Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 111: --- Bị bắt giữ.

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:59:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lòng nàng trùng xuống, lén lút sờ lên con d.a.o bên hông, xoay về phía đại sảnh.

 

Vừa về đến đại sảnh, liền thấy tiểu nhị bưng mấy chén nước tới, : “Khách quan uống chút nước , món ăn sẽ ngay.”

 

Hạ Vãn Nguyệt chằm chằm chén , động đậy.

 

Kiếp nàng từng lăn lộn ở chợ đen, đối với loại “ mê hồn” thể quen thuộc hơn, vành chén còn vương mùi t.h.u.ố.c nhàn nhạt.

 

“Chúng tự mang nước , phiền nữa.”

 

Hạ Vãn Nguyệt đưa tay ngăn Lý Ôn Ngôn đang định nhận , giọng lạnh vài phần.

 

Sắc mặt tiểu nhị cao gầy biến đổi, hiệu bằng mắt, hai hán tử mặt mày thiện ý trong góc và mấy bóng ở hậu viện nhanh chóng biến mất.

 

Ánh mắt Hạ Vãn Nguyệt lướt qua mặt tiểu nhị, trong lòng nàng cảnh giác.

 

Nàng về phía thủ lĩnh thương đội, nhẹ nhàng hiệu.

Mèo Dịch Truyện

 

Thủ lĩnh thương đội gật đầu, lặng lẽ dặn dò bên cạnh.

 

“Nơi đúng, bảo cẩn thận một chút!”

 

Tay Hạ Vãn Nguyệt xoa xoa con d.a.o chặt củi bên cạnh, nàng ôm Tiểu Bạch dậy, hiệu bằng mắt cho Lý Ôn Ngôn, tiểu gia hỏa lập tức hiểu ý kéo em gái lùi về phía .

 

Những trong thương đội đều dậy chắn Hạ Vãn Nguyệt và bọn trẻ.

 

Tiểu nhị thấy sự tình , rút lui.

 

Thủ lĩnh thương đội chặn phía , một tay đặt lên vai tiểu nhị, chặn đường lui của .

 

“Khách điếm của các ngươi, e rằng chỉ đơn giản là trọ thôi nhỉ? Con đường chúng thường xuyên qua, đây tới khách điếm hình như từng thấy các ngươi?”

 

Nụ của tiểu nhị cứng đờ mặt, lập tức nở nụ lấy lòng, đầu thủ lĩnh.

 

“Khách quan, chúng chẳng mới tới ! Tiểu nhị mẫu già của bệnh, về quê chăm sóc mẫu .”

 

“Phải ? thấy khách điếm của các ngươi thêm chút m.á.u khô và vết tích đao kiếm c.h.é.m qua?”

 

Khóe miệng tiểu nhị giật giật.

 

“Cái ... cái là...”

 

Tiểu nhị khách điếm đột nhiên đẩy mạnh thủ lĩnh thương đội một cái, hét lớn một tiếng về phía bên ngoài khách điếm!

 

“Động thủ!”

 

Bên ngoài khách điếm xông hơn mười tráng hán tay cầm đại đao, nhanh chóng vây quanh thương đội.

 

Hai hán tử trong góc cũng dậy, trong tay nắm chặt con d.a.o giấu ở thắt lưng.

 

Thủ lĩnh dẫn đầu thấy , lập tức rút trường đao , hét lên với của thương đội: “Cảnh giác!”

 

“Đã thấu , đừng hòng bỏ chạy!”

 

Tiểu nhị thấy , nhanh chóng lùi , nhanh chóng trốn cầu thang.

 

Hạ Vãn Nguyệt che chở Lý Tri Hạ và Lý Ôn Ngôn phía , con d.a.o chặt củi trong tay nàng vắt ngang, ánh mắt sắc bén.

 

Mọi trong thương đội cũng đều nghiêm chỉnh chờ đợi, đối đầu với những tráng hán .

 

Ngay lúc khí căng thẳng như dây cung, một tràng trong trẻo từ cầu thang truyền đến.

 

Một nữ tử mặc hồng y, tay cầm quạt xếp, ung dung lắc lư xuống.

 

“Ối! Chuyện đây?” Nàng nhẹ nhàng .

 

Tên tiểu nhị vội vàng chạy đến bên nàng , vội vã : “Bà chủ, những phát hiện chuyện của chúng .”

 

Bà chủ hề hoảng hốt, ánh mắt lướt qua , cuối cùng dừng Hạ Vãn Nguyệt.

 

“Vị cô nương đây quả là nhạy bén, nhưng, các ngươi nghĩ thể khỏi đây ?”

 

Nói xong, quạt xếp nàng khép , phía xông mấy cao thủ.

 

Lòng Hạ Vãn Nguyệt chợt thắt , nhưng vẻ mặt nàng vẫn trấn định tự nhiên.

 

“Có thể ngoài ? Dù cũng thử một .”

 

Bà chủ nâng quạt xếp lên, nhẹ nhàng chạm trán, cúi đầu khẽ.

 

Một tráng hán tay cầm hung khí đối mặt với thủ lĩnh thương đội.

 

“Để hàng hóa và bạc của các ngươi, để nữ nhân và lũ trẻ, lẽ thể tha cho các ngươi một con đường sống!”

 

Hạ Vãn Nguyệt che chở lũ trẻ phía , song đao “soạt” một tiếng khỏi vỏ, ánh sáng lạnh lẽo thẳng tắp chỉ bà chủ.

