Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 71:71
Cập nhật lúc: 2025-10-25 10:11:38
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tin , cả sân vận động sôi trào. Cứ thế mà rinh về "hai món đồ lớn"? Mọi hâm mộ đến đỏ cả mắt.
thành tích của Ninh Yên quá áp đảo, ai thể phản đối.
Ninh Xuân Hoa đưa micro cho Ninh Yên: “Ninh Yên, cháu vài câu với .”
Ninh Yên tự nhiên nhận lấy, cất cao giọng: “Mọi nhất định đang hâm mộ vì nhiều đồ đúng ? Ừm, đáng tiếc, , còn các vị thì .”
Mọi : ...... Quá ngông! Kiêu ngạo quá! Lên mặt !
Ai ngờ, cô lập tức bẻ lái: “ hy vọng, sang năm thể thế vị trí của , ở đây, và lớn tiếng tuyên bố rằng, /chị mạnh hơn !”
Mọi : ...... Không thể nào! Mười năm nữa cũng ai.
Sự xuất sắc của cô là điều thể chối cãi.
Ninh Yên là tiền, thể khiến ai cũng thích. cô quan tâm, việc cô là trở thành dẫn dắt, chỉ đường.
“ xin lập mấy mục tiêu nhỏ: Sang năm, xưởng đậu phụ sẽ nâng cấp thành nhà máy, tiếp nhận thêm nhiều thôn dân .”
Cái thì ai cũng thích , cả đám đồng thanh hô to: “Nói lắm!”
Ninh Yên quanh, tự tin mà rạng rỡ: “Sang năm, cố gắng mở thêm một nhà máy xì dầu…”
Lời còn dứt, bên tiếng than: “Bí phương mất ! Thằng ngốc đáng ghét!”
Ninh Yên chỉ đầu , tươi như hoa: “ đây, trí nhớ siêu phàm.”
Người vẫn hiểu: “Ý gì?”
“Xem qua một , bí phương trong đầu .” Ninh Yên thể hiện mặt mạnh mẽ nhất của : “Cho nên, nhà máy , chắc chắn sẽ mở! Mọi cứ chờ xem!”
Bên im phăng phắc vài giây, bùng nổ tiếng vỗ tay như sấm: “Đồng chí Tiểu Ninh tuyệt vời!”
“Đồng chí Tiểu Ninh, cô nhất định dẫn dắt chúng ! Có cô ở đây, tin đại đội sẽ ngày càng hơn!”
Bọn họ đều nếm "quả ngọt" từ việc mở xưởng. Mới mấy tháng ngắn ngủi mà đổi lớn. Chuyện năm ngoái họ nghĩ cũng dám nghĩ.
“Mục tiêu nhỏ cuối cùng.” Ninh Yên giơ ngón tay thon dài: “Bí thư chi bộ, đội trưởng, giàu thì đường! Sang năm chúng cố gắng đường nhé! Trước tiên tu sửa đường trong đội , đó một con đường xi măng từ đại đội đến công xã, thế nào?”
Theo lượng xe tải ngày càng nhiều, con đường hiện tại quá tệ, sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển tương lai.
Thực , cả hai vị lãnh đạo cũng nhận điều .
Máy kéo nhỏ thì , chứ xe tải lớn quá vất vả, mà tương lai, sẽ chỉ càng ngày càng nhiều xe tải.
Ninh Xuân Hoa vẫn một phen: “Cháu thật?”
Kiếm tiền, đường, xây xưởng, từng bước một, hy vọng.
Ninh Yên gật đầu: “Đương nhiên ạ. Cháu công thức xi măng.”
Bí thư chi bộ lập tức hào hùng vạn trượng: “Cháu dám nghĩ, chúng liền dám !”
Bên , tiếng hoan hô vang dội ngớt.
Ninh Yên bước xuống, Trương Thục Phương giữ : “Tiểu Yên, mau dẫn con với các em về nhà bác ăn cơm.”
Ninh Yên mẩy còn bám đầy bụi đường, vẫn về phòng thí nghiệm.
“Bác cả, để cháu về cất đồ , nhanh lắm ạ.”
Trương Thục Phương vỗ vỗ tay cô: “Vậy , nhanh lên nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-7171.html.]
“Vâng ạ!”
Ninh Yên dẫn Dương Liễu và mấy đứa em về phòng thí nghiệm. Vừa bước , cả ba đứa trẻ mắt đều sáng lên: “Sau chúng ở đây ạ?”
