Nguyễn Tuyết Linh ngờ mới dạy dỗ Cố Căng về muộn, giáo dưỡng, thì đó mà bà vẫn luôn tự hào - Cố Dạng cũng về nhà muộn, bà chỉ cảm thấy khuôn mặt đau rát, giống như là tát một bạt tai.
Cố Căng liếc mắt Cố Dạng, lười biếng dựa ghế sô pha, khẽ: [Cố phu nhân ngại lặp lời bà với cho Dạng Dạng ưu tú của bà một nữa chứ.]
Nguyễn Tuyết Linh lườm Cố Căng một cái, đương nhiên bà thể nào mắng Cố Dạng như mắng Cố Căng , vì thế liền bắt chẹt lời của Cố Căng: [Cố Căng, cô xưng hô như với như ? Hôm nay dạy cô cách tôn trọng trưởng bối mới !]
Trông thấy Nguyễn Tuyết Linh định xông đến mặt Cố Căng để tát cô , Cố Dạng lập tức qua ôm lấy cánh tay bà , ngăn cản bà tìm đường chết: [Mẹ, chị mới về nhà, vẫn quen, đổi cách xưng hô cũng cần thời gian, một sớm một chiều là đổi .]
Nghe thấy Cố Dạng thế, cơn tức giận của Nguyễn Tuyết Linh cũng tiêu tan chút, nhưng vẫn cam lòng, chằm chằm Cố Căng lạnh : [Vẫn là Dạng Dạng hiểu chuyện, giống như đồ vô ơn nào đó...]
Cố Dạng vội vàng cắt ngang lời của Nguyễn Tuyết Linh, nhanh chóng lấy Nguyễn Yên để di chuyển sự chú ý: [Mẹ, bộ mỹ phẩm dưỡng da mà chị họ Nguyễn Yên tặng con xét nghiệm kết quả ?]
Quả nhiên, nhắc đến Nguyễn Yên thì Nguyễn Tuyết Linh đổ hết sự tức giận lên đầu của Nguyễn Yên: [Con khốn đó đúng là độc ác! Hàm lượng chì và thủy ngân trong bộ mỹ phẩm dưỡng da đó vượt ngưỡng cho phép, lúc đầu khi dùng sẽ cảm thấy da trắng lên nhanh, nhưng đó theo thời gian sẽ dần dần hư tổn.]
Cố Dạng chuyện từ , nhưng vẫn giả vờ tỏ kinh ngạc: [Tại thể như ? Con đối xử với chị họ Nguyễn Yên như , thế mà chị ...]
Nguyễn Tuyết Linh lạnh: [Còn thể thế nào nữa, chỗ nào cô cũng bằng con, đương nhiên cô là vì ghen tị với con ! Mẹ thấy chuyện hot search tám chín phần là do nó gây ! Dạng Dạng, sẽ xử lý con khốn đó cho con!]
[Cũng may bộ mỹ phẩm dưỡng da Nguyễn Yên đưa cho con Tiểu Quyết hỏng, con cũng dùng nhiều lắm.] Nguyễn Tuyết Linh nhẹ nhàng xoa xoa gương mặt của con gái, trong mắt tràn đầy sự yêu thương và cưng chiều: [ mà bất kể như thế nào thì vẫn bệnh viện kiểm tra một chút.]
Cố Dạng ngoan ngoãn gật đầu, trong lòng cảm thán, Nguyễn Tuyết Linh thật sự là thiên vị con gái nuôi giới hạn mà.
[ ạ, may mà Tiểu Quyết, nếu thì con dùng bộ mỹ phẩm dưỡng da đó xong khi nát mặt.] Cố Dạng nhẹ nhàng vỗ vỗ n.g.ự.c tỏ may mắn. trong lòng khỏi suy tư, Phong Quyết hỏng bộ mỹ phẩm của cô là thật sự do vô ý ? Có thể nào cũng giống như Cố Căng, nhận bộ mỹ phẩm dưỡng da đó vấn đề từ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-23.html.]
Lúc Nguyễn Tuyết Linh cũng mới phát hiện Phong Quyết theo Cố Dạng , hơn nữa còn xách nhiều đồ, bà nhíu mày.
Cố Dạng Nguyễn Tuyết Linh chỉ hào phóng với một cô, thấy Phong Quyết mua nhiều đồ như thì chắc chắn sẽ vui, nên cô liền : [Những cái đó đều là con mua, A Quyết chỉ giúp con xách về thôi.]
Cô cũng láo, quả thực là cô mua, chỉ điều những thứ đó đều là mua cho Phong Quyết. Chuyện đền bù về mặt tinh thần thì từ từ, còn đền bù bằng vật chất thì thể giải quyết vấn đề trong một .
Cố Dạng ăn cơm tối với Nguyễn Tuyết Linh, chuyện một lúc, mãi đến khi cơn tức giận của bà tiêu tan thì cô mới lên lầu.
Cố Căng đang dựa ở cửa phòng ngủ của cô, một tay xoa xoa bả vai Nguyễn Tuyết Linh đập chén , tay còn thì lướt điện thoại.
Cố Dạng đoán suy nghĩ của đại lão, nhưng vẫn cảm nhận bà hờ của gây ít thù hận, cô vẫn nên hòa giải một chút mới : [Chị, lẽ là vì chuyện của Nguyễn Yên nên mới tức giận giận cá c.h.é.m thớt lây sang chị, em mặt bà xin chị.]
Cố Căng hờ hững ‘ừ’ một tiếng, nhưng mà vẫn im ở cửa phòng cô.
Cố Dạng hỏi: [Chị, chị còn chuyện gì ?]
Cố Căng giơ điện thoại di động về phía , phía màn hình là mã QR của Wechat, : [Tiền cơm ở Cẩm Ương Hiên, chia một chút, tròn lên thành hai trăm nghìn nhân dân tệ.]
Cố Dạng: [...]
Giá trị bản của đại lão lên đến cả trăm tỷ, mà còn chặn cửa phòng cô để đòi hai trăm nghìn nhân dân tệ tiền cơm?!
Phong cách giống với tác phong thường ngày của đại lão lắm!