 

“Muốn động con của , hỏi con d.a.o trong tay .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-111-bi-bat-giu.html.]

Lời nàng dứt, liền thấy một tráng hán nhào tới, nàng nghiêng né tránh, con d.a.o gọt dưa hấu thuận thế cứa cổ tay tráng hán, tráng hán gào thét buông dao, m.á.u tươi chảy ròng ròng.

 

Người của thương đội cũng phản ứng , liên tục rút vũ khí , đ.á.n.h với của đối phương.

 

Thân pháp Hạ Vãn Nguyệt linh hoạt, chuyên tay chỗ hiểm của kẻ địch.

 

Nàng , đối phó với loại kẻ liều mạng , thể nương tay dù chỉ nửa phần.

 

Một hán tử đ.á.n.h lén nàng từ phía , nàng đột ngột xoay , con d.a.o chặt củi dí yết hầu , ánh mắt lạnh như băng.

 

“Động thêm một cái, sẽ phế ngươi.”

 

Lý Ôn Ngôn cầm d.a.o bảo vệ em gái, một tráng hán thấy cơ hội liền cầm d.a.o c.h.é.m về phía Lý Ôn Ngôn.

 

Lý Ôn Ngôn đ.á.n.h với tên tráng hán , nhưng nó rốt cuộc vẫn là một đứa trẻ, kinh nghiệm thực chiến, cánh tay đối phương cứa rách.

 

“Ca ca!”

 

Lý Tri Hạ thấy ca ca thương, cô bé vốn chỉ trốn lưng, bùng phát sức mạnh kinh .

 

Nàng ôm búp bê vải rách, trực tiếp lao va tên tráng hán , khiến tên tráng hán ngã lăn đất.

 

Sau một thời gian nuôi dưỡng, sức lực của cô bé lớn hơn nhiều, cứ như một con nghé con, đại hán ôm eo đau đớn lăn lộn đất.

 

Hạ Vãn Nguyệt thấy con thương, nhanh chóng cứa cổ tráng hán mặt, ném con d.a.o gọt dưa hấu trong tay .

 

Tên đại hán Lý Tri Hạ đ.â.m ngã, còn kịp dậy, một con d.a.o gọt dưa hấu cắm yết hầu.

 

Hạ Vãn Nguyệt một tay che chở Tiểu Bạch đang buộc trong lòng, nhanh chóng chắn hai đứa trẻ, ngăn ngừa kẻ nào đó đến gần hại chúng.

 

Nhìn vết thương cánh tay Lý Ôn Ngôn, mắt Hạ Vãn Nguyệt tức khắc đỏ lên.

 

Ánh mắt nàng bà chủ, hận thể băm vằm đối phương thành vạn mảnh.

 

Nàng kiềm chế xung động xông lên, bảo vệ chặt chẽ ba đứa trẻ.

 

Vốn dĩ chỉ để một lỗ hổng nhỏ, để Lý Ôn Ngôn rèn luyện một chút, kết quả ngờ con thương.

 

Tên đại hán nàng chạm ánh mắt Hạ Vãn Nguyệt, sợ đến mức run rẩy, dám động đậy nữa.

 

Hơn mười tráng hán g.i.ế.c còn chẳng bao nhiêu.

 

Bà chủ cầu thang đột nhiên nhẹ nhàng gõ quạt xếp trong tay một cái.

 

Mấy cao thủ nàng liền nhanh chóng xông .

 

Mấy rõ ràng loại đó thể so sánh, võ công rõ ràng cao hơn nhiều.

 

Mặc dù thương đội mời tiêu sư nhưng cũng tử thương t.h.ả.m trọng, tình thế vốn đang , lập tức xoay ngược .

 

Không quá một canh giờ, tất cả đều bắt giữ.

 

Bà chủ thong thả tới, đắc ý : “Ta khuyên các ngươi ngoan ngoãn lời, bằng các ngươi sẽ chịu khổ.”

 

Hạ Vãn Nguyệt c.ắ.n răng, cố gắng nhịn xuống xung động đưa lũ trẻ trốn gian.

 

Hiện tại vẫn đến khắc cuối cùng, thể để lộ gian.

 

Nàng gắt gao chằm chằm bà chủ, trong lòng ôm chặt đứa con thương.

 

“Ngươi rốt cuộc gì?”

 

Bà chủ khúc khích.

 

“Giao tất cả tài vật của các ngươi, thì! Đứa trẻ giữ chơi đùa một chút.”

 

Bà chủ đưa ngón trỏ nhẹ nhàng chạm trán Tiểu Bạch.

 

Nhìn Tiểu Bạch trắng trẻo mềm mại, nàng vô cùng yêu thích, từng một đứa con, nhưng mà...

 

“Đừng hòng!”

 

Mắt Hạ Vãn Nguyệt trợn tròn, nàng một tay nắm chặt cổ tay bà chủ, liền bóp gãy.

 

Vừa định tay liền thấy một nam tử đặt kiếm lên cổ Lý Tri Hạ.

 

“Ngươi!”

 

Bà chủ liếc Hạ Vãn Nguyệt một cái, khúc khích.

 

Nàng phất tay, một nam tử khác tới.

 

“Đưa mấy con bọn họ đều trói phòng củi. Còn về mấy , hừm...”

 

“Kẻ nào lời thì giữ , kẻ nào lời thì g.i.ế.c.”

 

Lời dứt, nam tử liền áp giải mấy con Hạ Vãn Nguyệt đến phòng củi, dùng dây thừng trói họ .

 

 

Loading...