Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 122:122
Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:49:07
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ăn cơm xong, họ đến hiệu sách. Dạo một vòng chọn cuốn sách nào ưng ý, về Hợp tác xã.
Ninh Tam và Ninh Tứ đầu tiên đến Hợp tác xã huyện nên phấn khích, xung phong mua đồ.
Ninh Yên đồng ý, đưa tiền và phiếu cho hai đứa: "Tam Nhi, em phụ trách mua chảo sắt. Mẹ dặn mua hai cái, một lớn một nhỏ. chắc hàng ."
Thời buổi chảo sắt dễ mua, xem như hàng hiếm. Ninh Yên sớm chuẩn sẵn phiếu.
"Tiểu Tứ, mua mười cái bóng đèn, đừng quên nhé." Mỗi phòng lắp một cái, dư một cái để dự phòng.
"Em , chị cả."
"Còn các em tự mua gì thì tùy, tiền đủ thể mượn chị."
Cái đó thì cần, hai chị em đều quỹ đen riêng, vui vẻ lao trong.
Nghiêm Lẫm thầm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thể ở riêng một lúc. "Tiểu Yên, em mua gì ?"
"Em đủ cả , tạm thời cần." Ninh Yên thường xuyên ngoài, thiếu gì thể mua bất cứ lúc nào.
Nghiêm Lẫm mỉm : "Vậy chúng ở ngoài chờ."
Cách đó xa một cây cổ thụ tỏa bóng mát. Nghiêm Lẫm kéo Ninh Yên bóng cây: "Em đây chờ một lát, ngay."
Chỉ một lát , cầm hai que kem bơ , đưa một que cho Ninh Yên.
Kem thơm mùi sữa, mát lạnh. Ninh Yên ăn mà vui hết cả .
Nghiêm Lẫm cúi đầu cô, ánh mắt tràn đầy dịu dàng.
Cô thật là một mâu thuẫn. Rõ ràng tâm cơ nhiều, nhưng nụ thỏa mãn khi ăn của cô, giống hệt một cô bé đơn thuần, ngây thơ.
"Ngon đến ?"
"Ngon lắm." Ninh Yên hiếm khi ăn kem, giá mà cái tủ lạnh thì mấy.
Lòng Nghiêm Lẫm mềm nhũn: "Vậy thường xuyên mua cho em."
Ninh Yên tủm tỉm : "Cảm ơn Nghiêm."
Ở cửa tiếng xôn xao. Ninh Yên lo lắng cho hai em nên vội chạy tới.
Hóa là xe tải chở hàng đến, một đống đồ , nổi bật nhất là ba chiếc TV: hai chiếc TV đen trắng 12 inch, một chiếc TV màu 14 inch.
Các khách hàng mà thèm thuồng: "Cái TV đen trắng bao nhiêu tiền ?"
Người giao hàng vẻ mặt kiêu ngạo: "440 đồng, phiếu mua hàng."
Mọi tắc lưỡi: "Đắt quá, bằng cả năm lương."
"Phiếu cũng dễ kiếm."
Có nhịn chỉ chiếc TV còn : "Thế cái TV màu thì ?"
Người bạn cùng nhịn mà châm chọc: "Ông chẳng mua nổi, hỏi gì?"
Người trợn mắt: "Hỏi một chút cũng mất miếng thịt nào, để cái mong ước cũng mà."
"998 đồng." Tiếng giao hàng dứt, cả đám đồng loạt hít một lạnh.
Ninh Yên chỉ bên cạnh . Nghiêm Lẫm giật : "Em ?"
Anh đang tính xem thể kiếm một tấm phiếu . Mấy năm nay tiền trợ cấp vẫn tiết kiệm, chắc là đủ.
Trên mặt Ninh Yên lộ nụ tinh quái: "Doanh bán hàng năm nay của em chắc nhất , phần thưởng công nhân ưu tú cũng khó thoát khỏi tay em."
Đừng cô ngoài chạy nghiệp vụ, nhưng việc thành lập nhà máy đường cũng đủ để đổi lấy một phần thưởng công nhân ưu tú .
Nhà máy đường còn bắt đầu sản xuất, mà đường tiêu thụ lo xong xuôi.
Nghiêm Lẫm dáng vẻ lém lỉnh của cô, nhịn mỉm : "Cho nên?"
"Những thứ khác em cần, chỉ đổi lấy một cái TV." Năm ngoái Ninh Yên nhận nhiều phần thưởng: xe đạp, máy may, còn một chiếc đồng hồ.
"Nếu thấy giá cao quá, em thể trả một nửa tiền."
Thời buổi chương trình giải trí quá ít, chỉ đài, sách. Nếu một cái TV thì sẽ thú vị hơn nhiều.
Nghiêm Lẫm khỏi bật , cũng chỉ cô mới nghĩ cách .
Cá nhân kiếm phiếu, nhưng các nhà máy thường sẽ chỉ tiêu. Đại đội Cần Phong ba nhà máy, kiểu gì cũng đến lượt một chỉ tiêu.
"Anh sẽ trả tiền đó."
