Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 32:32

Cập nhật lúc: 2025-10-22 12:01:43
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

lúc , tiếng máy kéo ầm ầm vang lên. Chỉ thấy hai chiếc máy kéo, một một , chạy tới, khí thế hùng hổ.

 

Đại đội trưởng tinh mắt, liếc một cái nhận mấy khuôn mặt quen thuộc, trong lòng căng thẳng, vội vàng chạy tới: "Thư ký Lý, ngài tới? Sao báo một tiếng?"

 

Để ông còn chuẩn . Lãnh đạo công xã dắt theo thuộc cấp máy kéo tới, bắt tay đại đội trưởng, nở nụ thiết: "Chúng quyết định đột xuất. Hôm nay nhân vật chính, cần tiếp đón ."

 

"Gì ạ?" Đại đội trưởng chút mờ mịt.

 

Lãnh đạo công xã về phía : "Ninh Yên!"

 

Ninh Yên ở máy kéo phía , xe còn dừng hẳn nhảy xuống: "Có!" Cô chạy , rạng rỡ: "Bác  cả, cháu về đây."

 

"Cháu... Sao cháu ..." Đại đội trưởng kinh ngạc. Sao về cùng lãnh đạo công xã? Rốt cuộc xảy chuyện gì?

 

Ninh Yên chỉ đơn giản một câu: "Bác  cả, chúng cháu đến thực nghiệm."

 

Thư Sách

"A? Thực nghiệm gì?"

 

Ninh Yên nhiều lời, trực tiếp chỉ mấy . Mấy công nhân viên chức gọi tên vội chạy tới, bên cạnh cô: "Cô giáo Ninh, cô phân phó ."

 

Cô chọn hai nam hai nữ: "Các chị chia hai tổ, nam phụ trách vận hành máy, nữ phụ trách ghi chép. Nhớ ghi chép cho chuẩn xác."

 

"Vâng."

 

Chỉ thấy hai lấy một cái máy hình thù kỳ quái, đeo dây lên vai, nắm lấy tay cầm, nhắm thẳng ruộng lúa mà lướt qua. , lướt qua.

 

Hơn nữa cần tốn nhiều sức, cứ nhẹ nhàng lướt qua. Lúa ngã rạp về một hướng, xếp hàng ngay ngắn.

 

Không cần khom lưng, tốn sức, chỉ vài phút ngắn ngủi thu hoạch xong một vạt ruộng. Thế như chẻ tre, nhanh mắt.

 

Hiện trường vang lên tiếng kinh hô, tiếng hét chói tai đầy kích động. A a a! Đây rốt cuộc là "thần khí" gì ? Muốn !

 

Hai tổ phiên , đổi sang nữ công nhân viên chức thu hoạch, nhưng cũng nhẹ nhàng y hệt, chỉ một chỗ mà cả khoảnh ruộng gặt xong.

 

Mắt đại đội trưởng sáng lấp lánh, bảo bối dùng quá. "Lãnh đạo, đại đội chúng xin một cái... , xin mấy cái!"

 

Lãnh đạo công xã trợn trắng mắt: "Trên thị trường chỉ hai cái, đều chủ ." (Trong đó một cái là thâu đêm mới xong).

 

Đại đội trưởng kích động gào lên: "Chúng bỏ tiền! Chúng mua!" Việc mà cả thôn cả ngày, hai cái máy thể nhẹ nhàng xử lý xong. Vừa tiện lợi, đơn giản, dễ sử dụng.

 

"Cô giáo Ninh!" Mấy công nhân viên chức chạy vội tới: "Đây là biên bản ghi chép thực nghiệm."

 

Ninh Yên nghiêm túc xem xét. Một giờ thể thu hoạch mười mẫu đất, độ mài mòn của lưỡi d.a.o chấp nhận , các bộ phận khác của máy mài mòn. Vậy cần điều chỉnh liệu. Cô khẽ gật đầu: "Thực nghiệm thành công."

 

Các công nhân viên chức vui mặt, ôm chúc mừng. Thêm một dự án là phúc lợi thể tăng thêm.

 

Lãnh đạo công xã cũng hài lòng với kết quả , năng suất lao động nâng cao rõ rệt.

 

Đại đội trưởng thật sự nhịn : "Ninh Yên, tại gọi cháu là 'cô giáo Ninh'?"

 

Tất cả dỏng tai lên. Ninh Yên mỉm : "Cháu là giáo viên huấn luyện của họ."

 

Các xã viên kinh ngạc vô cùng. Trời ạ, năng lực cỡ nào chứ! Quả nhiên, con gái A Hải đúng là thông minh tuyệt đỉnh, tay thì thôi, tay là kinh . "Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, chuột đẻ con đào hang", câu tục ngữ sai chút nào.