Một căn phòng thật lớn, sân cũng rộng, thể trồng rau.
“Tạm thời thôi. Chờ đầu xuân sẽ xây nhà mới ở bên cạnh.” Ninh Yên đưa họ căn phòng phía . Bên trong dọn dẹp sạch sẽ, còn một cái giường sưởi (bếp kháng).
Căn phòng rộng, hơn ba mươi mét vuông, vách ngăn. So với căn nhà cũ của họ, lớn sạch sẽ.
“Mọi ở tạm đây. Con ở gian bên . Cạnh phòng con là hai chị thanh niên trí thức và chị Anh Liên.”
Dương Liễu sang phòng đối diện: “Con ở một một gian ?”
Bà ý gì, chỉ là thấy kỳ lạ.
Ninh Yên giải thích: “Vâng, phòng con nhiều tài liệu nghiên cứu, khác tiện.”
Dương Liễu hiểu , thảo nào gọi là phòng thí nghiệm.
Ninh Yên đem mấy thứ lãnh thưởng về đặt phòng: “Cái lò đất nung để ở đây, ngày thường nấu nướng cho tiện. Mẹ, đồ ăn quản nhé, chúng tự nấu ăn.”
“Được.” Sức khỏe Dương Liễu vẫn cần tĩnh dưỡng, nhưng mấy việc vặt trong nhà thì .
Ninh Yên chỉ huy hai đứa em trai sắp xếp đồ đạc. “Máy may dùng ?”
“Biết.”
Ninh Yên : “Vậy may cho mỗi đứa một bộ quần áo mới nhé. Vải cũng đủ , đủ con kiếm thêm. Ruột chăn cũng may vỏ, dùng máy may cho nhanh. Để con vẽ bản thiết kế cho .”
“Còn xe đạp, đều thể , nhưng giữ gìn cẩn thận.”
Ninh Nhị vui vẻ gật đầu: “Biết chị cả.”
Thư Sách
Ninh Yên xách cái radio và đồ dùng cá nhân về phòng . Dương Liễu gọi cô : “Tiểu Yên, cái t.h.ả.m len con cầm sang mà dùng. Chăn mới hôm nay may cho con.”
Lúc , trong lòng bà vô cùng kiên định, vẻ mặt u sầu thường ngày giãn .
Ninh Yên đối với bà yêu cầu cao, chỉ cần bà tự chăm sóc bản , chút việc nhà là . “Không vội , còn nhiều thời gian mà.”
Dương Liễu nhớ một chuyện, lấy một chiếc áo len màu đỏ thẫm: “ , cái áo len đan xong , con mặc thử xem .”
“Nhanh ạ?” Ninh Yên chút bất ngờ, vui vẻ mặc thử. “Hơi rộng một chút, nhưng , con còn cao lên mà.”
Bên ngoài vọng tiếng Ninh Anh Liên: “Tiểu Yên, nhanh lên, đang đợi!”
“Tới đây!”
Ninh Yên dẫn cả nhà sang nhà đội trưởng. Cả nhà Ninh Xuân Hoa đều ở đó, nhiệt tình đón tiếp.
“Thím Hải đến , mau .”
“Thím, Tiểu Nhị, Tiểu Tam, Tiểu Tứ, đây là nhà của các cháu, đừng câu nệ nhé.”
Trương Thục Phương bưng chè : “Đây là món bánh trôi khoai lang Tiểu Yên thích ăn, nếm thử .”
“Cảm ơn bác cả.” Ninh Yên ăn viên bánh trôi dẻo Q, húp ngụm nước đường ngọt lịm, cả thấy thư thái. Cuối cùng cũng khí Tết.
Ninh Xuân Hoa sang: “Tiểu Yên, cháu thấy về chuyện thằng ngốc nhà họ Chu cướp bí phương?”
Xem , ông cũng ý thức điều gì đó.
Ninh Yên mím môi: “Cháu bỗng nhớ một chuyện.”
“Chuyện gì?”
Ninh Yên múc một miếng khoai lang, chậm rãi ăn: “Tại chị Phương và chị Hải Đường dọn khỏi nhà thanh niên trí thức?”
Ninh Anh Liên phản ứng nhanh nhất: “Bị trộm tiền.”
Ninh Yên thần sắc chút khác lạ: “ . đến giờ vẫn tìm ai là kẻ trộm.”
Chuyện thú vị đây.
Vẻ mặt Ninh Xuân Hoa trở nên ngưng trọng: “Ý cháu là, hai việc liên quan đến ?”