Ninh Yên từ chối cần nghĩ ngợi: "Không cần ạ, em tiền. Anh cứ để tiền mua kẹo sữa cho em là ."
Nghiêm Lẫm đầu tiên tiêu tiền vì một phụ nữ: "Em cần lo tiền, khoản chi tiêu lớn nào, tiền trợ cấp đủ dùng."
"Anh mua kẹo cho em, em sẽ đáp lễ món quà nhỏ." Ninh Yên từ chối sự "nuôi nấng" của , nhưng sẽ tặng những vật phẩm nhỏ như sổ tay, bút mực. "Anh mà mua TV cho em, em đáp lễ cái gì?"
Nghiêm Lẫm nhíu mày: "Em đây là đang khách sáo với ?"
"Bất kể là bạn bè , đều qua , như quan hệ mới bền lâu ." Mắt Ninh Yên trợn tròn. "Chẳng lẽ, bền lâu với em?"
Cô đầy lý lẽ, ngược khiến Nghiêm Lẫm xuống nước: "Không , ý đó."
Ninh Yên chốt hạ luôn: "Vậy thì lời em."
Thật , cô mới là chiếm thế chủ động trong mối quan hệ .
Tâm trạng Nghiêm Lẫm phức tạp: "Vậy chúng kết hôn, cũng như ?"
"Nghĩ gì ? Chưa câu vợ chồng đồng lòng ?" Ninh Yên chớp mắt, bộ dáng đáng yêu hết sức. "Với , đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm, ý là, đàn ông kiếm tiền, đàn bà quản tiền."
Nghiêm Lẫm cuối cùng cũng chọc : "Ha ha ha, em lúc nào cũng lý."
Mặt trời lặn về tây, một chiếc xe tải chạy bon bon Đại đội Cần Phong, dừng thẳng cổng lớn nhà mới của Ninh Yên.
Ninh Yên nhảy xuống xe, ngửi thấy một mùi hương quyến rũ. Quay đầu , Dương Liễu và Ninh Nhị đang bưng một cái chậu rửa mặt từ phòng thí nghiệm tới.
"Thơm quá! Mẹ món gì ngon ?" Ninh Tứ vội vàng chạy lên . "Mẹ ơi, hôm nay bọn con may mắn lắm, mua một cái chảo sắt lớn đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-122122.html.]
"Vậy thì ." Dương Liễu cùng Ninh Nhị nấu cơm xong ở phòng thí nghiệm mới mang qua. Bà nấu một nồi cơm độn rau củ, theo bước chân , mùi thơm bá đạo cứ thế xộc thẳng mũi.
Mấy thợ đang việc trong sân nhịn mà hít hà, nuốt nước bọt ừng ực.
"Nhanh tay lên, đừng dừng ! Tối nay tăng ca cho xong việc!"
Dương Liễu đầu con út: "Các con về đúng lúc lắm, ăn cơm , rửa tay ."
"Bọn con chuyển đồ ."
Có mấy thợ ở đó, họ xúm giúp một tay, chuyển bốn bộ đồ đạc phòng của mỗi . Một bộ còn Ninh Anh Kiệt chở về nhà mới của .
Căn phòng trống trải kê thêm đồ đạc , lập tức trở nên khác hẳn.
Bên cửa sổ đặt một bộ bàn ghế, bàn lọ bút thủ công cắm một bó hoa dại tên, trông tràn đầy sức sống.
Chiếc giường đơn kê sát tường, bên cạnh là một cái tủ quần áo cao ngang . Tuy đơn sơ, nhưng Ninh Tam (Miểu Miểu) vui đến nỗi khép miệng, ngắm mãi chán.
Cuối cùng cô cũng phòng riêng , thật .
Dương Liễu gọi vọng từ bên ngoài: "Tam Nhi, ăn cơm!"
"Con ngay!" Ninh Tam vội chạy ngoài, đến bên giếng nước rửa tay, mới nhận lấy cái bát tô Dương Liễu đưa cho.
Cơm độn đậu Hà Lan, cải trắng, cà rốt và thịt thái hạt lựu. Cũng xào nấu thế nào mà hạt cơm trong veo, căng mẩy, ăn thơm ngon.
Mấy thợ ai cũng ăn hết hai bát lớn, lúc mới thỏa mãn buông bát, lau miệng tiếp tục việc.
May mà điện, đèn điện sáng trưng. Mấy thợ tranh thủ việc thâu đêm, đông sức mạnh lớn.
Đến khi Ninh Yên tỉnh dậy ở phòng thí nghiệm, vệ sinh cá nhân xong mới phát hiện trong nhà đều ở đó. Cô cầm hai cái bánh bao còn ấm ngoài.
Cô gặm bánh bao, còn đến nhà mới thấy trong sân ngoài cổng chen kín , tiếng ồn ào.
"Làm gì ?"
Một dân chen vẫy tay với cô: "Đồng chí Tiểu Ninh đến ! Mọi qua đây xem để học hỏi kinh nghiệm . Nhà cô tốc độ nhanh thật đấy."
