Ông cụ Đường xong vở kịch trong phòng tiệc liền vội vã chạy đến, thấy lời bàn tán của xung quanh, sắc mặt ông cụ ngay lập tức trầm xuống.
Bác sĩ kỳ tài nhỏ mà ông khó khăn lắm mới mời , mà chê bai như ?
Còn cái gì mà thiên kim giả Cố Dạng nữa, mặt dày như , chiếm danh phận của bác sĩ kỳ tài nhỏ bao nhiêu năm, giờ còn hổ so sánh với bác sĩ kỳ tài ư? Còn ông đến đây là để giữ cô ?
Hừ! Nghe bác sĩ Kỷ cái gọi là gì nhỉ? , xanh!
Ông giúp bác sĩ kỳ tài vả mặt cái con nhóc thảo mai thiên kim giả đó mới !
Ông cụ Đường mặt lạnh tanh, đối diện với các vị khách, chống cây gậy, khịt mũi lạnh lùng : "Lão già xin trịnh trọng tuyên bố một chút, mà lão già giữ là cô Cố Căng, cái cô Cố Dạng gì đó. Cô Cố Căng là khách quý nhà họ Đường mời tới, tư cách bàn chính."
Lời của lão gia Đường dứt, bộ vị khách đều xôn xao.
Hứa Huyên Nghiên và Tề Yên sắc mặt đột nhiên đổi, về phía ông cụ Đường, ánh mắt hiện lên đầy vẻ thể tin .
Nụ khóe môi của bà Hứa và bà Tề đang tranh cãi với Nguyễn Tuyết Linh cũng cứng đờ.
"Làm thể như ?"
Nguyễn Tuyết Linh cũng sửng sốt, kinh ngạc về phía Cố Căng và ông cụ Đường.
Đừng đến kẻ thù đội trời chung là bà Hứa và bà Tề , ngay cả bản Nguyễn Tuyết Linh cũng cảm thấy thể chứ? Cố Căng lớn lên trong trại mồ côi ở vùng quê thể quen ông cụ Đường? Đã thế còn trở thành khách quý của nhà họ Đường?
mà... Ông cụ Đường chứng minh cho Cố Căng thì cứ chứng minh, mắc mớ gì dẫm đạp cả Dạng Dạng nhà bà?!
Trong một loạt tiếng kêu kinh ngạc "Làm thể như ", duy chỉ Cố Dạng giật giật khóe miệng.
Cô ngờ rằng, cô đổi kịch bản tự tìm đường c.h.ế.t của , dập tắt hành động tìm đường c.h.ế.t của Nguyễn Tuyết Linh, bóp c.h.ế.t ý định tìm đường c.h.ế.t của nhóm bạn nhân vật phụ phản diện, nhưng thoát khỏi việc những tạo bầu khí tâng bốc quá đà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-127-me-oi-o-day-co-nguoi-bi-tam-than-phan-liet.html.]
Đây thực sự là đội nồi từ trời rơi xuống, cũng trúng đạn mà!
Sau khi ông cụ Đường tuyên bố trịnh trọng xong, ông cụ nhớ những gì bác sĩ Kỷ Lâm Bạch với ông về thế của bác sĩ kỳ tài nhỏ - bác sĩ kỳ tài nhỏ ôm nhầm từ khi mới sinh, lưu lạc đến trại mồ côi, khi về nhà họ Cố, những quan hệ với cha , còn cô em gái thảo mai hãm hại.
Ông cụ tuyên bố : "Tiệc tối nhà họ Đường lý gì để khách quý rời , nếu rời , thì đó là Cố Dạng, kẻ mưu toan hòng thế nhận phận của cô Cố Căng."
Cố Dạng: ???!
Ê ông già, viên đạn của ông bay đấy?
Cố Căng cũng nhíu mày, cô chỉ là cắt bỏ khối u trong não của ông cụ Đường thôi mà, chả lẽ cẩn thận cắt luôn não của ông đó hả?
Hứa Huyên Nghiên và Tề Yên cùng mấy khác sửng sốt một lúc, đó thì vui mừng khôn xiết.
Mặc dù thể đuổi cái con nhà quê Cố Căng đó, nhưng thể đuổi con nhỏ thảo mai Cố Dạng , cũng thực sự là một niềm vui bất ngờ!
"Ông Đường đúng ạ, Cố Dạng, với phận hiện tại của cô, tiếp tục ở đây cũng thích hợp." Hứa Huyên Nghiên trong giới luôn Cố Dạng áp đảo, bây giờ thấy Cố Dạng gặp xui xẻo, khóe miệng nhịn mà cong lên.
Cố Dạng: "..." Cô nghĩ đến mở đầu, tuyệt đối ngờ rằng kết cục như thế . Cô từ lúc nào cố gắng thế phận của chị đại chứ?
Ông cụ Đường tự đắc, ung dung đầu, về phía Cố Căng, nghĩ rằng thể nhân dịp mà nhận thiện cảm của bác sĩ kỳ tài nhỏ.
Tuy nhiên–
Khi thấy cô gái quen thuộc bên cạnh bác sĩ kỳ tài nhỏ, ông cụ lập tức mở to mắt, mặt đầy vẻ vui mừng tiến lên phía , vỗ tay : "Là cháu ! Ân nhân!"
Cố Dạng tốc độ đổi sắc mặt của ông cụ Đường cho kinh ngạc, lùi xuống nửa bước. Mẹ ơi, ở đây tâm thần phân liệt!
Những xung quanh cũng đều sửng sốt, họ nảy sinh suy nghĩ giống hệt Cố Căng khi nãy - ông cụ Đường thật sự cắt bỏ khối u chứ não đúng ??