Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 405:5
Cập nhật lúc: 2025-11-16 15:11:40
Lượt xem: 194
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô ôm mặt lóc t.h.ả.m thiết, trông vô cùng thương tâm.
Dương Liễu đầu óc cuồng, vội đỡ Vương Thải Hoàng an ủi: “Cô đừng kích động, chuyện gì thì từ từ . Tiểu Yên gì , ba sẽ dạy nó.”
Bà vốn mềm lòng, nỡ khác , huống hồ Vương Thải Hoàng còn đang mang thai. Lỡ như sảy thai ở nhà bà, nhà họ Ninh còn mặt mũi nào nữa?
Ninh Yên híp mắt , cố ý lớn: “Ba, ba cách xa cô một chút. Cô rảnh rỗi là thích tìm đàn ông vợ để tâm sự, ngắm , ngắm trăng, chuyện thơ ca, lãng mạn lắm đấy.”
Đây chính là chiêu mà Vương Thải Hoàng dùng để tiếp cận Nghiêm Lẫm, cố tạo cho hình tượng một cô gái lãng mạn, văn nghệ.
Vấn đề là, Nghiêm Lẫm hề ăn cái bẫy .
Ninh Yên lo Vương Thải Hoàng hận , sẽ sang đối phó với nhà, nên cảnh báo , phòng một tay.
Vương Thải Hoàng chạy tới đây vốn ý . Người cứ chui ngõ cụt, cố chấp cực đoan.
Lỡ ngày nào đó cô sang dụ dỗ ba , cô cũng chẳng ngạc nhiên.
“Mẹ, bình thường cũng chú ý một chút, đừng để cô lấy cầu nối để tiếp cận ba.”
Cô Dương Liễu để tâm nhất chuyện gì, trúng tim đen ngay lập tức.
Dương Liễu quả nhiên cả khó chịu, theo bản năng buông tay , lùi xa vài bước.
Ninh Hãn Hải là chồng bà, là bà quan tâm nhất, là giới hạn của bà.
Vương Thải Hoàng trợn mắt há mồm: “Ninh Yên, mày vu khống! Tao sẽ kiện mày!”
Ninh Yên ăn kẹo thấy ngọt, bèn tự rót cho một ly nước lọc, dáng vẻ vô cùng nhàn nhã: “Kiện , kiện là chó.”
Thái độ của cô quá cứng rắn, khiến Dương Liễu tin vài phần, âm thầm đề phòng.
Ninh Tứ nãy giờ im như “bình hoa” ở một bên, ha hả: “Biết rõ Nghiêm Lẫm với chị đang quen mà ngày nào cũng sán gần, các kiểu bày tỏ tình ý. Đến ngày cưới mà vẫn từ bỏ, đúng là… Cũng Liễu Bảo Thành coi trọng cô ở điểm nào?”
Thư Sách
Vợ chồng Ninh Hãn Hải sững sờ, còn chuyện như ? Bảo gặp mùi t.h.u.ố.c súng.
“Nghiêm Lẫm nó…” Ninh Hãn Hải chút tức giận. Thằng nhóc , gây chuyện thế ?
Ninh Yên đỡ cho Nghiêm Lẫm một câu: “Anh kiên định, hề d.a.o động, thế nên con mới ghét lây đấy.”
Ninh Hãn Hải khẽ lắc đầu, chuyện thì liên quan gì đến Ninh Yên? Con bé mới là vô tội nhất. “Cố tình chạy đến nhà chúng để trả thù, thủ đoạn bẩn.”
Vương Thải Hoàng thẹn quá hóa giận: “Nói bậy bạ! Tao dám thề với trời, tao bao giờ những chuyện đó, bọn mày cố tình hãm hại tao!”
Ninh Tứ thực sự ghét cô , hết đến khác nhảy gây sự. “Thôi , tại hôm đám cưới của cô, thủ trưởng Đường cảnh cáo cô, cho cô bước nhà họ Đường nửa bước? Lúc đó bao nhiêu thấy, ai cũng ngầm hiểu, vài lời .”
“Ba , đừng để cô gần, thanh danh cô hỏng bét .”
Ninh Hãn Hải ác cảm với Vương Thải Hoàng: “Thủ trưởng Đường là ai?”
Ninh Yên hất cằm: “Chính là
rể của Liễu Bảo Thành đấy ạ.”
Trong ngày cưới mà rể quyền cao chức trọng những lời gần như từ mặt, thì chắc chắn là vấn đề của Vương Thải Hoàng.
Dương Liễu tin lời con , cũng cảm thấy ghê tởm, ấn tượng về Vương Thải Hoàng kém đến cực điểm.
Người phụ nữ cố tình đến đây để gây khó dễ cho Ninh Yên.
Bà tấm ảnh bàn, lòng chút d.a.o động: “Tứ , con từng gặp cô bé ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-4055.html.]