"Đầu óc đồng chí Tiểu Ninh đúng là nhạy bén, luôn khác một bước. Chúng còn kịp phản ứng gì, nhà cô những đồ đạc mua đủ, mà ngay cả bệ bếp và nhà vệ sinh cũng xong ."
" thích kiểu nhà vệ sinh lắm, cũng một cái."
"Vậy thì tìm mấy thợ hôm qua thôi."
"Đã xếp lịch đến nửa tháng , còn bao giờ mới đến lượt ."
Khóe miệng Ninh Yên giật giật. Quả nhiên, chút gió thổi cỏ lay nào cũng qua mắt dân làng.
Cô cố gắng chen đám đông, xem qua.
Bệ bếp đơn giản, chỉ hai miệng lò, nồi lớn , nồi nhỏ còn chờ.
Nhà vệ sinh chia ba khu: bên trái là khu vệ sinh, bên là khu tắm rửa, bồn rửa tay xây ở ngoài cùng.
Bên cạnh giếng nước xây thêm một cái bệ giặt quần áo. Dương Liễu bên cạnh sờ tới sờ lui, mặt mày tươi rói, nụ thật thoải mái.
Mọi vây quanh bà đang gì, ai cũng vui vẻ, khí hòa thuận mà ấm áp. Đây chính là cuộc sống .
Bí thư chi bộ thôn đang cùng Ninh Xuân Hoa trong nhà vệ sinh, thấy Ninh Yên khỏi : "Đồng chí Tiểu Ninh, chúng là hàng xóm , chuyện gì nhớ nghĩ đến đầu tiên nhé."
Ông chỉ sang bên trái: "Căn đó là nhà ."
Ninh Yên nhướng mày. Không chứ? Sao gần ?
"Bên trái là nhà ai ạ?"
Ninh Xuân Hoa giơ tay lên: "Nhà bác."
"Ớ?" Ninh Yên ngẩn . "Không bác gái bốc căn ở dãy đầu tiên ? Bác thích lắm, là ánh sáng , tầm ."
Ninh Xuân Hoa bây giờ cũng học theo Ninh Yên, thích việc hiệu quả nhưng kín đáo. Ông thấy cũng .
"Đổi với ."
Dãy đầu tiên quá nổi bật, ngay mặt đường, đông lắm mắt phiền phức.
Ninh Yên giật : "Bí thư chi bộ thôn cũng đổi đấy chứ?"
Bí thư chi bộ mà . Ninh Yên im lặng, cảm nhận một áp lực vô hình.
Nhà Ninh Yên cứ thế trở thành nhà mẫu, ai cũng chạy đến xem, còn hỏi ngừng nghỉ.
Liên tiếp hơn mười ngày đều như . Ban ngày , tối về còn tiếp khách, Ninh Yên thấy mệt tâm quá.
Thư Sách
Oái oăm là thể đuổi .
"Đồng chí Tiểu Ninh, đồ đạc nhà cô thật, mua ở ?"
"Trong cửa hàng."
"Có thể mua giúp mấy bộ ?"
Ninh Yên còn bây giờ? Đành cho họ địa chỉ, bảo họ tự mà ghép đơn.
Nửa tháng , cơn sốt cuối cùng cũng qua . Người nhà họ Ninh đều thở phào nhẹ nhõm.
Bộ mặt của thôn xóm trở nên tươi mới hẳn. Những nhà ở nhà mới thì vui sướng vô cùng. Còn những đăng ký đợt hai thì mong ngóng từng ngày. Những ban đầu sống c.h.ế.t chịu đăng ký giờ ùn ùn chạy tới ký thỏa thuận.
Nhà như ai mà ở? Chẳng qua là đắt thôi. Nếu thật sự , thì cứ kéo dài hai ba năm trả hết, điều là cho phép.
Cứ như , tất cả dân làng đều ký thỏa thuận. Các cán bộ thôn toe toét.
Như mới chứ, cùng ở nhà mới, cùng giàu, hướng tới cuộc sống khá giả.
Củ cải đường bước giai đoạn trưởng thành. Ninh Yên ngày nào cũng đồng theo dõi, thu hoạch sớm muộn đều , thời cơ căn chuẩn xác.
Đang lúc bận rộn, Phương tỷ tìm đến: "Tiểu Ninh, chúng nhận thông báo, tất cả thanh niên trí thức lên huyện học tập."
Ninh Yên sững sờ: "Học tập cái gì ạ?"
Phương tỷ cũng đang mù mờ: " cũng rõ lắm, dù cũng là mệnh lệnh, mỗi một thanh niên trí thức đều mặt, nếu tự chịu hậu quả."
Ninh Yên nhíu mày. Sao vẻ thế ? Còn thể cưỡng ép khác học tập ? Lại còn "tự chịu hậu quả", còn tưởng là thổ phỉ.
Cô cảm thấy gì đó , theo bản năng thích việc : "Khi nào ạ?"
"Ngày mai." Phương tỷ thì nghĩ nhiều, vài chỉ thích vẻ quyền lực.
Ninh Yên khẽ nheo mắt: "Được, cùng ."