 

Khang Tiểu Mẫn bỗng nhiên chen tới: "Cô trồng trọt nữa ? Vị lãnh đạo , còn việc hơn cô , kiến thức rộng hơn cô . Việc cô đều , việc cô cũng ! Chọn !"

 

Mọi : ... ...

 

Hạ bệ khác ngay mặt , mà cũng ? Không thể , mặt dày đúng là dễ leo lên cao.

 

Lãnh đạo công xã là quý trọng nhân tài, ông mong càng nhiều bản lĩnh xuất hiện, nên bằng lòng cho cô một cơ hội: "Vậy cô vẽ bản vẽ cấu tạo của nông cụ ."

 

Nụ của Khang Tiểu Mẫn cứng đờ: "A... vẽ."

 

Lãnh đạo công xã chút thất vọng, thanh niên trí thức ? "Vậy cô thiết kế bản vẽ ?"

 

Khang Tiểu Mẫn lí nhí: " ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-3232.html.]

 

Lãnh đạo công xã cau mày: "Vậy cô thể dựa theo bản vẽ mà thứ ngay tại chỗ ?"

 

"..." Khang Tiểu Mẫn , nhưng chuyện thể lừa : "Cũng ."

 

Lãnh đạo công xã "ha hả". Hóa cô cái gì cũng , thế chen đây gì? Ông tiện gì, nhưng bí thư bên cạnh nhịn móc mỉa: "Vậy mà cô còn dám huênh hoang là việc hơn cô giáo Ninh."

 

Khang Tiểu Mẫn chịu nổi khổ. Mấy ngày nông qua mệt cô gần c.h.ế.t, bao giờ trồng trọt vất vả đến thế. Cô một lòng thoát khỏi cuộc sống nông thôn, thấy cơ hội là vội vã chộp lấy: " ca hát nhảy múa, báo tường, thư pháp, thể nhân viên tuyên truyền văn nghệ!"

 

Người bí thư cạn lời. Bọn họ đoàn văn công . "Chúng chỉ cần vẽ bản vẽ, nông cụ kiểu mới."

 

Cơ hội ngay mắt mà nắm , Khang Tiểu Mẫn đỏ hoe mắt, vô cùng đau khổ. Cô hung hăng chỉ về phía Ninh Yên: "Vậy cô thì ? Cô cái gì? Dựa cô giáo?"

 

Khóe miệng bí thư giật giật. Gặp thể loại gì đây . "Nông cụ là do cô phát minh."

 

Như một quả b.o.m nổ tung giữa đám đông, tất cả đều sững sờ.

 

Lợi hại đến ?

 

Ninh Xuân Hoa hưng phấn đến mức sắp mất kiểm soát: "Ninh Yên, là thật hả cháu?"

 

Ninh Yên theo bản năng giơ cổ tay lên. Ai da, quên mất đồng hồ. "Thật ạ. Không cháu việc nửa ngày ? Biết rõ cắt lúa quá cực khổ, nên mới nghĩ nông cụ , để giảm bớt lượng công việc và sự mệt nhọc cho ."

 

chỉ nghĩ, mà còn . Năng lực hành động và sức sáng tạo mạnh mẽ kinh ngạc . Các xã viên cô bằng ánh mắt đầy khâm phục. Giỏi, quá giỏi!

 

Bỗng nhiên cảm thấy, việc điện, vẫn là thể mong đợi một chút.

 

 

 

 

Ninh Anh Liên hưng phấn lao tới, lay mạnh vai Ninh Yên: "Em gái, em lợi hại thế! Mau cho chị sờ ké tí, lây chút vía thông minh!"

Các nữ thanh niên trí thức khác cũng chạy tới: "Cho tớ sờ ké với!" Ánh mắt họ khác hẳn. Hóa con gái cũng thể lợi hại đến . Đây em gái, đây là "chị đại"! Cầu chị đại che chở!

Một xã viên nhỏ giọng thì thầm: " nông cụ cho chúng dùng."

Lãnh đạo công xã sang: "Một chiếc máy là của cô ."

Mắt các xã viên lập tức nóng rực lên. Bí thư chi bộ đại đội càng liên tục hiệu cho Ninh Xuân Hoa, mau mở miệng !

Ninh Xuân Hoa do dự một chút: "Ninh Yên..." Ông cũng cái máy , nhưng giống như ý hám lợi.

Không đợi ông xong, Ninh Yên chủ động lên tiếng: "Cháu tặng nó cho đại đội ạ."

Các xã viên lập tức ấn tượng về cô. Không hổ là cô gái xuất từ đại đội , tấm lòng luôn hướng về đại đội.

Ninh Xuân Hoa xua tay: "Không . Đại đội chúng thể nhận như . Anh em ruột còn tính toán rõ ràng." Ninh Yên chịu tặng, đó là nhân phẩm  nó , nhưng đó lý do để bọn họ chiếm hời.

