Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-10-26 10:01:04
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Trong nháy mắt, vô ý nghĩ lóe lên trong đầu Ninh Yên.

Động tác của cô khựng một chút. Gã vũ phu tưởng cô sợ, định vênh váo.

Kết quả, hứng chịu một trận đòn còn tàn bạo hơn.

Tóc túm chặt, mặt hứng chịu vô cú đập, đau đến la hét t.h.ả.m thiết: “Cứu mạng! Cứu mạng!”

Động tĩnh đương nhiên thu hút vô hiếu kỳ vây xem, tiếp viên cũng tin chạy tới. Nhìn thấy cảnh tượng , ai cũng sững sờ. Một gã đàn ông to con một cô gái mảnh mai đ.á.n.h cho tơi tả? Tình huống gì đây?

Anh tiếp viên sợ xảy chuyện, vội quát lên: “Dừng tay! Đừng đ.á.n.h nữa!”

Ninh Yên lời buông tay , lau mồ hôi trán, thở hổn hển : “Hắn giở trò lưu manh! Thấy cháu là nữ thanh niên một liền nảy ý đồ ! Cháu chỉ thể vùng lên phản kháng thôi!”

Tội danh nghiêm trọng, thể tù.

Mọi , lập tức căm phẫn mắng c.h.ử.i gã vũ phu.

Gã vũ phu đ.á.n.h đến hoa mắt chóng mặt, đau điếng, phản ứng chậm mất mấy nhịp: “Không… ! ! Là nó! Cố tình vu khống !”

Một nữ hành khách phẫn nộ hỏi : “Người là con gái, tự dưng vu khống ông gì? Cô lợi gì chứ?”

Câu đúng là đ.á.n.h trúng tim đen.

Thời buổi tư tưởng còn bảo thủ, danh dự của phụ nữ là quan trọng nhất. Dù thật sự bắt nạt, vì danh dự cũng sẽ c.ắ.n răng chịu đựng. Trong cảnh như , đ.á.n.h đổi cả danh dự để vu khống khác, khả năng ? Trừ phi là thù sâu oán nặng, nhưng họ chỉ là hành khách tình cờ gặp .

Gã vũ phu đau quá, đầu óc lùng bùng, nghĩ gì. Hắn chỉ vợ đang ôm con co rúm: “ vợ con, thể giở trò sàm sỡ nữ thanh niên mặt họ ? Các đồng chí, đổi là các vị, các vị ?”

Các hành khách . chút liêm sỉ cũng chuyện mất mặt như .

Ninh Yên lớn tiếng : “Người khác thì , nhưng ông thì ! Bởi vì ông là đồ cặn bã bằng heo chó! Ông căn bản coi vợ con gì, kiêng nể gì hết, đúng là loại ch.ó má càn!”

Gã vũ phu theo bản năng tự biện hộ: “Mày bậy! Tao là đàn ông yêu thương vợ con…”

Chưa để xong, Ninh Yên chỉ mặt vợ đánh: “Mọi mặt chị xem, các vị thấy là do va , đánh?”

Dấu bàn tay còn hằn rõ má, mắt ai cũng mù. “Là đánh, mà còn là vết thương mới.”

“Chính là do ‘ đàn ông đ.á.n.h đấy! tận mắt thấy!” Ninh Yên hung hăng vạch trần bộ mặt thật của gã đàn ông: “ ông với tiếp viên thế nào?”

Anh tiếp viên cũng ngứa mắt gã , bắt nạt kẻ yếu thì bản lĩnh gì? Còn trợn mắt dối, thật đáng ghét. “Ông là chị tự đ.â.m thương.”

Nhân viên công tác , đều tin, gã đàn ông với ánh mắt khinh bỉ tột độ. Có bản lĩnh thì ngoài đ.á.n.h với khác .

Ninh Yên định bỏ qua dễ dàng như . Chuyện đến nước , thì cứ tới cùng. Chuyện biến thành chuyện , chỉ cần xem thao tác thế nào thôi.

“Thấy ! Đây là cái gọi là ‘ đàn ông ’ đấy! Miệng dối, quen thói bắt nạt phụ nữ, coi phụ nữ thiên hạ đều là đồ chơi!”

Các hành khách mà biến sắc. Mấy phụ nữ tức đến xanh mặt, hung hăng trừng mắt gã vũ phu, chỉ lao tát cho mấy cái. Đồ chơi? Hắn dám ngông cuồng thế !

Ninh Yên giỏi nhất là kích động lòng , dẫn dắt dư luận. Cô về phía đám đông: “Các đồng chí nam mặt ở đây, kiến thức nông cạn, chỉ hỏi một câu: Các vị cũng cho rằng đây mới là đàn ông ? Đàn ông đều như ?”

Mấy đàn ông vội vàng phủi sạch quan hệ: “Không ! Đây là đồ cặn bã trong giới đàn ông! Đàn ông như !”

“Hắn mất mặt đàn ông thiên hạ! là con sâu rầu nồi canh!”

Vì tỏ "chính trị chính xác", còn đề nghị: “Đánh vợ thì tính gì là đàn ông ? Còn sàm sỡ nữ thanh niên, nên bắt tù!”

“Tù tội gì, nên b.ắ.n c.h.ế.t! Trả thanh danh cho đàn ông chúng !”

Vừa mấy lời , mặt gã vũ phu cuối cùng cũng giữ bình tĩnh, kinh ngạc tức giận: “ thật sự oan! Không tin, cứ hỏi vợ !”

Hắn một tay lôi vợ : “Bà !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-87.html.]

Người phụ nữ run rẩy, cả co rúm , bộ dạng như kinh sợ quá độ: “…”

” mãi mà câu tiếp theo, gã đàn ông tức điên, trán nổi gân xanh, nắm chặt tay, dùng vũ lực.

