Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 105: Dòng Ngầm Nổi Sóng Trở Lại, Tướng Quân Phủ Ám Sát ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:58:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong thư phòng phủ tướng quân, ánh nến chập chờn, chiếu rọi sự ngưng trọng khắp căn phòng.
Trần Mặc đổi tên thật là “Triệu Hoành”, một cẩm bào trắng như ánh trăng khiến thoát khỏi vẻ chật vật khi chạy nạn, chỉ là giữa hàng lông mày vẫn mang theo vài phần trầm uất.
Tô Giáp cũng khôi phục phận “Tô Tĩnh An”, tuy vẫn chống gậy, nhưng thẳng lưng trở , khí phách sắc bén của cấm quân thống lĩnh ẩn hiện tái xuất.
“Tin tức từ Kinh thành, năm vị hoàng tử còn, Tam hoàng tử Triệu Cẩn… trốn thoát.”
Tần Nhạc đặt mật tín lên bàn, đốt ngón tay vì dùng sức mà trắng bệch.
“Lão hoàng đế tức đến hộc máu, hiện đang liệt giường, trong cung là của Thái tử.”
Triệu Hoành siết chặt nắm đấm, đầu ngón tay trắng bệch.
Huynh của , rốt cuộc vẫn thể thoát khỏi cuộc tranh đoạt ngôi vị .
Triệu Hoành thì chằm chằm cái tên “Triệu Cẩn” mật tín, ánh mắt lạnh vài phần.
“Khi lệnh truy sát , cả vị tam ca lành của , nay trốn thoát, tuyệt đối sẽ an phận.”
Lời dứt, bên ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng lính thông báo: “Tướng quân, ngoài phủ một vị công tử tự xưng ‘Triệu Cẩn’ cầu kiến, tìm Thất hoàng tử điện hạ.”
Trong thư phòng tức khắc chìm tĩnh lặng.
Triệu Hoành chợt ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và cảnh giác, tay Tô Tĩnh An lập tức đặt lên thanh đoản đao trong cây gậy, sắc mặt ngưng trọng.
“Hắn mà dám đến Ba Lâm thành, còn dám tự tìm tới cửa.”
Tần Nhạc cau chặt mày, trầm ngâm một lát: “Không thể gặp, xem giở trò gì.”
Hắn vọng ngoài cửa, “Đưa đến tiền sảnh, tăng cường cảnh giới.”
Trong tiền sảnh, Triệu Cẩn mặc một cẩm bào màu đen, tuy mặt mang phong trần, nhưng khó che khí chất cao quý.
Thấy Triệu Hoành, Tô Tĩnh An và Tần Nhạc bước , lập tức dậy, mặt chất chứa nụ giả tạo.
“Thất , lâu gặp, ngờ vẫn còn sống.”
Mèo Dịch Truyện
Triệu Hoành để ý lời ẩn ý của , giọng điệu lạnh lùng.
“Tam hoàng tìm , để kể chuyện cũ chứ? Những kẻ truy sát đây, nhưng cả thủ hạ của đó.”
Nụ mặt Triệu Cẩn cứng đờ một chút, đó thở dài, giọng điệu thành khẩn.
“Thất , là hồ đồ, Thái tử che mắt, mưu phản, mới…”
Hắn đổi giọng, ánh mắt trở nên sắc bén.
“ bây giờ lúc những chuyện đó, phụ hoàng bệnh nặng, Thái tử nắm giữ triều chính, chúng đều là cái gai trong mắt . Chỉ chúng liên thủ, g.i.ế.c về Kinh thành, mới thể bảo tính mạng, chừng còn thể…”
“Liên thủ?” Tô Tĩnh An lạnh một tiếng, chống gậy bước tới một bước.
“Tam hoàng tử, nghĩ chúng còn tin ? Năm xưa nếu hạ lệnh, hộ vệ bên cạnh điện hạ c.h.ế.t hết? Huynh bây giờ cùng đường , mới nhớ đến tìm điện hạ liên thủ, thật quá nực .”
Sắc mặt Triệu Cẩn trầm xuống, còn giả vờ nữa, giọng điệu cứng rắn.
