Cố Dạng Phong Quyết với vẻ mặt nghi ngờ, cô thấy vẻ mặt của giống với câu đó.
Cô dẫn Phong Quyết mua sắm như , đền bù vật chất cho .
Sau khi trở về biệt thự nhà họ Cố cô liền tìm Cố Căng, chuyện ảnh chụp với cô .
Cố Căng lười biếng dựa ghế máy tính, trong tay nghịch một khẩu s.ú.n.g mô phỏng s.ú.n.g thật, cô hờ hững ngẩng đầu lên về phía Cố Dạng, giọng điệu chút lạnh nhạt: [Cho nên cô bán ?]
Ánh mắt Cố Dạng dừng khẩu s.ú.n.g của cô , khá lắm, đây là s.ú.n.g thật.
Suýt chút nữa thì quên mất đại lão còn một phận khác nữa đó là nhà thiết kế quân giới*.
Quân giới*: Các thứ vũ khí, đạn dược của quân đội.
Cô yếu ớt bổ sung thêm một câu: [Là bán ảnh chụp của chị.]
Cố Căng hờ hững ừ một tiếng, đó hỏi tiếp: [Hôm nay cô luyện đàn ?]
[Vẫn luyện, bây giờ em ngay đây!] Thấy đại lão so đo chuyện ảnh chụp nữa, lúc Cố Dạng mới ngoan ngoãn luyện đàn.
Cố Căng cũng theo cô đến phòng đàn, vẫn bệ cửa sổ cô đàn.
Cố Dạng đàn khúc [Ánh trăng] Đây là bài hát thuộc kiểu hát ru. Trải qua nhiều ngày quan sát như , cô cũng xác định Cố Căng chứng rối loạn giấc ngủ nghiêm trọng, thường xuyên thiếu ngủ.
Vừa cô phòng tìm cô , cô cũng chú ý đến bàn thuốc trị mất ngủ.
Nhìn Cố Căng dựa cửa sổ ngủ , Cố Dạng nghi ngờ một chút. Tại Cố Căng mắc chứng rối loạn giấc ngủ nghiêm trọng như ? Đã nghiêm trọng đến mức dùng thuốc cũng thể khống chế [
Rối loạn giấc ngủ, hầu hết nguyên nhân đều là bởi vì căng thẳng trong một thời gian dài, hoặc là gánh nặng về công việc và nghỉ ngơi , khi khỏi ốm gây …
Chẳng lẽ đại lão dùng đầu óc quá mức? Dù thì đại lão cũng quá nhiều [ phận]. Đại lão cũng giống như củ hành tây, mỗi một lớp vỏ bọc đều chuyện cần xử lý dẫn đến mệt nhọc quá độ thì cũng chỉ là một chuyện bình thường.
[Đàn sai ba nốt .] Lông mày Cố Căng nhíu , đó ngước mắt lên thẳng ánh mắt kịp thu hồi của Cố Dạng, hỏi tiếp: [Nhìn gì?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-42.html.]
Cố Dạng: [Tại chị xinh .]
Cố Căng: [...]
Khúc đàn kết thúc, Cố Căng hờ hững hỏi: [Hôm nay cô ngoài cùng Phong Quyết?]
Cố Dạng gật gật đầu.
Cố Căng nhảy xuống khỏi bệ cửa sổ, ngáp một cái khỏi phòng đàn, lúc đến cửa thì bỗng nhiên dừng lạnh lùng một câu: [Cách xa một chút.]
Cố Dạng: [???]
Cố Căng xuống gõ cửa phòng Phong Quyết, ánh mắt lướt qua mấy cái túi đồ trong phòng ngủ, đó ánh mắt mỉa mai rơi , hỏi: [Nghe êm tai ?]
Lúc Phong Quyết mở cửa thấy đến là Cố Căng thì ánh mắt chút trầm xuống. Anh Cố Căng đang đến tiếng đàn , rũ mắt xuống khẽ: [Đương nhiên là êm tai.]
Cố Căng: [Đàn cho đấy.]
Phong Quyết: [...]
Anh ngước mắt lên về phía Cố Căng, ánh mắt vẫn trong trẻo như cũ, chỉ là mang theo sự lạnh lùng băng giá.
Ánh mắt hai chạm , giống như đao kiếm chạm .
Một lúc , Phong Quyết mới khẽ một tiếng, chỉ đống đồ đầy ắp trong phòng : [Mua cho đấy, là dẫn một ngoài mua đấy.]
Lần vẻ mặt Cố Căng sầm xuống.
Lúc ăn cơm tối, Nguyễn Tuyết Linh chuyện ngày hôm nay với Cố Triệu Minh, mặt để lộ sự vui vẻ, bà hết lời khen ngợi Cố Dạng: [Quả nhiên Dạng Dạng chính là niềm tự hào của chúng .]
Ánh mắt của Cố Triệu Minh về phía Cố Dạng cũng mang theo sự tán thưởng, đó ông và Nguyễn Tuyết Linh cùng khen Cố Dạng lên tận trời, khen đến mức Cố Dạng chỉ ước rằng đất một cái lỗ để cô chui xuống.
Thừa lúc tâm trạng Cố Triệu Minh đang vui vẻ, Cố Dạng lập tức lời yêu cầu của : [Ba ơi, chương trình [Nâng cốc bàn chuyện nông canh] mà ba đầu tư thể cho con hai chỉ tiêu khách mời ?]