Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 108: Bị chặn ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:58:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Vãn Nguyệt đang giương roi thúc xe la, trong thùng xe vọng tiếng Lý Ôn Ngôn nhỏ, chắc là đang kể cho và tiểu câu chuyện tối qua.
“Dừng —”
Xe la đột nhiên mấy khúc gỗ lớn ném ngang chặn , Hạ Vãn Nguyệt mạnh mẽ ghìm cương, con la bồn chồn cào móng.
Mèo Dịch Truyện
Lòng nàng thắt , tay nắm lấy chuôi đao.
Liền thấy mấy tên hán tử cầm gậy gộc nhảy từ gốc cây, phía cũng vây mấy .
Kẻ cầm đầu chính là Hùng ca, kẻ từng tống tiền nàng trong rừng núi mấy ngày .
Hùng ca gằn tiến lên: “Mụ đàn bà thối tha, ghê gớm ? Sao? Lão già ở đây ? Hừ hừ! Muốn chạy? Để xem ngươi chạy !”
Hạ Vãn Nguyệt kéo chặt màn xe, nhỏ giọng với bên trong: “A Ngôn, trông chừng và Tiểu Bạch, đừng lên tiếng.”
Lý Ôn Ngôn lập tức bịt miệng , gương mặt nhỏ tràn đầy cảnh giác, Tiểu Bạch trong lòng hình như tiếng động bên ngoài giật , phát tiếng ê a nhỏ.
“Các ngươi gì?”
Hạ Vãn Nguyệt nắm chặt con d.a.o gọt dưa hấu trong tay, giọng nhanh chậm: “Các ngươi nhất nên tránh , chúng sắp rời khỏi Ba Lâm thành , nước sông phạm nước giếng, nếu ......”
“Nước sông phạm nước giếng ư?”
Hùng ca khạc một tiếng: “Người của Chu gia nhà mà ngươi cũng dám chọc? Muốn phủi m.ô.n.g bỏ ư? Đâu dễ !”
Hắn nhỏ giọng hỏi về phía : “Chu gia tới ? Mời !”
Xa xa vọng đến tiếng vó ngựa, chẳng mấy chốc, tiếng động dừng phía Hạ Vãn Nguyệt và bọn họ.
Một tràng tiếng bước chân lề mề, một nam nhân mặc trường sam gấm vóc, hình mập mạp phù phiếm, vây quanh tới, mặt lộ vẻ ngạo mạn, thiếu kiên nhẫn.
Hắn phe phẩy quạt, ánh mắt lướt qua xe la, cuối cùng dừng Hạ Vãn Nguyệt, âm dương quái khí cất lời: “Chính là ngươi, khiến của chịu ấm ức?”
Hùng ca lập tức cúi lưng, vẻ mặt nịnh nọt: “Chu gia, chính là mụ đàn bà , điều! Trước đó còn một lão già què và một tên nam nhân nữa, nhưng mà... thấy .”
Lòng Hạ Vãn Nguyệt trùng xuống, kẻ chắc hẳn chính là Chu Anh Tuấn mà bọn chúng nhắc tới.
Khi Ba Lâm thành từng dò hỏi, khá nổi tiếng, ở thành , hỏi là ngay.
Nghe tri phủ Ba Lâm thành một tiểu sủng ái, nhà đẻ nàng hoành hành bá đạo trong thành, thì là .
“Ta với các vị vốn thù oán, mấy ngày là các ngươi chặn đường cướp bóc , chúng bất đắc dĩ mới phản kích thôi.”
Hạ Vãn Nguyệt ưỡn thẳng lưng, khóe môi mang theo nụ nhạt, sắp rời , nàng gây thêm phiền phức.
“Bây giờ chúng , vẫn xin Chu công tử giơ cao đ.á.n.h khẽ.”
Chu Anh Tuấn khẩy một tiếng, quạt chỉ xe la.
“Trên xe chở cái gì? Ta ngươi mang theo ba đứa trẻ, một phụ nữ mang theo con nít, thể thứ gì ? Có thể một đường chạy nạn đến đây, chẳng lẽ là giấu thứ gì đó thể cho khác thấy ?”
Hắn ánh mắt nhớp nháp chằm chằm Hạ Vãn Nguyệt, thùng xe.
“Lục soát!”
“Không chạm!”
Hạ Vãn Nguyệt đột nhiên giương roi lên, roi quất mạnh ván xe, để một vết roi rõ ràng ván xe.
“Bên trong đều là quần áo và lương khô của bọn trẻ. Chu công tử nếu cướp công khai, chẳng lẽ sợ vương pháp ?”
“Vương pháp?”
Chu Anh Tuấn như thể thấy chuyện nào đó.
“Ở Ba Lâm thành , lời của ca ca rể chính là vương pháp! Đập nát nó cho !”
Mấy tên tráng hán lập tức tiến lên lật thùng xe, Hạ Vãn Nguyệt sắc mặt dần lạnh, giương roi lên định quất xuống, trong thùng xe đột nhiên truyền đến tiếng của Tiểu Bạch, và tiếng Lý Tri Hạ khẽ gọi.
“Nương!”
Lý Ôn Ngôn cầm đao chắn mặt , ánh mắt gắt gao chằm chằm màn xe.
Lòng Hạ Vãn Nguyệt như thắt chặt, nàng , chuyện hôm nay e là tránh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-108-bi-chan.html.]
Tiếng của bọn trẻ như kim châm tai Hạ Vãn Nguyệt, tia do dự cuối cùng trong mắt nàng lập tức biến mất, đó là sự lạnh lẽo sắc bén như luyện qua băng giá.