“Tô thống lĩnh, đừng đằng chân lân đằng đầu! Ta các ngươi bây giờ binh quyền của Tần tướng quân, nhưng thế lực của Thái tử còn mạnh hơn các ngươi tưởng tượng nhiều.”
“……………Nếu liên thủ, chúng sớm muộn gì cũng Thái tử từng từng một trừ khử! Chúng c.h.ế.t, ở vị trí đó thể an tâm vững?”
Hắn Triệu Hoành, ánh mắt mang theo uy hiếp.
“Thất , cái c.h.ế.t của mẫu phi Lật Phi của , e rằng cũng thoát khỏi liên quan đến Thái tử. Đệ báo thù cho nàng ?”
Cơ thể Triệu Hoành đột ngột chấn động.
Cái c.h.ế.t của mẫu phi , vẫn luôn nghi ngờ ẩn tình khác.
Tô Tĩnh An sự d.a.o động của , khe khẽ kéo tay áo , thấp giọng nhắc nhở: “Điện hạ, đừng tin lời , chỉ lợi dụng .”
Tần Nhạc cũng mở lời, giọng điệu kiên định: “Tam hoàng tử, chúng sẽ liên thủ với . Huynh vẫn nên rời khỏi Ba Lâm thành ! Nếu , đừng trách khách khí.”
Triệu Cẩn thấy thái độ của bọn họ kiên quyết, sắc mặt trở nên dữ tợn: “Được, lắm! Các ngươi uống rượu mừng uống rượu phạt, thì đừng trách tàn nhẫn!”
Hắn đột nhiên vỗ tay, bên ngoài cửa lập tức xông hơn mười hắc y nhân tay cầm đao kiếm, vây kín tiền sảnh.
“Nói nhảm với các ngươi lâu như , các ngươi nghĩ thật sự chỉ liên thủ với các ngươi ? Đã thể trở thành đồng minh, thì chỉ thể trở thành kẻ địch.”
“Ta sớm phái bố trí tai mắt ở Ba Lâm thành, các ngươi nghĩ thể trốn thoát ?”
Tô Tĩnh An lập tức bảo hộ Triệu Hoành phía , đoản đao trong cây gậy tuốt vỏ, hàn quang thẳng tắp chỉ về phía Triệu Cẩn.
“Ngươi nghĩ những kẻ thể cản chúng ? Ngươi đừng quên, đây là phủ tướng quân của .”
24_Tần Nhạc cũng gọi các binh sĩ đang mai phục bên ngoài đến, hai bên kiếm rút cung giương, đại chiến sắp bùng nổ.
Triệu Hoành sự hỗn loạn mắt, trong lòng vô cùng bình tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-105-dong-ngam-noi-song-tro-lai-tuong-quan-phu-am-sat.html.]
Hắn , cuộc tranh đoạt ngôi vị , rốt cuộc vẫn thể tránh khỏi.
Cho dù là Thái tử, Triệu Cẩn, đều sẽ để yên ở Ba Lâm thành.
Hắn hít sâu một , ánh mắt trở nên kiên định.
“Tam hoàng , đấu, sẽ phụng bồi đến cùng. sẽ liên thủ với , tự , điều tra rõ nguyên nhân cái c.h.ế.t của nương , báo thù cho những c.h.ế.t vì bảo hộ .”
Ánh nến tiền sảnh gió thổi lay động ngừng, chiếu lên những gương mặt căng thẳng của .
Sự bình yên của Ba Lâm thành, rốt cuộc vẫn phá vỡ.
Một cơn phong ba mới, đang lặng lẽ ủ mưu.
25_Triệu Cẩn thấy phục binh của Tần Nhạc vây chặn, tia ngụy trang cuối cùng mặt xé toạc, chợt rút đoản đao từ trong ống ủng , gầm thét lao về phía binh sĩ gần nhất.
“G.i.ế.c ! Ai bắt Triệu Hoành, thưởng trăm lạng vàng!”
Những hắc y nhân mang đến đều là tử sĩ, ánh mắt lạnh lẽo như đang một c.h.ế.t.
Triệu Cẩn ánh mắt sắc bén như đao, vung vẩy trường kiếm xông về phía Triệu Hoành.