Ninh Yên thấy , khẽ thở dài: “Ai, tội gì khó một phụ nữ đáng thương. Ông ép chị dối, chị sẽ lương tâm bất an. Chị thật, ông sẽ bỏ qua cho chị , chừng còn đ.á.n.h c.h.ế.t chị .”

Ánh mắt cô đầy thương cảm: “Chị đủ t.h.ả.m , tha cho chị . Dù chị cũng là của con ông mà.”

Như , lời khai của vợ liền còn đáng tin, phận của chị quyết định lập trường của chị. Gã vũ phu cũng thể ép buộc chị nữa.

Mấy phụ nữ tức giận: “Chỉ bắt nạt phụ nữ, hổ!”

Thư Sách

“Loại xa như nên b.ắ.n c.h.ế.t!”

Từng tiếng “bắn c.h.ế.t” gã vũ phu hoảng sợ, cũng càng thêm căm hận Ninh Yên, trong lòng tức giận tột độ: “Con tiện nhân …”

Ninh Yên kích động , chính là mất kiểm soát. Hắn càng mất kiểm soát, càng dễ phạm sai lầm, sẽ càng ghét .

“Thấy , tức quá hóa giận kìa.” Ninh Yên hề ý định buông tha , đối với loại cặn bã cần nhân từ.

Gã vũ phu tiếng chỉ trích của , lòng hoảng ý loạn, mất hết bình tĩnh. Hắn sợ, sợ bắt b.ắ.n c.h.ế.t. Trong đầu lóe lên một ý nghĩ, kích động nhào về phía đối diện: “Hai vị đồng chí ! Các vị đều ở đây, mau giúp chứng! Rõ ràng là cô đ.á.n.h lung tung, mới là hại!”

Giường đối diện là một ông lão lớn tuổi, trông giống trí thức, suốt quá trình đều nhắm mắt dưỡng thần, dính thị phi. Ông liếc gã vũ phu một cái: “Lúc nãy ngủ , thấy gì.”

Hy vọng của gã vũ phu tan thành mây khói, tức đến méo miệng: “Lão già c.h.ế.t tiệt! Thấy xinh nên cố tình thiên vị đúng ? Già mà đắn!”

Ông lão cẩn thận cả đời, dính thị phi, nhưng lúc ông tức giận: “ tuổi cao, mắt kém, nhưng ông đúng là gì, năng , việc cũng .”

“Ông…” Gã vũ phu tức đến run , dám mắng ? “Lão già, ông nữa xem!”

nổi nữa: “Hay thật! Bắt nạt con gái nhà , bắt nạt cả ông già! là đồ trời sinh hư hỏng!”

Gã vũ phu dù ngu cũng chọc giận đám đông, tình thế vô cùng bất lợi, xử lý là phiền phức to. Hắn c.ắ.n môi, mượn cơn đau để kìm nén lửa giận, về phía phụ nữ trung niên ở giường : “Chị gái, cầu chị một câu công bằng!”

Người phụ nữ trung niên Ninh Yên, cô thản nhiên, ánh mắt hề né tránh. Bà vợ đ.á.n.h đang run rẩy, thầm thở dài, : “ thấy đ.á.n.h vợ, cũng thấy bắt nạt cô bé …”

Phụ nữ đương nhiên là bênh phụ nữ.

Gã vũ phu đầu óc nóng lên, tức điên, vung nắm đ.ấ.m định đánh. Mẹ kiếp! Cả thế giới chống !

Anh tiếp viên và mấy hành khách nhiệt tình xông lên ngăn cản, hiện trường hỗn loạn.

Gã vũ phu ai đ.ấ.m một cú từ lưng, ngã dúi dụi giá để hành lý: “Á! Đứa nào đ.á.n.h lén tao? Bước đây!”

Ai thèm để ý đến . Mọi đều ngứa mắt , nhân lúc hỗn loạn đ.ấ.m thêm mấy cú, giật tóc, véo tay.

Đến khi gã vũ phu vất vả thoát , còn hình , tóc giật mất một mảng, quần áo rách bươm, cả đau ê ẩm. Hắn thể nào hiểu nổi, tại rơi kết cục cả đám đông công kích như ?

“Tao gọi điện cho chú tao!”

Ninh Yên nheo mắt, hàn quang lóe lên. Cô cần xử lý nghiêm túc việc , nhất định đòi công bằng. Cô lớn chuyện, kinh động đến nhân viên bảo vệ và trưởng tàu, đưa bọn họ đến phòng việc để giải quyết.

Trưởng tàu hỏi rõ bộ sự việc. Các hành khách đều chứng, gần như nghiêng về một phía tố cáo. Nhân viên bảo vệ lập biên bản, các nhân chứng đều ký tên. Cảnh sát thông báo cho đồn công an ở trạm kế tiếp để bàn giao vụ án . Hơn nữa, vì ảnh hưởng xã hội quá , yêu cầu xử lý nghiêm khắc.

Gã vũ phu càng ngày càng hoảng, dự cảm chẳng lành. Mình sắp toi !

Lúc , chỉ nghĩ đến một thể cứu , đó chính là ông chú.

“Chú là trưởng nông trường Hồng Quang! gọi điện cho chú !”

Ninh Yên chỉ chờ câu của . Loại ngu dốt đúng là hết t.h.u.ố.c chữa.

“Có nhà quan thật nhỉ! Vi phạm pháp luật cũng bao che! Giống như dân đen chúng bắt nạt, chỉ thể ngậm bồ hòn ngọt ? Không! phục!”

 

 

 

 

 

 

Loading...