Buổi tối, tại biệt thự nhà họ Cố.
Sau bữa tối, Cố Căng và Cố Phái hẹn mà cùng mở chơi game Truyền Thuyết Thần Giả sofa.
Hai chị em mỗi ở hai đầu của sofa, thái độ ghét bỏ lẫn hiện lên rõ ràng.
Nguyễn Tuyết Linh thì vẻ mặt bất lực, than phiền với Cố Dạng: "Thật hiểu nổi, hai đứa chơi cái game đó cả ngày mà mãi thấy chán nhỉ? Chỉ là bấm bấm mấy cái nút thôi mà. Có gì ho ."
Cố Dạng: "..." À, chuyện , cô cũng giải thích thế nào.
"À , Dạng Dạng, hôm nay các con thi xong ? Thi thế nào con?" Nguyễn Tuyết Linh hỏi nhưng ánh mắt hướng về phía Cố Căng. Bà lo lắng về thành tích của Dạng Dạng, chủ yếu là tò mò kết quả của Cố Căng như thế nào.
Đặc biệt là hôm nay bà Hứa còn cố ý với bà , rằng Cố Căng nộp bài bốn môn thi đều sớm hơn gần nửa thời gian.
Cố Dạng ngoan ngoãn gật đầu: "Con thi cũng tạm ."
Có thể giữ vững hình tượng học sinh giỏi!
Đều nhờ kho m.á.u nhỏ phụ đạo.
Cố Dạng khẽ đảo mắt, bất ngờ tập kích, hỏi: "A Quyết, còn em thì ?"
Phong Quyết đang lật sách, ngẩng đầu cô, mỉm thẹn thùng: "May nhờ chị phụ đạo, em cũng thi tệ."
Nụ của tươi sáng trong trẻo, trông ngoan ngoãn nhẹ nhàng.
Đến mức khiến Cố Dạng chút d.a.o động với suy nghĩ trong lòng.
Chả lẽ, đây chỉ là trùng hợp ư? Kho m.á.u nhỏ cố ý đoán đề cho cô chứ?
Nguyễn Tuyết Linh thấy Cố Căng và Cố Phái mải mê chơi game, liền nhíu mày gọi thẳng tên: "Cố Căng, Cố Phái, các con thi thế nào?"
Cố Phái hình như đang gặp trận chiến mấy , c.h.ử.i vài câu "đồng đội heo", thì gọi tên, liền chút cáu kỉnh : "Mẹ , điểm còn , con thi chứ? C.h.ế.t tiệt, đồng đội heo nộp mạng!"
Cố Căng ngẩng đầu, uể oải đáp: "Cũng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-181-kho-mau-nho-khong-co-y-doan-de-cho-co-chu.html.]
Nguyễn Tuyết Linh hít sâu một . Từ khi Cố Phái về nhà, sự so sánh với Cố Phái, bà âý thấy Cố Căng ngày càng thuận mắt hơn hẳn.
Nguyễn Tuyết Linh bực bội : "Cố Phái, nếu con tụt khỏi top một trăm khối, đừng câu lạc bộ thể thao điện tử nữa!"
Cố Phái hừ nhẹ: "Điều đó là thể ! Chị Cố Dạng của con học giỏi như thế, con thể kém . Mẹ , vẫn là lo cho Cố Căng ! Cả khối lớp 11 của chúng con đều lan truyền rộng rãi rằng, cái học sinh chuyển trường lớp chọn khối 12 , bốn môn thi đều nộp sớm, chắc là dùng thứ hạng khối để đ.á.n.h giá xem cả khối bao nhiêu học sinh khối tự nhiên đây mà."
Nguyễn Tuyết Linh sửng sốt: "Nộp sớm bốn môn thi, Cố Căng, lời bà Hứa thật ?!"
Khi bà Hứa với bà , bà còn tin, vì như thế khác gì bỏ thi ?!
Cố Căng: "Vâng."
Nguyễn Tuyết Linh hít sâu một , cảm thấy cả hai đứa đều để bà bớt lo gì cả, nhất định bà tức c.h.ế.t !
Cố Dạng nắm tay : "Mẹ ơi, chỉ chị nộp sớm, hỏi xem chị xong bài ?"
Nguyễn Tuyết Linh theo phản xạ định hỏi "Cái còn cần hỏi ?", nhưng nhanh chóng kìm , gượng hỏi Cố Căng: "Tiểu CăNg, con bao nhiêu? Thấy đề khó ?"
Cố Căng liếc mắt: "Không nhiều lắm, cũng bình thường."
Thấy gân xanh trán Nguyễn Tuyết Linh giật giật, Cố Dạng bên cạnh liềm đóng vai phiên dịch, : "Mẹ , chị chút đang khiêm tốn đấy, ' nhiều lắm' tức là gần hết , 'cũng bình thường" chính là dễ đó ạ!"
Nguyễn Tuyết Linh nghi ngờ Cố Căng: "... Hiểu như đúng ?"
Cố Dạng Cố Căng, ánh mắt đầy sự ám chỉ: "Chị, đúng ạ?"
Hãy ánh mắt chân thành của em !
Cố Căng hình như khẽ một tiếng: " ."
(Kết thúc chương)