Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 43:43
Cập nhật lúc: 2025-10-23 11:46:53
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mà Ninh Yên dạy bù kiến thức cho ba bạn cùng phòng, đường đường chính chính nâng đỡ " nhà", nhưng tố chất của mấy đúng là cao hơn bình thường. Người khác cũng thể bắt bẻ gì. Diệp Hưng Học nền tảng vững chắc, thành tích vô cùng xuất sắc, đầu bảng với điểm cao nhất.
Cho nên, đối với kết quả như , đại bộ phận đều tâm phục khẩu phục.
"Nói bậy! Là cô gì, là cô vô dụng, là cô bản lĩnh!"
Trong mắt họ, Ninh Yên là một nhà, thể mang lợi ích cho họ, đương nhiên là bênh vực. " ! Cô đến trồng trọt còn học xong, ngu ngốc tính!"
Khang Tiểu Mẫn tức đến méo cả miệng: "Mắng thì ích gì? Ninh Yên hao tài tốn của, rùm beng lên như , mà bán hàng, xem cô giải quyết hậu quả thế nào..."
Lời còn xong, tiếng "thình thịch" vang lên, mấy chiếc máy kéo lượt chạy tới: "Đây là đại đội Cần Phong ?"
" , chuyện gì ?"
Một đàn ông giơ một tờ đơn lên, phấn khởi hô to: " tìm giám đốc Ngưu! tìm giám đốc Ninh! đặt hàng!"
"Đặt hàng?" Xã viên kinh ngạc xen lẫn vui mừng: "Đại đội trưởng! Bí thư chi bộ thôn! Mau tới đây!"
Hai tin vội vàng chạy tới. Mọi vây quanh họ: " là của Cửa hàng mậu dịch công xã Đông Nam, hàng hóa tờ đơn lấy hết!"
" là của Cửa hàng mậu dịch XX, mỗi loại hàng 300 phần!"
" là của xưởng dệt XX, 500 phần!"
Các nhân viên thu mua từ khắp nơi múa may tiền mặt kéo đến: " cũng 500 phần!"
Theo đơn đặt hàng của họ, từng thùng hàng chuyển , tiền như tuyết bay túi. Bí thư chi bộ thôn và đại đội trưởng đều như điên. Ha ha ha! Cả đời bao giờ thấy nhiều tiền như .
là một khởi đầu ! Mọi đều vui mừng khôn xiết, cuộc sống hy vọng .
Chỉ Khang Tiểu Mẫn là vui, lòng như ngâm trong giấm lâu năm, chua loét. Vậy mà thành công! Thật phi khoa học! Hừ! Đây chỉ là sự phồn hoa giả tạo, kéo dài bao lâu . Cô dám đ.á.n.h cược, đầy một tháng, xưởng sẽ đóng cửa.
Lãnh đạo công xã từ xa thấy cảnh tượng náo nhiệt , chút bất ngờ: "Thứ họ cầm tay là gì ?"
"Tờ rơi tuyên truyền ạ." Ninh Yên rút một tờ đưa cho ông xem.
Chính là bảng báo giá, mỗi loại sản phẩm đều ghi rõ trọng lượng, giá cả. Giá cả hợp lý. Địa chỉ xưởng cũng ghi rõ ràng, tên thương hiệu "Cần Phong" càng nổi bật. Cô còn cả thiết kế, trông mắt, khiến là thấy thích.
"Cháu cho phát 'chính xác' ạ."
Đây là một từ mới, vị lãnh đạo hứng thú: "Nói cụ thể xem nào."
Thư Sách
Ninh Yên giải thích chút nghĩ ngợi: "Trước tiên lựa chọn các khách hàng tiềm năng, như Cửa hàng mậu dịch, Công ty bách hóa, nhà ăn của các đơn vị quốc doanh lớn, đó khoanh vùng trọng điểm. Bước đầu mà , Cửa hàng mậu dịch là đối tượng nhất. Tiếp theo là đưa những tờ rơi tuyên truyền và hàng mẫu đến tay lãnh đạo Cửa hàng mậu dịch."
Hàng mẫu? Vị lãnh đạo đầy ẩn ý: "Sao cháu chắc chắn họ sẽ đặt hàng?"
Ninh Yên mỉm . Hiện tại vật tư quá thiếu thốn, chỉ cần , thì lo bán hết. "Quan hệ cung cầu thị trường quyết định. Khi cầu lớn hơn cung, chỉ cần hàng của chúng vấn đề, là thể tiêu thụ ."
"Mà chất lượng sản phẩm của chúng cao hơn hẳn thị trường, chủng loại nhiều hơn, giá cả cũng trong bình thường. Bán mới là lạ. Đây là quy luật thị trường thông thường."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-4343.html.]
Tâm trạng vị lãnh đạo phức tạp. Cô bé lý lẽ lớn một bộ một bộ, nhiều từ ngữ mới lạ, nhưng ngẫm kỹ thấy đạo lý. "Cháu còn hiểu cả thương nghiệp ?"
