khi nào em về  chứ. Lỡ   chuyện gì mà  trì hoãn, bọn em ở  thôn Phúc Thủy thêm vài ba hôm, hoặc tình cờ  chuyến xe chở thẳng về tỉnh, chẳng   chờ đợi vô ích ." Thẩm Huệ Huệ nắm lấy tay : "Anh  đây  bao lâu ,  mệt mỏi lắm ?"
"Anh cũng  mới tới đây thôi." Hoắc Đình đáp lời.
"Cậu thanh niên   dối cô đấy. Từ hôm qua     mặt ,  ròng rã cả một ngày, chân cẳng tê cứng cả , còn mua kẹo mạch nha của  nữa. Hôm nay  thấy mò đến,  còn tưởng   định  gì, ai dè là để đợi bạn gái." Bà thím bán hàng rong bên cạnh  xòa mà .
Hoắc Đình  ngờ    vạch trần một cách phũ phàng như , nét mặt  khẽ đỏ lên vì ngượng. Anh lấy gói kẹo mạch nha còn nguyên trong túi áo , đưa về phía Thẩm Huệ Huệ.
"Lại còn đòi bằng  cái túi màu hồng, hóa  là mua để dành riêng cho cô gái ." Bà thím  cặp đôi trẻ đang   mặt ,  tủm tỉm đầy ẩn ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-628.html.]
Thẩm Huệ Huệ nhận lấy gói kẹo mạch nha, khẽ bóc một viên  cho  miệng. Vị ngọt lịm tan chảy nơi đầu lưỡi, quyện lẫn hương thơm thanh khiết của lúa mạch. Một thứ hương vị mộc mạc, thuần túy đến nao lòng, đúng chất của thời đại .
Mèo Dịch Truyện
Cô cũng rút một viên đút  miệng Hoắc Đình, đoạn  đầu  về phía Tú Phân và Thịnh Vân Tế đang  phía : "Mẹ và dượng   dùng thử  ạ?"
Thịnh Vân Tế khẽ xua tay ý từ chối, Tú Phân thì mỉm  : "Dượng và   lớn từng   thì còn thèm ăn kẹo gì nữa chứ. Hai đứa cứ thoải mái mà ăn ,  với Vân Tế sẽ  dạo quanh đây một lát."
Vừa  dứt lời, bà  kéo tay Thịnh Vân Tế  ngay, cốt là để tránh việc những  lớn ở đây khiến đôi trẻ  gặp   bao ngày xa cách cảm thấy ngượng ngùng,   tự nhiên.
Sau khi Tú Phân và Thịnh Vân Tế khuất dạng, Thẩm Huệ Huệ và Hoắc Đình, mỗi  ngậm một viên kẹo mạch nha, tay trong tay thong thả  dạo một vòng quanh thị trấn Ninh Bình.
Một vài công trình kiến trúc quen thuộc dần hiện   mắt họ. Thẩm Huệ Huệ,  từng  tay cứu giúp  tại nơi , nào ngờ  ngày   tay trong tay cùng Hoắc Đình trở về chốn cũ.
Ánh nắng rực rỡ vàng óng trải dài xuống thị trấn Ninh Bình đang dần hồi sinh. Những nỗi buồn dĩ vãng năm xưa cũng theo đó mà dần phai nhạt theo tháng năm. Mỗi  dân sống  mảnh đất mới  đều  quên cội nguồn quá khứ, nhưng đồng thời cũng nung nấu niềm mong chờ  những ngày mới tươi  hơn trong tương lai. ...
Một tháng , hôn lễ trọng đại của Tú Phân và Thịnh Vân Tế   tổ chức long trọng tại Thái Tinh Lâu thuộc Chức Tinh Viên ở Kinh Đô.
Chức Tinh Viên vốn là một khu vườn tư gia rộng lớn, do tổ tiên nhà họ Diêu để , bên trong  mấy tòa lầu cổ kính.
Trong  các tòa lầu cổ hiện nay đang mở cửa đón khách tham quan bên ngoài, Thái Cẩm Lâu vẫn luôn là nơi  đánh giá cao nhất về quy mô lẫn phong thái, cũng chính là nơi Bạch Khải Trí  từng tổ chức tiệc mừng thọ  .
Riêng Thái Tinh Lâu   thì  hề mở cửa cho khách bên ngoài, chỉ dành riêng cho  nhà họ Diêu sử dụng. Người ngoài đừng  chi đến việc dự tiệc tại đây, ngay cả tham quan cũng   phép đặt chân .
So với Thái Cẩm Lâu, Thái Tinh Lâu rõ ràng rộng lớn hơn  nhiều, mỗi một chi tiết đều  chạm khắc vô cùng tinh xảo, khắp nơi đều toát lên kỹ thuật bậc thầy của những  thợ thủ công tài ba của Hoa Quốc thời xưa.
Mặc dù hôn lễ của Tú Phân và Thịnh Vân Tế  tổ chức khá náo nhiệt, mời  nhiều khách khứa, nhưng tất cả đều là bà con  thuộc. Họ  hề mời một phóng viên  nhà báo nào. Những thước phim do thợ  ghi  cũng đều  giữ kín riêng tư,  hề  rò rỉ lên mặt báo, chủ yếu là  giữ sự sang trọng nhưng vẫn đảm bảo kín đáo.
Khi cô dâu chú rể đích  chia kẹo cưới đến bàn của những  dân thôn Phúc Thủy, Tú Phân mới  dịp  họ kể lể đủ  chuyện  xảy  trong suốt một tháng  qua.
Vợ chồng Ngô Phương Phương     tố cáo về hành vi tham ô công quỹ,  bộ tài sản của hai vợ chồng đều  tịch thu, ngay cả nhà cửa cũng  thoát khỏi  phận  thu hồi. Sau khi  tin, con trai Diệu Tổ vì lo sợ bố  sẽ  ảnh hưởng đến tiền đồ xán lạn của , nên  dứt khoát tuyên bố  từ mặt cả hai.