Nguyễn Tuyết Linh trừng Cố Phái một cái: “Chị con mới chuyển trường sang Nhất Trung, quen môi trường, đầu kiểm tra cũng bình thường. Có thằng em nào so sánh chị như con ?”
Dù nhưng thực bà và Cố Triệu Minh cũng khá tò mò Cố Căng thi thế nào.
Cố Phái chẳng thèm quan tâm, ghét nhất là Cố Căng nên khiêu khích sang: “Ê, Cố Căng, chắc chị thi bét chứ? Lớp một ở tầng sáu, lớp hai mươi ở tầng một, đến lúc đổi lớp nhớ gọi , qua xem chị dọn đồ.”
Cố Dạng: “...” Thằng em trông còn cần dạy dỗ.
Cố Căng lười biếng ngẩng mí mắt: “Thi tạm , cũng chỉ hạng nhất thôi.”
Cố Phái kinh ngạc, mặt đầy hoài nghi: “Hạng nhất hả? Nộp bài sớm thế mà điểm cao?”
Nguyễn Tuyết Linh và Cố Triệu Minh cũng ngẩn , tin nổi mà sang Cố Dạng, ánh mắt dò hỏi.
Cố Dạng mắt sáng long lanh: “Chị thật sự hạng nhất luôn, hơn nữa bộ các môn đều điểm tối đa, siêu đỉnh.”
Cố Phái giật bật dậy khỏi sofa: “Trời ơi?! Toàn điểm max?”
Từ miệng Cố Căng thì thể là khoe khoang nhưng chị bảo thì chắc chắn là thật. Chỉ là Cố Phái hiểu, chẳng trường đồn ầm lên học sinh chuyển trường lớp một ban ba nộp bài sớm nửa tiếng? Thời gian ngắn thế mà Cố Căng xong bài, còn đúng?! Hoàn là khiêu chiến nhận thức của !
Nguyễn Tuyết Linh và Cố Triệu Minh đều thấy choáng váng, họ thậm chí chuẩn tâm lý Cố Căng bét , kết quả Dạng Dạng bảo Cố Căng thứ nhất?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-200-ca-nha-kem-nhat-la-co-phai.html.]
Cố Phái sang Cố Triệu Minh: “Bố, bố quyên tòa nhà thí nghiệm cho Nhất Trung, chắc trường đặc cách cho Cố Căng chứ? Lần dẫn con với, con từng thi điểm nhất bao giờ.”
Cố Triệu Minh gõ đầu một cái: “Nói linh tinh gì đấy, Nhất Trung là trường trực thuộc Bộ Giáo dục, bố con cũng chẳng dám nhúng tay trường kiểu đó. Còn quyên tòa nhà, việc đưa chị con Nhất Trung là phụ, chủ yếu là từ thiện, hiểu ?”
Cố Phái ôm đầu: “Ui da.”
Nguyễn Tuyết Linh trừng : “Chị con từ nhỏ đến lớn nhất, thi nhất ở Nhất Trung cũng bằng thực lực. Giờ con hết lý ? Cả nhà chỉ con kém nhất thôi.”
Cố Phái phục, dư quang liếc thấy Phong Quyết ngoan ngoãn như trong suốt liền tìm đối tượng trút giận, chỉ : “Thế chẳng còn Phong Quyết ? Con bằng Cố Căng thì thôi, chẳng lẽ còn bằng nữa ? Ê, Phong Quyết, thi thế nào, vẫn lớp mười hả? Thành tích trung bình thế , chỉ đỗ đại học thường thôi, như với chị , chắc chắn học Bắc Đại hoặc Hoa Đại.”
Cố Căng nhướn mày, lười biếng ngả sofa, tìm tư thế thoải mái, xem kịch .
Dưới sự kiêu ngạo ương ngạnh của Cố Phái, Phong Quyết trông càng ngoan ngoãn hiểu chuyện, giống như một nhóc đáng thương.
Cố Dạng đột nhiên dâng trào ý bảo vệ, hung dữ với Cố Phái: “Em bắt nạt chị , giờ định bắt nạt Phong Quyết?”
Cố Phái sửng sốt, uất ức: “Chị, em mới là em trai dễ thương của chị mà, chị bênh chứ bênh em?”
Phong Quyết chậm rãi ngẩng đầu Cố Dạng, mặt mang nụ ngại ngùng, đôi mắt sáng long lanh như ánh sáng lướt qua, giọng non nớt: “Lần em thi cũng , tiến bộ nhiều, thứ 40.”