Sát khí mài giũa trong mưa b.o.m bão đạn ở kiếp , giờ phút lặng lẽ lan tỏa, ngay cả mấy tên tráng hán thường xuyên gây chuyện bên cạnh Chu Anh Tuấn cũng vô cớ rùng .
“Nói cuối, cút ngay.”
Giọng Hạ Vãn Nguyệt lớn, nhưng mang theo cảm giác áp bức thể nghi ngờ, nàng chậm rãi buông cương, ngón tay khẽ gõ nhẹ lên chuôi d.a.o gọt dưa hấu.
Chu Anh Tuấn ánh mắt nàng khiến tim đập thịch một cái, ngay đó thẹn quá hóa giận.
“Ngươi phản ! Một mụ đàn bà thối tha, trời cao đất rộng là gì ? Kéo nàng xuống cho !”
Hùng ca là đầu tiên xông lên, giơ tay định tóm lấy cánh tay Hạ Vãn Nguyệt.
Ngay lúc đầu ngón tay sắp chạm vải, Hạ Vãn Nguyệt hình đột ngột nghiêng sang một bên, như một làn gió lướt đến bên cạnh , cùi chỏ chuẩn xác va xương sườn .
Chỉ thấy một tiếng kêu t.h.ả.m thiết “Oa”, Hùng ca như một bao bố rách rưới co quắp mặt đất, đau đến mức nửa ngày thể bò dậy.
Chiêu nhanh đến mức khiến kịp phản ứng.
Bốn tên tráng hán còn ngẩn , mới giơ gậy gộc xông lên.
Hạ Vãn Nguyệt lùi mà tiến lên, chân trái móc càng xe lấy đà, khoảnh khắc thể bay lên trung, tay rút con d.a.o gọt dưa hấu tấm chắn, ánh sáng lạnh lóe lên, chính xác hất văng cây gậy gỗ trong tay kẻ đầu.
Khi nàng tiếp đất, đầu gối khụy xuống, né cây gậy từ phía đ.á.n.h tới, tay còn dùng chuôi d.a.o đập trán kẻ đó, đối phương kịp rên một tiếng mềm nhũn ngã xuống đất.
Chỉ trong chớp mắt, hai tên tráng hán mất khả năng chiến đấu.
Chu Anh Tuấn xem đến mức mắt lồi , cũng ngờ tới, phụ nữ trông yếu ớt , thủ độc ác đến .
Hắn đây còn lúc Hạ Vãn Nguyệt tàn nhẫn nhất, nơi đây cách Ba Lâm thành quá gần, nàng gây rắc rối, nếu , những kẻ —sẽ sống nổi.
Mấy tên tráng hán còn sợ hãi dám tiến lên, tay nắm gậy run bần bật.
Hạ Vãn Nguyệt vẩy vẩy bụi đao, ánh mắt lướt qua, như đang xác c.h.ế.t.
“Còn đến nữa ?”
Mấy tên tráng hán khác , đột nhiên ném gậy xuống định bỏ chạy.
Hạ Vãn Nguyệt thể cho bọn chúng cơ hội? Nâng chân đá hòn đá nhỏ đất, hòn đá như viên đạn đập khuỷu chân hai tên, bọn chúng “phịch” một tiếng quỳ xuống đất, đau đến nhe răng trợn mắt.
Thân ảnh lướt nhanh, lưng đao trong tay đ.á.n.h lưng mấy tên còn , mấy tên tráng hán đều ngã vật xuống đất rên la.
Trước chỉ trong chốc lát, hơn mười tên tráng hán đều đ.á.n.h gục.
Hạ Vãn Nguyệt xách đao, từng bước về phía Chu Anh Tuấn với khuôn mặt tái mét, ánh phản chiếu của lưỡi đao in đáy mắt nàng, chút độ ấm nào.
Chu Anh Tuấn sợ đến mức phịch xuống đất, run rẩy lùi về phía .
“Đừng qua đây……… Ta…… cho ngươi , ca ca rể là tri phủ, ngươi mà dám động , ca ca rể sẽ bỏ qua cho ngươi .”
“Ngươi nhất nên bó tay chịu trói, nếu thiếu một sợi lông, ca ca rể , ngươi và ba con súc sinh nhỏ của ngươi……………”
“Chát!”
Lời còn dứt, Hạ Vãn Nguyệt đột ngột tiến lên tát một cái mặt Chu Anh Tuấn.
Gương mặt trắng bệch mập mạp của Chu Anh Tuấn nhanh chóng sưng vù lên.
“Chu công tử, cẩn trọng lời !”
Giọng nàng bình thản, nhưng khiến bắp chân Chu Anh Tuấn co quắp.
Hạ Vãn Nguyệt xổm xuống, d.a.o gọt dưa hấu nhẹ nhàng lướt mặt .
“Cẩn thận đ.á.n.h ngươi thành súc sinh. ! Ngươi ………… lục soát xe của ?”
“Không, dám nữa……….”
Chiếc quạt trong tay Chu Anh Tuấn rơi từ lâu, liên tục lùi , nước mắt nước mũi cùng chảy xuống, vội vàng bò dậy quỳ mặt đất.
“Cô nãi nãi, là mắt tròng. Xin tha mạng! Tha mạng !”
Hắn lúc mới hiểu, đá trúng tấm sắt , đây phụ nữ bình thường, rõ ràng là một kẻ tàn nhẫn g.i.ế.c chớp mắt.