Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 113: --- Cứu Người Thương Đội
Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:59:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“A Ngôn, con dẫn theo đợi gốc cây , mẫu và A Phúc cứu bọn họ, con ?”
Hạ Vãn Nguyệt nắm lấy cánh tay Lý Ôn Ngôn, Lý Ôn Ngôn đau đớn, nàng mới nhớ đứa trẻ đó thương, vẫn băng bó, y cũng một lời, c.ắ.n răng kiên trì.
Nàng đau lòng băng bó cho Lý Ôn Ngôn, đổ một ít nước hòa tan d.ư.ợ.c trong gian lên vết thương, rắc thêm chút kim sang dược, đó băng bó .
“Mẫu , con cũng !”
Lý Ôn Ngôn giơ cánh tay lên, c.ắ.n chặt răng, nghiêm túc Hạ Vãn Nguyệt, giọng điệu kiên định.
“Con còn nhỏ, thương, con , và đây?”
Lý Ôn Ngôn lập tức ưỡn ngực, “Chúng thể dẫn theo, con thể giúp trông chừng, còn thể cùng Tri Hạ đào lớn cái hang ch.ó hơn!”
Lý Tri Hạ cũng theo đó gật đầu, đưa túi tiêu bột còn trong túi tay áo tới.
“Cái vẫn còn dùng , nếu gặp chó, thì rắc mắt nó!”
Hạ Vãn Nguyệt ánh mắt kiên định của bọn trẻ, trong lòng ấm áp, còn từ chối.
Chủ yếu là để ở đây nàng thực sự yên lòng, chi bằng dẫn theo bọn trẻ, cả nhà cùng tiến cùng lùi.
Bốn và một hài nhi, thừa lúc màn đêm buông xuống, lặng lẽ về gần khách điếm.
Lúc lửa ở tiền viện khách điếm dập tắt, chỉ còn vài nơi lửa tàn vẫn đang bốc khói, hơn mười gã gia đinh đang áp giải dọn dẹp hiện trường.
Một tên cầm đầu từ nhà củi ôm t.h.i t.h.ể bà chủ, sắc mặt lạnh lùng.
Hạ Vãn Nguyệt bảo A Phúc dẫn Lý Ôn Ngôn và bọn trẻ đến chỗ hang ch.ó ở hậu viện, bản thì nhặt một cây gậy gỗ cháy đen đất, cố ý gây tiếng động phía bức tường thấp ở bên hông khách điếm.
Nàng mới bàn bạc xong với A Phúc, bản sẽ dụ , A Phúc cứu .
Hai đứa trẻ thì tiếp tục đào hang chó.
Quả nhiên, hai gã hán tử canh gác lập tức cầm đao tới.
“Ai ở đó?”
Hạ Vãn Nguyệt nín thở, đợi bọn chúng gần , đột nhiên rắc tiêu bột trong tay về phía bọn chúng.
Hai gã nam tử lập tức kêu thảm, mắt cay xè đau rát. Hạ Vãn Nguyệt nhân cơ hội xông tới, một cước đá ngã một tên, đoạt lấy đao của tên còn , đặt lên cổ y, cứa nhẹ.
Tên nam tử đang ôm bà chủ thấy động tĩnh, đầu , lập tức giận dữ quát.
“Tìm c.h.ế.t! Dám , lắm, cũng cần tìm các ngươi nữa.”
Vừa vung đao xông tới.
Không bọn trẻ bên cạnh, Hạ Vãn Nguyệt đối phó với những kẻ sẽ đơn giản hơn nhiều.
Tên nam tử thủ tệ, chắc hẳn là võ công cao nhất trong đám , đây thấy y vẫn luôn bảo vệ xung quanh bà chủ.
Cũng chính là vì bọn chúng đó bắt bộ , tên thả lỏng cảnh giác, còn canh giữ bên cạnh bà chủ nữa.
Mới khiến Hạ Vãn Nguyệt cơ hội tay, nếu , nàng còn thể dễ dàng g.i.ế.c bà chủ.
Hai đ.á.n.h bất phân thắng bại, Hạ Vãn Nguyệt cũng thêm hai vết thương.
Tuy nhiên, đối phương cũng chẳng khá hơn Hạ Vãn Nguyệt là bao.
Lúc , Lý Ôn Ngôn dẫn theo A Phúc từ hậu viện xông , la lớn: “Mẫu , chúng cứu !”
Lý Ôn Ngôn la lớn chộp lấy chiếc bát bàn, ném thẳng về phía tên nam tử .
Tên nam tử mất tập trung, Hạ Vãn Nguyệt nhân cơ hội một cước đá bay thanh đao trong tay y, nhanh chóng dùng đao dí yết hầu y.
Đồng thời, các gia đinh cứu cũng nhao nhao vây tới.
“Ngươi g.i.ế.c bà chủ, sẽ tha cho các ngươi …”
Tên nam tử c.ắ.n răng nghiến lợi, ánh mắt thẳng Hạ Vãn Nguyệt, hận ý trong mắt, hận thể xé nát Hạ Vãn Nguyệt thành từng mảnh.