Ninh Yên kỳ quái hỏi : "Đây là thường thức ạ?"
Lãnh đạo: ... Ông ! "Cày ruộng thể thiếu, lương thực thể thiếu." Đây là điểm mấu chốt.
Ninh Yên hiểu ngay: "Cháu hiểu ạ."
Nói chuyện với thông minh đúng là đỡ mệt. Lãnh đạo càng ấn tượng về cô. Thực , những lời nên với đại đội trưởng và bí thư chi bộ thôn thì thích hợp hơn. ông quan sát nửa ngày, thấy địa vị và sức ảnh hưởng của Ninh Yên. Cô mới là hô một tiếng trăm hưởng ứng, công nhân chỉ phục cô.
Đừng đại đội trưởng và bí thư chi bộ thôn là quản lý bề ngoài, nhưng mỗi một quy tắc đều do Ninh Yên đặt . là một nhân tài thú vị.
Ngày đầu tiên bận đến tận đêm khuya, mệt thở , nhưng tâm trạng vui sướng. Ninh Yên kiểm kê doanh , tính toán lợi nhuận. Ngày đầu tiên kiếm hơn tám trăm đồng.
Mọi đều thể tin . Ninh Xuân Hoa nhận lấy sổ sách tính một nữa. Đã trừ chi phí và nhân công, hơn tám trăm là lợi nhuận ròng. Tim ông đập thình thịch: "Lão Ngưu, ông xem !"
Bí thư chi bộ thôn ngây cả . Ông nhất định là nhầm . "Không tính sai chứ?"
Phản ứng y hệt . Ninh Xuân Hoa khỏi vui vẻ, đẩy sổ sách về phía ông: "Ông tự tính ."
Bí thư chi bộ thôn xác định tính sai, vui đến quên cả trời đất.
Số liệu công bố, như tiêm m.á.u gà, phấn khởi, mắt tràn đầy khát khao. A a a! Bọn họ thành công ! Dựa chính đôi tay kiếm món tiền lớn! Bọn họ thể dẫn dắt các xã viên cùng giàu!
Đến lúc , ai dám phá hoại xưởng, chính là kẻ thù đội trời chung của họ. Không chỉ cán bộ thôn sức bảo vệ xưởng, mà ngay cả công nhân viên chức bình thường và nhà họ, đều lấy xưởng vinh dự, quý trọng công việc , và bảo vệ lợi ích của xưởng.
Ninh Yên thấy hết, khóe miệng cong lên. So với tình nghĩa, lợi ích mới là vĩnh hằng. Khi đoàn kết thành một khối, sức mạnh là vô cùng to lớn.
Ninh Xuân Hoa sang: "Tiểu Yên, cháu kích động?"
Ninh Yên đặc biệt bình tĩnh, lạc lõng giữa đám đông đang phấn khích: "Mới 800 thôi mà. Đợi ngày nào đó 8 triệu hẵng kích động."
Mọi : ......
Dám nghĩ thật! Cô bé lên trời ? 8 triệu là bao nhiêu tiền chứ?
Bí thư chi bộ thôn mân mê sổ sách yêu thích buông tay. Sống cả đời , hôm nay là ngày ông phấn khích nhất. "Có tám vạn một ngày, cũng mãn nguyện , tối ngủ cũng thể tỉnh."
Ninh Yên tủm tỉm : "Lòng rộng bao nhiêu, thế giới lớn bấy nhiêu. Các ' ', cố lên nào!"
Đệ ? Mọi vẻ mặt mộng bức. Cô mới là nhỏ nhất, ?
Ninh Xuân Hoa trầm ngâm nửa ngày: "Ninh Yên, cháu tổng giám đốc ."
Ông cảm thấy đảm đương nổi vị trí . Khung sườn là do Ninh Yên vẽ , ý tưởng là của Ninh Yên, sáng kiến là của con bé , phương án tiêu thụ cũng là của con bé . Có thể , chính nó một tay tạo cái xưởng , nó mới là linh hồn của xưởng.
Tất cả đều theo chỉ huy của con bé , theo ý tưởng của con bé , mới đến bước . Thực , bọn họ đều là ngây thơ mờ mịt, mò đá qua sông, nhưng Ninh Yên dẫn đường, việc thuận lợi đến khó tin.
Cái xưởng ai cũng thể thế, duy chỉ Ninh Yên là .
Ninh Yên lắc đầu như trống bỏi, đáng yêu : "Không ạ, cháu cứ giám sát nhỏ thôi. Đứng càng cao, trách nhiệm càng lớn. Cháu còn là trẻ con, trách nhiệm quá nặng sẽ đè cháu lớn nổi."
Nền tảng của cô vững, là thời cơ để bước tiền tuyến.
Ninh Xuân Hoa: ... Cái con bé quỷ quái .
Bỗng nhiên thấy tiếng bảo vệ gác cổng hô to bên ngoài: "Đừng xông ! Ra ngoài! Mau ngoài!"
"Bí thư chi bộ! Đại đội trưởng! Xảy chuyện !"