Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 104:104
Cập nhật lúc: 2025-10-27 12:36:33
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Vậy, ai sẽ phụ trách nhà máy ?"
Anh chỉ lo lắng, liệu nhà máy đường thể thuận lợi thành lập ? Có thể tự chủ vận hành ?
Củ cải đường dễ trồng như , mở nhà máy cũng chuyện nhỏ, nghĩ thế nào cũng thấy yên tâm.
Ninh Yên giơ tay lên, ung dung : "Là ."
Ánh mắt Nghiêm Lẫm quét qua, cô thật sâu.
Một quân nhân chút nghi ngờ: "Tuổi tác của cô..."
Anh cảm thấy kế hoạch , nếu thì chuyện đều dễ , chỉ sợ... Haiz, Ninh Yên còn trẻ quá.
Ninh Yên nghi ngờ về tuổi tác, cũng đành chịu: "Tuổi tuy nhỏ, nhỏ hơn tất cả các vị đây, nhưng nghĩ cách là mà."
Tuy cô từng điều hành doanh nghiệp, nhưng cô tự mày mò mở xưởng đậu hũ, còn ngày càng phát triển, cũng tích lũy kinh nghiệm nhất định.
Người im lặng: "Cô trồng củ cải đường ?"
Không coi thường cô, mà cô trông trắng trẻo, sạch sẽ, dáng một tiểu thư thành thị, là thanh niên trí thức, trồng trọt.
Thư Sách
"Biết chứ." Đó là sở trường của Ninh Yên, sở trường lớn nhất của cô. " ngay cả hạt giống củ cải đường cũng sưu tầm . Bây giờ sự chuẩn , chỉ thiếu gió đông. Các cứ từ từ suy nghĩ ."
Cô vội, nhưng Phùng Hạo sốt ruột: "Đồng chí Ninh Yên, một ít hạt giống củ cải đường, để đưa cho cấp xem."
"Được." Ninh Yên chuẩn từ sớm, cô lấy một cái túi to bằng bàn tay đưa qua.
Cô hề giấu giếm, hào phóng đến mức khiến cứng họng.
Phùng Hạo chút hiểu cô: "Cô sợ chúng hất cẳng cô, tìm khác đến ?"
Bản họ thể mở nhà máy, nhưng tìm nhà quân nhân đáng tin cậy đến , cũng là thể.
Ngoài dự đoán của , Ninh Yên tỏ vẻ quan tâm: "Nếu thích hợp hơn đến chuyện , giơ cả hai tay hoan nghênh."
Tâm nguyện ban đầu của cô là chút gì đó cho gia đình các quân nhân, góp chút sức mọn.
nếu gánh vác gánh nặng , cô sẽ tham gia nữa.
Làm hầm biogas xây nhà kính trồng rau mùa đông hơn ? Mùa đông thể thu hoạch cả đống đồ ăn ngon.
Hầm biogas còn thể nấu cơm, thắp sáng, gia công thực phẩm, tuốt hạt... À, còn thể cái lò , như là thể xây một cái nhà tắm.
Trời ạ, cái , cô thích ngâm trong bồn nước nóng.
Suy nghĩ của cô như con ngựa hoang thoát cương, chạy như bay. Cô còn cầm giấy bút ghi linh cảm của .
Mọi thấy cô cứ vẽ vẽ, chút ngơ ngác. Tình hình gì đây?
Không là giận chứ?
"Đồng chí Ninh Yên, chúng chỉ thôi, cô đừng cho là thật."
Ninh Xuân Hoa thấy , liền nhảy tâng bốc Ninh Yên một phen.
"Ninh Yên là Chủ nhiệm Văn phòng Tổng giám của Đại đội Cần Phong, phụ trách tài vụ, nhân sự, cung cấp ý tưởng phát triển, đào tạo nhân tài, đặt các loại chế độ cho cả hai nhà máy..."
Ông một tràng, tóm một câu: Con bé bận lắm đấy.
Có thể mời con bé tay, đó là phúc khí của các .
Phùng Hạo mà thấy gì đó đúng. Hóa Ninh Yên mới là nắm quyền cao nhất của cả hai nhà máy?
Trong lòng lóe lên vô ý nghĩ: "Đồng chí Ninh Yên, cô bận rộn như ?"
Ninh Yên tỏ vẻ, là một lãnh đạo, cô chỉ cần chỉ thị, tự nhiên sẽ phụ trách chấp hành.
Không cần cô tự thứ.
"Cái là gì, mục tiêu của là tạo top 10 doanh nghiệp quốc. Đây mới chỉ là khởi đầu thôi."
Cô hề che giấu dã tâm của , là lớn.
Dưới sự "tẩy não" ngừng của cô, những như Ninh Xuân Hoa, bí thư chi bộ thôn đều nghĩ như , đồng lòng chung sức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-104104.html.]
"Không sai, đây là mục tiêu chung của chúng , tạo thương hiệu của quốc gia , để so tài cao thấp với các thương hiệu thế giới."
Mọi c.h.ế.t lặng. Một dám nghĩ, một dám .
Bọn họ quên rằng mới chỉ mở một cái xưởng cấp thôn hơn nửa năm ?
Ninh Yên tủm tỉm: "Nói thật, nhà máy đường đối với cũng , cũng . đối với các , nó quan trọng."
