Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 115: --- An gia.
Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:59:05
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Chính gật đầu: “Được, căn nhà sẽ thuộc về nhà nàng, khó khăn gì cứ với .” Nói xong liền rời .
Hạ Vãn Nguyệt căn nhà đổ nát , hít sâu một , với các con: “Chúng cùng dọn dẹp một chút, đây chính là nhà của chúng !”
Lý Ôn Ngôn và Lý Tri Hạ hiểu chuyện gật đầu, Tiểu Bạch cũng ở bên cạnh “a a” kêu, như thể đang cổ vũ.
Mang nôi của Tiểu Bạch đặt giữa sân, đặt Tiểu Bạch trong, lấy cho nó vài món đồ gỗ điêu khắc, để nó một trong nôi ngoan ngoãn chơi.
Ba con tiên dọn sạch cỏ dại trong sân, vá một phần hàng rào đổ.
Tiếp đó, cả nhà trong nhà, chuyển những tấm ván giường mục nát ngoài, đồ đạc trong nhà đều dùng nữa, tất cả đều dọn dẹp sang phòng củi.
Hạ Vãn Nguyệt từ xe la (thực là trong gian) lấy công cụ đơn giản để sửa chữa mái nhà.
Nàng cắt một ít cỏ tranh những ngọn đồi thấp xung quanh, phủ thêm một lớp cỏ tranh mới lên những chỗ dột.
Bận rộn đến chiều tối, căn nhà chút dáng vẻ.
Cỏ dại trong sân nhổ sạch, khi nhổ cỏ, bùn đất mặt đất cũng lật lên.
Lý Ôn Ngôn đang dẫn theo dẫm bùn đất trong sân.
Buổi trưa tùy tiện ăn chút lương khô, mấy bắt đầu bận rộn.
Gian bếp vẫn dọn dẹp, chiếc giường đất trong nhà còn dùng .
Hạ Vãn Nguyệt đặt Tiểu Bạch bên cạnh , bảo Lý Ôn Ngôn và nhặt một ít đá cuội trải sân.
Ta thì mang tất cả đồ đạc xe la xuống, đặt hết chính sảnh.
Nghĩ ngợi một lát, buộc Tiểu Bạch lên lưng , bắt đầu dọn dẹp gian bếp.
May mắn , bếp lò sập, chỉ một lớp bụi dày đặc bám đó.
Ta lấy khẩu trang đeo cho và Tiểu Bạch, bó những cọng cỏ tranh còn khi lợp mái thành một bó, quét bếp lò.
Quét sạch bụi bẩn mặt bếp, móc bớt tro do gà để trong bếp đất.
Ta quét dọn mạng nhện và bụi bẩn trong từng gian phòng một lượt.
Lại nhà chặt một ít tre, bó tre thành hình chiếc chổi, bắt đầu quét nhà.
Cứ thế bận rộn cho đến khi mặt trời gần lặn, cả căn nhà nhỏ mới sạch sẽ.
Tranh thủ lúc bọn trẻ về, Hạ Vãn Nguyệt lấy ít đồ dùng hữu ích từ trong gian.
Thịt, trứng, rau củ và các loại dầu muối gạo củi bày trong bếp, chuẩn một bữa cơm nóng hổi tươm tất buổi tối.
Hai đứa trẻ vẫn đang vận chuyển đá cuội sân, mồ hôi nhễ nhại nhưng vui vẻ.
Tất cả thứ đều là những thứ chúng từng thấy bao giờ, gì cũng đều lạ lẫm.
“A Ngôn, Hạ Hạ đừng bận nữa, trời sắp tối , chúng , ăn cơm !”
Lý Tri Hạ phấn khích chạy đến bên Hạ Vãn Nguyệt, bí mật từ trong lòng lấy một nắm đá cuội nhiều màu sắc.
“Nương , xem , viên đá quá!”
Hạ Vãn Nguyệt qua, xoa đầu Lý Tri Hạ : “Thật , Tri Hạ thật chọn. Con đặt đá xuống , chúng nấu cơm.”
Hạ Vãn Nguyệt giao Tiểu Bạch cho hai chăm sóc, bếp nấu cơm. Trong phòng củi sẵn củi đốt, đều là những tấm ván giường và bàn ghế chuyển từ trong nhà.
Bọn trẻ vây quanh nàng, đôi mắt sáng lấp lánh nàng thao tác.
Không lâu , hương thơm của cơm canh bay từ nồi, tuy chỉ là món trứng hấp đơn giản, thịt hun khói xào, cháo rau xanh và bánh nướng, nhưng đối với bọn trẻ vô cùng hấp dẫn.
