Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 29:29
Cập nhật lúc: 2025-10-22 11:42:51
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông đưa một yêu cầu: "Ninh Yên, một thỉnh cầu bất lịch sự, mời cháu dạy cho công nhân mấy buổi học, cũng cần quá cao siêu, chỉ cần phổ cập kiến thức là . Sẽ để cháu dạy công ."
Công nhân cũng học chút kiến thức lý luận, lợi cho sự phát triển .
Trong xưởng chỉ cần nhân viên kỹ thuật bản lĩnh, mà cũng cần công nhân tố chất cao ngay tuyến sản xuất.
Ninh Yên cũng keo kiệt: "Cũng là ."
Theo cô thấy, thời cổ đại nhiều công nghệ thất truyền, chẳng là vì đều chịu truyền ngoài ?
Lãnh đạo xưởng máy móc vui mừng mặt: "Tuyệt vời. Chọn ngày bằng gặp ngày, mai luôn . Bên đại đội sẽ sang chuyện, xem như mượn mấy ngày."
Ông suy nghĩ chu đáo. Ninh Yên cảm thấy ông tệ: "Được ạ, cháu thích việc đường đường chính chính."
Cha con lão Trương: ......
Nghi ngờ cô đang xéo bọn họ, nhưng bằng chứng.
Đội vận tải giữ , nhưng lãnh đạo xưởng máy móc mạnh mẽ hơn, Ninh Yên cũng đồng ý với ông. Ninh Anh Kiệt yên tâm em gái, nên cũng theo.
Anh quen nhiều , trong xưởng máy móc cũng bạn bè, đến lúc đó thể ngủ nhờ ở đó.
Lãnh đạo xưởng máy móc vẫn đáng tin cậy, sắp xếp cho Ninh Yên ở ký túc xá nữ công nhân viên chức trong xưởng, còn dặn cùng phòng chăm sóc cô, vô cùng chu đáo, hơn hẳn đội vận tải.
Đây, còn học, viện cớ cô mang đồ dùng sinh hoạt, liền phát cho cô một bộ.
Một cái chậu rửa mặt, một cái khăn lông, một cái ca tráng men và một bánh xà phòng, coi như là trả "học phí".
Ninh Yên thể , xưởng lớn đúng là hào phóng.
Đương nhiên, Ninh Yên cũng giúp công. Lúc về, đội vận tải đưa cho cô một túi đồ coi như quà cảm ơn.
Ký túc xá lớn, chỉ kê hai cái giường tầng, ba đều đang trực ca đêm, còn một ca sáng, lãnh đạo gửi gắm chăm sóc Ninh Yên.
Chị cô là khách quý mời đặc biệt nên cũng dám hỏi nhiều, vô cùng quan tâm Ninh Yên.
Ninh Yên trò chuyện với chị vài câu, chị là thật thà.
"Chị Cố , chị đừng lo cho em, cứ nghỉ ngơi , em thêm chút tài liệu."
Cố Mai Hoa chần chừ một chút, ngày mai chị còn lên ca sớm, dậy sớm. "Vậy , chuyện gì cứ gọi chị một tiếng nhé."
"Vâng ạ."
Đợi chị ngủ , Ninh Yên mới mở túi xem. Bên trong là mười cân gạo, và đủ loại tem phiếu: phiếu vải, phiếu dầu, phiếu thịt, phiếu gạo.
Ra ngoài một chuyến, kiếm đủ tiền sinh hoạt phí một tháng. Hời quá! Cô nhịn tít cả mắt.
Coi như cô bắt mấy mối quan hệ , thường xuyên qua , còn sợ lương thực ăn ?
Ngày mai... vẫn là nên chuẩn một chút. Cô lấy giấy bút , xoèn xoẹt .
Đến tận khuya, cô mới xong việc, bình yên ngã xuống giường, thở một thật dài.
Tuy hôm nay là một t.a.i n.ạ.n bất ngờ, nhưng mở một khởi đầu .
Ngày mai là một khởi đầu mới.
Khóe miệng cô khẽ nhếch lên, chìm mộng .
Sáng sớm, nhà ăn đầy . Mọi ăn sáng bàn tán sôi nổi.
"Sao tự dưng thông báo, yêu cầu chúng tới họp?"
"Họp gì? Thần thần bí bí, còn bảo mật nữa."
"Họp? Sao nhận thông báo?"
"Thế thì , chúng xếp đổi ca cả đêm. Nghĩ đến việc liên tục mấy ngày, thấy mệt quá."
"Có thời gian thà ngủ thêm một giấc còn hơn, họp hành vớ vẩn."
Ninh Yên giữa đám đông, rõ mồn một, nhưng gì, chỉ cắm cúi ăn.
Hai cái bánh bao thịt, một chén tàu hũ. Đãi ngộ quá .
Một giọng vang lên: "Em là công nhân viên chức mới tới ? Anh thấy em bao giờ."
Ninh Yên ngẩng đầu thoáng qua, là một nam công nhân trẻ tuổi, mặc đồng phục bảo hộ lao động, cằm hất lên cao, ừm, cằm mấy nốt mụn.
Không quen, hứng thú.
Một đôi mắt đen trắng rõ ràng nhàn nhạt lướt qua, đến c.h.ế.t .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-2929.html.]
Tim Phương Cường như điện giật, tim đập nhanh hơn. Hắn cảm thấy yêu .
Hắn kéo ghế xuống, ân cần đưa một cái bánh bao qua: "Mời em ăn, nhưng em cho tên em là gì?"