Mọi im lặng, nhịn hỏi: "Vậy tại cô còn bằng lòng ?"
Ninh Yên hờ hững liếc Nghiêm Lẫm một cái: "Làm chút chuyện thiết thực cho những con em quân đội đáng yêu nhất của chúng , chi viện quân đội, định hậu phương."
Nghiêm Lẫm như đang thẳng, nhưng thật hành động của cô đều thấy rõ. Cái liếc mắt của cô khiến bất giác căng cứng .
Những gì cần Ninh Yên đều , cũng đến lúc . Cô lên: "Đương nhiên, nếu các hợp tác, sẽ . Nếu chấp nhận điều kiện của , sẽ đưa bản kế hoạch cho các , các tự tìm , chỉ cần thể giải quyết vấn đề việc cho vợ quân nhân là ."
Cô trao quyền lựa chọn cho bên quân đội, hơn nữa còn thành khẩn bày tỏ, cô tôn trọng lựa chọn của họ.
Quả nhiên là quang minh lạc, khí độ phi phàm. Thiện cảm của dành cho cô tăng vùn vụt.
Trong mắt Nghiêm Lẫm lóe lên một tia , khuôn mặt nghiêm nghị cũng trở nên dịu dàng hơn mấy phần.
Phùng Hạo đồng hồ, nhiệt tình mời: "Đồng chí Ninh Xuân Hoa, đồng chí Ninh Yên, đến giờ cơm trưa , mời cùng nhà ăn dùng bữa cơm đạm bạc."
Ninh Yên và Ninh Xuân Hoa , cùng lúc từ chối: "Không , chiếm chút lợi lộc nào của quân đội."
Cô ăn cơm cùng những . Ninh Xuân Hoa càng , sợ ăn tiêu. "Chúng còn việc."
Còn Ninh Anh Kiệt, chỉ là một tài xế, ý kiến của quan trọng.
Phùng Hạo giữ nhiều , cũng giữ ba Ninh Yên.
Ra khỏi tầm mắt của , Ninh Xuân Hoa thở phào một thật dài: "Cuối cùng cũng xong."
Ninh Anh Kiệt trêu chọc: "Ba, con còn tưởng ba căng thẳng."
"Sao mà căng thẳng ? Lòng bàn tay ba ướt đẫm mồ hôi." Nếu là nửa năm , Ninh Xuân Hoa chắc chắn trụ nổi, nhưng bây giờ trải qua rèn luyện, cũng thể "diễn" một chút. "Ninh Yên, con căng thẳng ?"
Ninh Yên im lặng. Căng thẳng cái gì chứ? Bọn họ đến để bàn chuyện hợp tác, thành công cũng ảnh hưởng đến hợp đồng đó.
Một giọng vang lên từ phía : "Ninh Yên."
Ninh Yên đầu : "Hửm?"
Nghiêm Lẫm đút hai tay túi quần, từng bước tới: "Hôm nay nhà ăn món trứng chiên da hổ và thịt đầu heo kho."
Mắt Ninh Yên sáng lên. Hai món cô đều thích ăn, chỉ là phiền phức.
"Anh mời ?"
"Ừm." Trong con ngươi đen láy của đàn ông chỉ hình bóng nhỏ bé của cô.
Ninh Yên toe toét: "Vậy thôi."
Ninh Xuân Hoa cháu gái chạy cùng đàn ông khác, khỏi ngẩn . Không ăn cơm với bọn họ ? Tình hình gì đây? "Tiểu Yên!"
Ninh Yên vẫy vẫy tay, hiệu bọn họ theo: "Doanh trưởng Nghiêm mời khách, ăn thì phí. Đi thôi, chúng cùng ăn cho sạt nghiệp."
Nhà ăn, đông chen chúc, ồn ào vô cùng.
trong mắt Ninh Yên lúc chỉ đồ ăn ngon. Trứng chiên da hổ lớp vỏ ngoài vàng ruộm, giòn dai, bên trong mềm, ăn thơm phức, ngon miệng.
Cô từ từ nhai nuốt, thỏa mãn nuốt xuống miếng cuối cùng, thật sự quá ngon.
Đáng tiếc, mỗi chỉ một quả trứng.
Đợi cô tiền, một bữa ăn cho thèm.
Một đôi đũa gắp một quả trứng chiên da hổ bỏ bát của cô. Cô ngẩng đầu lên, là Nghiêm Lẫm.
Anh thu đũa về như chuyện gì xảy , tiếp tục cúi đầu ăn cơm.
Ninh Yên , quả trứng trong bát. Cái ... nên ăn nên ăn đây?
"Tiểu Yên, ..." Giọng kinh ngạc của Ninh Xuân Hoa vang lên.
"Hửm? Có chuyện gì ạ?" Ninh Yên mặt vô tội, như thể chuyện gì xảy .
Ninh Xuân Hoa Ninh Yên thản nhiên, Nghiêm Lẫm đang cắm cúi ăn cơm, ông dụi dụi mắt. Chẳng lẽ già nên hoa mắt?
Một giọng còn kinh ngạc hơn vang lên: "Đồng chí Ninh Yên, các vị về ? Sao ăn cơm ở đây? Ơ, Doanh trưởng Nghiêm, cũng ở đây ?"
Là Phùng Hạo và các chiến hữu của , vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
Không khí lập tức đông cứng .