Hạ Vãn Nguyệt lạnh lùng : “Thả chúng , bằng cái mạng của ngươi sẽ mất.”
Tên nam tử lạnh một tiếng.
“Muốn dễ như . Đừng quản , tay .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-113-cuu-nguoi-thuong-doi.html.]
Gã nam nhân liếc bà chủ đất, trong mắt hiện rõ ý chí tử thủ.
Trực tiếp lệnh cho những thủ hạ còn tay.
Người dẫn đầu thương đội chú ý đến hành động của y, về phía bà chủ đất.
Y khẽ híp mắt , suy nghĩ một chút, nhanh chóng tiến gần đến t.h.i t.h.ể bà chủ, nắm lấy thi thể, từ trong lòng lấy một chiếc bật lửa.
“Thả chúng … bằng sẽ khiến nàng xương cốt còn!”
“Đừng! Đừng chạm nàng ….”
Tên nam tử màng đao kiếm cổ, vội vã bước tới một bước, m.á.u tươi lập tức chảy từ cổ y. Nếu Hạ Vãn Nguyệt nhanh chóng nới lỏng tay, bằng , tên nam tử sớm đầu một nơi một nẻo.
Tên nam tử hằn học gật đầu.
“Được, sẽ giúp các ngươi tìm, các ngươi động nàng .”
Hạ Vãn Nguyệt bảo các gia đinh dẫn bọn trẻ , bản thì áp giải tên nam tử chậm rãi lùi .
Đợi đến khi đều an rút lui ngoài, thì thấy hàng hóa và xe ngựa đó cướp đều A Phúc dắt .
Hắn buộc dây cương của ngựa phía một chiếc xe chở hàng phía , cứ thế từng con một dắt .
Hạ Vãn Nguyệt và dẫn đầu thương đội bảo của thương đội thúc hàng hóa .
Chỉ cần để cho họ hai con ngựa là đủ. Đợi của thương đội xa, hai ném t.h.i t.h.ể nam tử và bà chủ quán xuống, phi lên lưng ngựa mà phóng như bay.
Sau khi hội hợp, dám chần chừ, thừa lúc đêm tối vội vã rời khỏi chốn hiểm nguy .
Nam tử bỏ vội vàng ôm lấy t.h.i t.h.ể bà chủ quán, kiểm tra xem t.h.i t.h.ể thương do ngã .
Thấy bà chủ quán , mới về hướng Hạ Vãn Nguyệt và những bỏ chạy.
Mèo Dịch Truyện
“Đuổi theo , bọn chúng c.h.ế.t………”
“Vâng ạ…” Kẻ thuộc hạ vội vàng chạy hậu viện, chuẩn dắt ngựa đuổi, nhưng phát hiện hậu viện còn một con ngựa nào.
“Đại ca, ngựa mất …”
Nam tử tức giận đ.â.m thanh kiếm trong tay bụng tên thuộc hạ bên cạnh.
“Đại ca………!”
Tên thuộc hạ ôm bụng lùi hai bước, lời còn hết ngã vật xuống đất.
Mấy còn thấy nam tử như , đều .
Bên , Hạ Vãn Nguyệt và bọn họ một đường cuồng bôn, cố gắng tránh xa nơi đây.
Mãi đến tận đêm khuya, bọn họ mới dừng . Nàng lũ trẻ và các tiểu nhị của thương đội, lòng tràn đầy may mắn, tuy hiểm nguy, nhưng cuối cùng cũng cứu tất cả .
Tuy mỗi đều mang thương tích, nhưng cuối cùng cũng thoát khỏi hiểm cảnh.
Nàng những đứa trẻ và các tiểu nhị bên cạnh, hít sâu một : “Mọi hãy tìm một nơi nghỉ ngơi , sáng mai chúng tiếp tục về Huệ Châu.”
Mọi đến bên bờ sông nhỏ, tìm một bãi đất bằng phẳng để dừng cắm trại.
Ai nấy đều ít nhiều mang thương tích, thêm một đường phi nước đại, giờ đây mới thời gian dừng , băng bó vết thương.
Trải qua đoạn đường bôn ba , ít sắc mặt đều chút tái nhợt.
Người thương nặng nhất lẽ kể đến dẫn đầu thương đội.
Trong những , là thương nặng nhất, ngoài vết đao còn đầy vết roi hằn sâu.
Rõ ràng là lúc ở hậu viện đ.á.n.h bằng roi, đoàn xe dừng , ngã từ ngựa xuống.
May mắn , A Phúc nhanh tay lẹ mắt bên cạnh đỡ lấy.
Người buôn xa ai nấy đều ít nhiều mang theo kim sang dược.
Vừa dừng , đều tìm chỗ xuống, bắt đầu bôi t.h.u.ố.c lên vết thương.
Người dẫn đầu cũng sắp xếp trong mã xa, trong thương đội hiểu về y thuật, A Phúc kéo tới, để xem vết thương cho dẫn đầu.