Ninh Yên lười để ý đến gã đàn ông thừa hormone , chỉ giả vờ như thấy.
Gã đàn ông đảo mắt: "Em gái, em điếc đấy chứ?"
Ninh Yên tiếp tục giữ im lặng. Không nhận hồi đáp tự nhiên sẽ bỏ thôi.
Kết quả, gã đàn ông lắm mồm chịu , ba la ba la ngừng, ngay cả phận gia thế bối cảnh cũng tự khai sạch sẽ.
Hắn tên là Phương Cường, cha đều là công nhân viên chức lâu năm của xưởng máy móc, xem như là "xưởng nhị đại" (thế hệ thứ hai của xưởng), trong nhà ba chị gái và một trai, là con út...
Ninh Yên tăng tốc độ ăn, húp nốt ngụm tàu hũ cuối cùng, cầm đồ đạc biến mất.
Phương Cường ngăn kịp, chỉ thể trơ mắt cô biến mất.
Hắn tóm lấy bên cạnh: "Hầu Tử, em tớ dọa chạy ?"
Người bạn nối khố Hầu Tử của vô cùng cạn lời: "Có khả năng. Vô cớ xum xoe, phi gian tức đạo."
Phương Cường trợn trắng mắt: "Đứng đắn coi."
"Người còn nhỏ lắm, bớt nghĩ mấy thứ vớ vẩn ." Hầu Tử nhịn cảnh cáo: "Cậu với A Hoa đang mập mờ ? Đừng bắt cá hai tay."
Phương Cường vội vàng động tác "suỵt": "Tớ với A Hoa quan hệ gì, đừng bậy."
Vốn dĩ xác định quan hệ chính thức , phủ nhận mà hề chột .
Hầu Tử sững sờ. Hôm qua còn đang xum xoe với , hôm nay phủi sạch. Đây là ?
"Huynh , lăng nhăng quá, sẽ coi là lưu manh đấy."
Phương Cường vẻ mặt thản nhiên: "Là A Hoa 'treo' tớ, đồng ý cũng từ chối, còn chơi riêng với A Minh."
Một phụ nữ lượn lờ giữa bọn họ, thì thể gì.
Hầu Tử hứng thú với mớ bòng bong của bọn họ: "Vậy cũng tìm tuổi tương đương , cô bé nhỏ quá."
Phương Cường tay đặt lên ngực, ánh mắt si ngốc: "Cậu hiểu . Khi em tớ, tớ đầu tiên nếm cảm giác rung động. Em chính là tớ tìm."
"Thần kinh." Hầu Tử nhịn nhét cái màn thầu miệng . Im , ồn ào đau cả đầu. "Nhanh ăn còn học."
Phòng họp, nhân viên công tác chuyển bảng đen, phấn và bàn ghế .
Chờ bố trí xong, mới cho phép công nhân viên chức .
Lứa công nhân viên chức trẻ trung khỏe mạnh, tinh lực dồi dào, nền tảng văn hóa nhất định, là những lựa chọn kỹ lưỡng, gom cho chẵn, hai mươi .
Các công nhân viên chức , tò mò vô cùng. Tuổi tác, cương vị đều giống , còn cùng bộ phận, họp cái gì chứ?
Giữa lúc ồn ào, hô lên: "Lãnh đạo tới!"
Thư Sách
Toàn bộ ban lãnh đạo xưởng đều đến, quân rầm rộ, khiến càng thêm tò mò.
Xưởng trưởng mở đầu đơn giản: "Các vị đây đều là phần tử tiên tiến, phần tử tích cực, nòng cốt kỹ thuật của xưởng. Xưởng vẫn luôn bồi dưỡng các đồng chí, hy vọng các đồng chí thể thành tài."
Phía , các công nhân viên chức kích động: "Xưởng trưởng, chúng đều ghi nhớ sự bồi dưỡng của xưởng, sẽ cố gắng báo đáp xưởng."
Xưởng trưởng phất tay, cả hội trường im lặng: "Hôm nay, cố ý mời một chuyên gia đến dạy học cho , tất cả hãy biểu hiện cho , đừng mất mặt xưởng."
Phía đồng loạt hưởng ứng: "Vâng ạ!"
Xưởng trưởng đầu, về phía lối : "Bây giờ, xin mời đồng chí Ninh Yên."
Oa, cái tên giống con gái. Mọi càng tò mò.
Dưới ánh mắt chú ý của trường, bóng dáng nhỏ nhắn của Ninh Yên xuất hiện ở lối , từng bước lên bục chủ tịch.
Cô mặc bộ quần áo đơn giản nhất, nhưng toát khí thế 2 mét 8.
Tất cả đều sững sờ: "A, cô là chuyên gia? Đùa ? Xưởng trưởng, ngài nhầm ?"
Xưởng trưởng đập bàn thật mạnh, quát: "Yên lặng! Tất cả giảng cho kỹ!"
Ninh Yên ở giữa, thần thái ung dung, mày mắt mỉm , kiêu ngạo, nóng vội, tỏa một thứ ánh sáng đặc biệt.
Phía , Hầu Tử dụi dụi mắt, : "Huynh , đây là cô bé ? Tớ nhầm ?"
Phương Cường thần sắc ngơ ngác, chút mờ mịt, chút kinh ngạc. "Không sai, là em ."
Hầu Tử nghĩ mãi : "Sao thành chuyên gia ? Thời buổi ai cũng thành chuyên gia ?"