Đôi mắt cụp xuống của Cố Dạng đổi lúc sáng lúc tối, cô nghĩ cốt truyện của nguyên tác và những việc xảy khi xuyên , trong lòng mơ hồ phỏng đoán .
Tô Dã gửi tin nhắn: [Tiên nữ nhỏ, cô đoán xem biểu tượng hacker của là gì?]
Cố Dạng nhắm mắt cũng thể đoán : [Ảnh chân dung Chúa Giê-su. Mà theo Kitô giáo ?]
Tô Dã: [Không , là kiên định theo chủ nghĩa duy vật, cả đời tin tưởng chủ nghĩa Mác.]
Cố Dạng: ??? Vậy tại Tô Dã yêu quý ảnh chân dung Chúa Giê-su đến ? Sùng bái giống như một tín đồ.
Tô Dã dường như thể cảm nhận sự thắc mắc của Cố Dạng qua màn hình, liền chủ động giải thích: [Tiên nữ nhỏ, cô xem, hai chữ "Tô Dã" đảo ngược đồng âm với "Giê-su"* ?]
*Tô Dã: 苏野 pinyin là sū yě;Giê-su: 耶稣 pinyin là yē sū, đảo ngược chữ "Giê-su" gần đồng âm với "Tô Dã".
Cố Dạng bừng tỉnh, chỉ thôi ?
Lúc , từ bên ngoài phòng khách của biệt thự truyền đến giọng của một thiếu niên, toát lên đầy thở của trẻ trâu: "Con - Cố Phái, vị vua tương lai của làng thể thao điện tử trở về đây!"
Bảo vệ ở cổng khu vườn nhà họ Cố giúp Cố Phái xách hành lý nhà.
Cố Phái vẫn mặc chiếc áo phông đen đồng phục của câu lạc bộ, đeo tai chụp đầu cổ.
Mái tóc ngắn của tùy ý phô trương, bởi vì trải qua một mùa hè ở trong câu lạc bộ khép kín nên hiếm khi phơi nắng, làn da trắng một chút, nhưng vẫn giữ vẻ khỏe khoắn màu lúa mạch.
Trông hoang dã trai, toát lên vẻ thiếu niên nam tính.
"Chị ơi! Em về đây! Chị nhớ em ?" Cố Phái nhà, tháo tai xuống đặt lên bàn, đếm xỉa tới Cố Căng đang chơi game ghế sofa, mà về phía Cố Dạng đang bên bàn .
Cố Dạng Cố Phái, gật đầu phối hợp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-158-dua-em-trai-tre-trau-co-phai.html.]
Giọng đứa em trai cũng to thật đấy.
Nguyễn Tuyết Linh liếc Cố Phái: "Con còn đường về ? Còn nhớ chị gái nữa hả? Mẹ cứ tưởng con ở câu lạc bộ cả đời, sống chung với game chứ."
Cố Phái sửa : "Mẹ , con đang chơi game mà, con đang thi đấu thể thao điện tử! Con sẽ là sẽ giành chức vô địch thể thao điện tử đó!"
Nguyễn Tuyết Linh đảo mắt, để trong lòng: "Ồ, thế vẫn là chơi game chắc? Thôi , đừng cãi nữa, từ ngoài về đầy mồ hôi, mau quần áo ."
Cố Phái hừ một tiếng, với biểu cảm " đều hiểu ước mơ của con gì cả" mặt, quần áo mà ngược lục lọi hành lý.
Cậu lấy một chiếc túi xách hàng hiệu tinh xảo gói cẩn thận từ trong đó, chạy đến mặt Cố Dạng, đắc ý : "Chị, đây là quà em mang về cho chị! Là phiên bản giới hạn mới nhất của cửa hàng Dir mà chị thích, em dùng tốc độ tay nhanh nhất khi chơi game để giúp chị đặt hàng trang web nước ngoài lúc nửa đêm đấy!"
Cố Dạng cảm ơn: "Cảm ơn em, Tiểu Phái."
Thẩm mỹ của nguyên chủ cũng tệ, ít nhất cô cũng thấy chiếc túi khá .
Nguyễn Tuyết Linh đểu hai tiếng: "Con chơi game cũng chỉ tác dụng , luyện tốc độ tay để giúp đặt một chiếc túi phiên bản giới hạn còn tạm . Sao thế, chỉ mang quà cho Dạng Dạng thôi , còn bọn thì ?"
Cố Phái phản bác lời Nguyễn Tuyết Linh coi thường việc chơi game của , lấy một cây son môi cao cấp gói cẩn thận từ hành lý, đưa cho Nguyễn Tuyết Linh: "Nè , nửa đêm hôm qua con cùng em trong ký túc xá chọn mãi đó, đều nhất trí đây là màu nhất. Thưa mẫu đại nhân, hài lòng ạ?"
Nguyễn Tuyết Linh liền khẽ tặc lưỡi, nghĩ chuyện thằng con còn nhờ khác tham khảo, cũng là tâm.
Tuy nhiên, khi mở xem màu son, sắc mặt Nhiễm Tuyết Linh tối sầm : "Cố Phái, thấy con ngứa đòn đó, định đến khiêu khích hả?"
Cố Phái theo bản năng lùi xa Nguyễn Tuyết Linh vài bước: "Mẹ, con và em cùng chọn lựa kỹ càng món quà mà vẫn hài lòng ?"
Cố Dạng đang bên cạnh Nguyễn Tuyết Linh, nghiêng đầu qua, khóe miệng giật: "Màu hồng cánh sen c.h.ế.t chóc."
(Kết thúc chương)