Tô Tĩnh An chống gậy chắn ở phía , đoản đao từ trong gậy trượt , hàn quang lóe lên, chuẩn xác đỡ gạt nhát kiếm bổ tới.
Tuy chân trái của tật, nhưng lợi dụng lực xoay , chân hung hăng đạp đầu gối Triệu Cẩn, Triệu Cẩn nghiêng tránh , xoay tiếp tục chiến đấu.
Tử sĩ của Triệu Cẩn nhanh chóng xông qua đám đông đến bên cạnh Triệu Cẩn.
Ba đồng loạt chống cự.
Tử sĩ của Triệu Cẩn đều là cao thủ huấn luyện từ nhỏ, căn bản những phủ binh bình thường thể chống .
Rất nhanh, nhiều phủ binh của tướng quân phủ tử trận một nửa.
Tần Nhạc rút cây còi bên hông , dùng sức thổi một tiếng.
Tiếng còi vang vọng bầu trời.
Một nhóm binh sĩ trang tinh nhuệ xông .
Tần Nhạc rút trường kiếm bên hông , mũi kiếm chỉ về , các binh sĩ lập tức kết thành trận hình, vây kín của Triệu Cẩn từng lớp.
“Bắt lấy Triệu Cẩn, giữ mạng!”
Hắn tiếng như chuông đồng, trường kiếm xé gió, thẳng tắp đ.â.m yết hầu Triệu Cẩn.
Là một tướng quân giữ thành, đối phó với loại hoàng tử chỉ giở âm mưu quỷ kế , căn bản tốn mấy sức lực.
Triệu Cẩn sớm chuẩn , chợt kéo một tử sĩ bên cạnh chặn , kiếm của Tần Nhạc tức khắc xuyên qua n.g.ự.c tử sĩ.
“Tần Nhạc, ngươi dám g.i.ế.c ? Ta chính là hoàng tử!”
Triệu Cẩn trốn thi thể, giọng run rẩy, nhưng vẫn quên uy hiếp.
“Triệu Hoành, dù g.i.ế.c , Thái tử cũng sẽ tha cho ! Đây là chúng liên thủ, còn sức đ.á.n.h một trận.”
Ngay lúc , một bóng đột nhiên từ bên cạnh vọt , nhuyễn kiếm thẳng tắp chĩa lưng Triệu Cẩn—chính là Triệu Hoành.
Hắn còn là thiếu niên chạy nạn trốn lưng khác nữa, ánh mắt sắc bén như đao, động tác dứt khoát gọn gàng, chính là phòng thuật mà Tô Tĩnh An dạy những ngày qua.
Triệu Cẩn giật nhận điều bất thường, định xoay , nhuyễn kiếm của Triệu Hoành dí sát cổ , lạnh giọng : “Đừng nhúc nhích!”
Sự hỗn loạn của tiền sảnh tức khắc ngừng .
Các tử sĩ thấy Triệu Cẩn khống chế, đều dừng động tác, .
Binh sĩ của Tần Nhạc lập tức tiến lên, vây kín bọn họ, tước vũ khí.
Triệu Cẩn run rẩy, dám tin thất mà từng xem thường nhất khống chế, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
“Triệu Hoành, dám động ? Thái tử sẽ…”
“Thái tử?”
Triệu Hoành ngắt lời , giọng điệu lạnh lùng.
“Huynh nghĩ trốn đến Ba Lâm thành, Thái tử còn sẽ bảo hộ ? Hắn chẳng qua là coi như quân cờ, dùng xong liền vứt bỏ, nếu cũng sẽ , giống như ch.ó mất nhà mà trốn ngoài.”
Hắn dừng một chút, trong ánh mắt tràn đầy sự chế giễu.
“Năm xưa hạ lệnh truy sát , nghĩ đến ngày hôm nay?”
Tô Tĩnh An chống gậy tới, Triệu Cẩn đang khống chế, sắc mặt ngưng trọng.
“Điện hạ, bây giờ vẫn thể g.i.ế.c , theo Thái tử lâu như , giữ , lẽ thể hỏi âm mưu của Thái tử, và cả nguyên nhân cái c.h.ế.t của Lật Phi nương nương từ miệng .”