Ông cụ Nguyễn đặt tách xuống, Nguyễn Sở bằng ánh mắt đầy hiền hậu qua làn khói mềm mại: "Ông con tự dựa bản , dựa thế lực nhà họ Nguyễn, nhưng Sở Sở , ông và nhà họ Nguyễn mãi mãi là chỗ dựa vững chắc của con."
Nguyễn Sở chỉ cảm thấy trái tim như cái gì đó đập, mắt cay cay.
Biệt thự nhà họ Cố,
Trên bàn ăn, Nguyễn Tuyết Linh ngừng gắp thức ăn cho Cố Dạng.
Nguyễn Tuyết Linh cạnh Cố Dạng, đưa tay nhéo má cô: "Con gầy ."
Cố Triệu Minh cũng gắp cho Cố Dạng một miếng thịt bò nạc: "Ở trong chương trình truyền hình thực tế, lên núi, xuống ruộng, còn tự xuống bếp nấu ăn nữa, mệt đói thì đương nhiên sẽ gầy . Dạng Dạng bồi bổ cho ."
"Cảm ơn ba ." Cố Dạng bất lực cái bát chất cao như núi.
Nguyễn Tuyết Linh mặt mày hớn hở: " mà chương trình truyền hình thực tế của các con thật sự thú vị. Mấy chị em của xem chương trình đó , ai cũng đều khen , khen Dạng Dạng giỏi!"
Cố Triệu Minh cũng : "Mấy cấp cao của giải trí Triệu Phong còn tưởng Dạng Dạng cũng gia nhập giới giải trí, quản lý hàng đầu còn đặc biệt gọi điện thoại cho ba, cô dẫn dắt Dạng Dạng. Đáng tiếc là, Dạng Dạng nhà chúng chỉ đến chơi thôi."
Khóe miệng Cố Dạng giật giật. Cô cảm nhận việc khoe ngầm đậm đặc trong lời của Cố Triệu Minh.
Tuy nhiên, nhắc đến giải trí Triệu Phong, Cố Dạng nhớ đến một đoạn tình tiết trong nguyên tác.
Giải trí Triệu Phong là cây hái tiền lớn nhất của tập đoàn Cố thị, sự sụp đổ của nó là ngòi nổ dẫn đến việc tập đoàn Cố thị phá sản .
Mà sự sụp đổ của giải trí Triệu Phong liên quan trực tiếp đến Nguyễn Yên. Bởi vì cô tiết lộ chuyện cơ mật của giải trí Triệu Phong cho bên đối thủ là nhà họ Vương.
Nguyễn Yên từng là nghệ sĩ của giải trí Triệu Phong, vì cô là cháu gái họ nhà Cố, mối quan hệ với nguyên chủ cho nên cô tiếp xúc với những thứ khá lâu đời ở giải trí Triệu Phong, vì khó để lấy một chuyện cơ mật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-103.html.]
Cố Dạng cúi mắt xuống, về tình về lý, cô đều nên nhắm mắt ngơ nhà họ Cố khác âm mưu tính toán.
Trên bàn ăn, Cố Dạng, Nguyễn Tuyết Linh và Cố Triệu Minh vui vẻ hòa thuận, Phong Quyết ngoan ngoãn ăn cơm, Cố Căng cũng thích chuyện, hai như cô lập với thế giới bên ngoài .
"Con no ." Cố Căng tập trung , bỏ đũa xuống, định lên lầu, lúc Cố Dạng gọi cô : "Chị, đợi chút! Em mang quà từ Lương Thành về cho chị đây!"
Cố Căng dừng bước, dường như gì đó lóe lên trong đôi mắt sâu thẳm, cô nhướng mày, hỏi một cách thờ ơ: "Cái gì ?"
bước chân tiến về phía Cố Dạng hề giống vẻ thờ ơ như bên ngoài.
Cố Dạng lục hành lý, đưa cho Cố Căng một hộp nhỏ tinh xảo: "Nước hoa đó, Lương Thành bên đó trồng nhiều hoa tươi, nhiều nguyên liệu hương hoa, đây là một loại nước hoa mà em cảm thấy khá thơm, tác dụng an thần."
Cố Căng nhận lấy mở hộp ngay, lấy lọ nước hoa , xịt một ít lên cổ tay, xong đưa lên ngửi.
Mùi hương mát lạnh nhưng xa lạ tỏa , ánh mắt cô tối , lẩm bẩm vài câu "Không của em điều chế."
Cố Dạng thắc mắc: "Đương nhiên em điều chế , đây là sản phẩm mới của nhà Huân Mộng ở Lương Thành mà."
Tại Cố Căng hỏi như ?
Mặc dù , nhưng cô quả thật điều chế nước hoa.
Nguyên chủ từng tiếp xúc với việc điều chế nước hoa, nhưng khi xuyên sách, nghề nghiệp chính của cô trong giới thời trang. Là thừa kế duy nhất của ba và , cô đều sơ sơ về thiết kế trang sức, điều chế nước hoa và những lĩnh vực khác trong giới thời trang.
"Chị thích mùi nước hoa ?" Cố Dạng tự hào về khả năng thấu biểu cảm và tâm lý của , nhưng thể thừa nhận rằng, tâm lý của nữ chính đại lão thật sự dễ thấu.
"Cũng ." Cố Căng nhét chai nước hoa túi, với Cố Dạng câu cảm ơn lên lầu.
Nguyễn Tuyết Linh bóng lưng cao ngạo của Cố Căng mà nhíu mày phàn nàn với Cố Triệu Minh: "Lạnh lùng như cho ai xem chứ, Dạng Dạng đặc biệt mang quà về cho con bé, mà con bé chẳng tí nào."