Các xã viên thì ý kiến gì, dù cũng cần nhà bỏ tiền .

Khang Tiểu Mẫn chịu: "Cô mất tiền , miễn phí mà. Sao còn trả tiền cho cô ? Đây là kiểu ăn của tư bản!"

Cái lòng ghen tị cũng chịu thật. Ấn tượng của lãnh đạo về cô lập tức rơi xuống đáy vực: "Ai với cô là cô miễn phí?"

"Cô dạy cho , đem bộ kỹ thuật dạy cho công nhân, bản vẽ cũng nộp lên." Nói như , Ninh Yên cũng chiếm lợi lộc gì, xem như cống hiến vô tư.

danh tiếng là thứ bao nhiêu tiền cũng mua . Cô đem kỹ thuật dạy cho xưởng máy móc, bản vẽ cũng đưa cho công xã một phần, nên công xã cũng thơm lây, thể cùng báo cáo (thành tích).

Thật , Ninh Yên thể gạt công xã , nhưng cô . Cho nên, lãnh đạo công xã vui: "Đồng chí Ninh Yên, cống hiến của cháu chúng đều thấy cả. Để cổ vũ, đặc biệt thưởng cho cháu một chiếc đồng hồ, hy vọng cháu ngừng cố gắng, dũng cảm sáng tạo những đỉnh cao mới."

Hiếm khi ông hào phóng như , bởi vì ông thấy giá trị to lớn Ninh Yên. Có một ắt hai, cô thể chế tạo máy gặt trong một đêm, tự nhiên cũng thể phát minh những thứ khác.

Ninh Yên vẻ mặt " sủng ái mà kinh ngạc": "Cảm ơn lãnh đạo."

Thấy , chỉ cần đủ xuất sắc, trồng trọt cũng thể "trồng hoa".

Mọi hâm mộ ghen tị, thưởng một chiếc đồng hồ! , đây là phần thưởng cô xứng đáng .

Vì việc , công xã còn cố ý tổ chức một buổi lễ long trọng. Khi Ninh Yên nhận lấy chiếc đồng hồ nhãn hiệu Hoa Mai từ tay lãnh đạo, cô khỏi tít cả mắt. Đẹp, thật! Cô cũng là đồng hồ .

Phóng viên hô lên: "Nhìn bên , lên!"

Ninh Yên mỉm với ống kính, nụ xinh ghi ngay khoảnh khắc .

Không chỉ phần thưởng, cô còn nhận một giấy khen cá nhân ưu tú, thêm vinh dự. Đây chính là lợi ích vô hình của việc nộp lên phát minh.

Lãnh đạo đặt kỳ vọng cao cô, lúc đưa giấy khen, ông hỏi một câu: "Ninh Yên, cháu nghĩ xong dự án nghiên cứu tiếp theo ?"

Ông cũng chỉ thuận miệng hỏi thôi, dù đây chuyện đơn giản như ăn cơm uống nước. Ai ngờ, Ninh Yên gật gật đầu: "Nghĩ kỹ ạ. Trước tiên sẽ giải quyết vấn đề điện cho đại đội chúng ."

"Hả?"

Ninh Yên thông qua chuyện tạo dựng uy tín trong thôn. Không ít chạy tới hỏi cô, lời cô tính . Cô còn thể đây? Đương nhiên là tính.

"Cháu sẽ nghiên cứu một chút, thành công."

Lãnh đạo lập tức thu hút sự hứng thú. Tự giải quyết ? "Nếu yêu cầu gì, cứ việc đến tìm ."

"Vâng ạ." Ninh Yên vẫn hiểu đạo lý qua : "Bất kể cháu đạt thành tích gì, cũng đều là sự lãnh đạo của ngài."

Lãnh đạo nhịn ha hả. Ông thích nhất kiểu cô bé thông minh, thấu tình đạt lý như . "Cố lên, cho ."

"Vâng." Ninh Yên thuận lợi bắt thêm một đường dây quan hệ. Kế hoạch giải cứu bố tiến thêm một bước.

Chờ con!

Buổi lễ kết thúc, cô bước xuống đài chặn đường: "Cô giáo Ninh, chúng chuyện chút." Là lãnh đạo xưởng máy móc.

Lãnh đạo đội vận tải vui: " đến , chút quy tắc chứ?"

Đối phương trợn trắng mắt: "Ai thèm quy tắc với ông. Xưởng máy móc chúng với cô giáo Ninh quan hệ , là quen cũ hợp tác . Ông chỉ là đàn em thôi, ngay cả nhân tài cũng giữ ."

Lãnh đạo đội vận tải: ...

Nắm đ.ấ.m ai to đó lý.

Loading...