“Gặp ạ. Đường Mẫn Nhi, con gái thủ trưởng Đường. Bọn con từng ăn cơm chung , tính tình cô khá .” Ninh Tứ năng chừng mực, tự nhiên: “Chị cả , thể kết bạn.”
Dương Liễu bối rối: “Con bé giống Miểu Miểu quá.”
“Con gái tầm tuổi chẳng đều trông sàn sàn ?” Ninh Tứ vẻ như quá quen: “Còn thường xuyên con giống lãnh đạo nào đó. Chẳng lẽ con là con của ?”
Cậu nhóc bỗng khựng , sắc mặt đổi mấy bận: “Ba , con... con là con ruột ạ?”
Giọng cũng run rẩy, trông vô cùng sợ hãi.
Dương Liễu lập tức sốt ruột, ném tấm ảnh , ôm chầm lấy con út: “Con ngốc , nghĩ linh tinh gì ! Con dĩ nhiên là con ruột của ba , là mười tháng m.a.n.g t.h.a.i sinh con mà.”
Ninh Tứ dụi đầu lòng , thở phào một thật dài: “Làm con sợ c.h.ế.t.”
Dương Liễu ngừng vỗ về , xót con vô cùng.
Quay lưng về phía Dương Liễu, Ninh Tứ ném cho Vương Thải Hoàng một nụ lạnh đầy khiêu khích. Ả đàn bà xa ! Cứ chờ đấy!
Gia đình họ vất vả lắm mới đoàn tụ, đang yên đang lành, cho phép bất cứ ai phá hoại.
Vương Thải Hoàng chút phòng , giật . Ninh Tứ còn khoa trương hơn, chỉ tay về phía nàng , hét lên một tiếng: “A!”
Dương Liễu vội đầu : “Sao con?”
“Mẹ, môi cô mấp máy, ...” Nước mắt Ninh Tứ sắp rơi xuống, trông đáng thương vô cùng: “... con là đứa trẻ nhặt từ đống rác, nhà họ Ninh thật sự, hu hu...”
Dương Liễu tức điên lên: “Đồng chí Vương, mời cô rời khỏi đây ngay lập tức! Nhà chúng chào đón cô!”
Vương Thải Hoàng ngớ . Mấy đứa con nhà họ Ninh đứa nào cũng vấn đề ? “ , là nó vu khống ! Con cái nhà các đều học thói …”
Là một , Dương Liễu thể lọt tai những lời , tức đến run : “Đi ngoài!”
Trong mắt bà, chúng đều là những đứa con ngoan, mỗi đứa đều điểm riêng.
Con cả thông minh, tài giỏi; con hai hiếu thảo, hiểu chuyện; con ba hiền lành, ngoan ngoãn; con út lanh lợi, đáng yêu.
Ninh Hãn Hải chứng kiến bộ quá trình: …!!!
Thằng con út của ông cũng “yêu quái” phết.
Vương Thải Hoàng vẫn chịu , Ninh Yên gọi hai bảo an tới, xốc nách, nhấc chân khiêng ngoài.
“Nhẹ tay một chút, đang m.a.n.g t.h.a.i đấy.” Ninh Yên cũng gây chuyện gì lớn. Vương Thải Hoàng đáng ghét thế nào thì đứa trẻ trong bụng cũng vô tội. “Tiện thể với bảo vệ cổng, đưa danh sách đen, cho phép đây nào nữa.”
Ngày thường cổng gác nghiêm ngặt, nhưng Tết nhất nên chút lơ là, ai cũng thăm họ hàng.
“Vâng ạ.”
Bên ngoài trời lạnh, Ninh Yên ở lâu, định về phòng thì thấy Ninh Nhị đang ở góc. “Nhị, em về ? Sao ngây đó? Không lạnh ? Mau nhà .”
Ninh Nhị theo về nhà, mà đuổi theo mấy bảo an, thì thầm tai họ vài câu.
Thế là, các nhân viên an ninh hô lớn: “Phụ nữ thai ngoài, xin nhường đường!”
“Bà bầu đừng giãy giụa, lỡ xảy chuyện gì thì tự chịu trách nhiệm đấy!”
Động tĩnh lập tức thu hút sự chú ý của , ai nấy đều xúm : “Có chuyện gì ?”
“Bà bầu chạy nhà Tổng Giám đốc Ninh lóc om sòm, tự xưng là họ hàng, mở miệng đòi trợ cấp 500 đồng. Tiền của Tổng Giám đốc Ninh tự dưng mà , nên đành mời cô ngoài.”
“Họ hàng kiểu gì mà trơ trẽn thế?”
“Giả mạo đấy, chẳng quan hệ gì .”
Mọi lập tức hiểu . Đây là thấy Tổng Giám đốc Ninh giàu , nên mấy họ hàng tám đời cũng mò đến vớt vát chút đỉnh.
“Thời buổi đúng là loại gì cũng .”
Vương Thải Hoàng màn phối hợp của em nhà họ Ninh chọc cho phát điên, thất thanh gào thét: “Aaaaaa!”