Đặc biệt là mùi thịt hun khói, khiến hai đứa trẻ chảy nước miếng.
Cả nhà trong sân, ánh chiều tà yếu ớt bắt đầu dùng bữa.
Bàn ghế đều đem củi đốt, đành bưng bát tìm một viên đá cuội lớn để xuống.
Ăn xong, Hạ Vãn Nguyệt đun một ít nước nóng, cho bọn trẻ lau .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-115-an-gia.html.]
Phía sân một cái giếng, bên trong nhiều bùn cát, nhưng vẫn nước, nước đục.
Chắc tìm nạo vét mới dùng .
Trên giường đất trải sẵn chăn bông, bên trong giường đất cũng sạch. Buổi tối ở Huệ Châu vẫn se lạnh, đắp chăn buổi tối ngủ sẽ cảm lạnh.
Sắp xếp bọn trẻ lên chiếc giường đất mới trải, lẽ là do mệt mỏi cả ngày, bọn trẻ nhanh chóng chìm giấc mộng, khuôn mặt vẫn còn vương nụ mãn nguyện và bình yên.
Hạ Vãn Nguyệt trong sân, biển xa, trong lòng cảm khái vạn phần.
Tuy ngày hôm nay bận rộn và mệt mỏi, nhưng thấy nụ của các con, nàng cảm thấy thứ đều đáng giá.
Nàng thầm thở phào nhẹ nhõm, quãng đường bôn ba và lo lắng cuối cùng cũng thể an định, từ nay về lập nghiệp ở Vọng Hải thôn .
Nghĩ ngợi nàng cũng thấy buồn ngủ, dậy về phòng, thổi tắt nến, cạnh các con, dần dần chìm giấc mộng ngọt ngào.
Mèo Dịch Truyện
Sáng sớm hôm .
Có lẽ là cần tiếp tục lên đường, cũng cần lo lắng bất an, mấy đều ngủ đến gần trưa mới thức dậy.
Lý Tri Hạ mơ màng dậy, nhặt con búp bê vải vụn bên cạnh, đặt lên giường đất, thì thầm với con búp bê trong tay: “Sau đây sẽ là nhà của chúng !”
Thức dậy quá muộn, bữa sáng và bữa trưa đành ăn gộp.
Lấy một ít bột mì từ bao bột , nấu một nồi mì trứng. Ba con bưng bát ngưỡng cửa ăn cơm.
Tiểu Bạch cũng đặt trong nôi bên cạnh tay Hạ Vãn Nguyệt.
Thỉnh thoảng, Hạ Vãn Nguyệt dùng đũa của Tiểu Bạch gắp một ít mì đút cho nó ăn.
Sau bữa ăn.
Hai đứa trẻ tiếp tục nhặt đá cuội, Hạ Vãn Nguyệt cầm d.a.o chặt củi, cõng Tiểu Bạch khỏi nhà.
Bên cổng nhà Hạ Vãn Nguyệt một ngọn đồi thấp, ngọn đồi thể rõ biển cả phía .
Nhìn biển xa, sóng biển vỗ ghềnh đá, phát âm thanh “ào ào”.
Tuy Huệ Châu nghèo nàn, Vọng Hải thôn sơ sài, nhưng ở đây tranh đấu, truy sát, chỉ nàng và các con.
Nàng sờ vị trí trái tim, những đứa trẻ đang nhặt đá cuội, trong lòng cuối cùng cũng cảm giác thuộc về.
Xoay đến rừng tre sườn núi nhà, Hạ Vãn Nguyệt chuẩn chặt một ít tre mang về nhà.
Hàng rào tre đổ nát, hôm qua thời gian kịp, cũng chỉ vội vàng dựng .
Hạ Vãn Nguyệt quyết định chặt thêm một ít tre mới, vây quanh sân.
Chặt tre thành từng đoạn dài hơn 3 mét, chặt một đống lớn.
Buộc chúng thành từng bó, vác lên vai về sân.
Tre nhiều, Hạ Vãn Nguyệt một vác mất một giờ mới vác hết tre về.
Cảm thấy sân ban đầu nhỏ, Hạ Vãn Nguyệt nới rộng thêm một mét, đào hào.
Trong gian cuốc, nàng lấy cuốc , bắt đầu đào quanh sân.
Chỉ những việc thôi mà Hạ Vãn Nguyệt bận đến tối.
Hai đứa trẻ thì giỏi, sân trải đầy đá cuội.
Lúc , chúng đang dùng sức dẫm lên, dẫm những viên đá cuội nổi bề mặt xuống.
Hạ Vãn Nguyệt rửa tay, cầm xô nước thôn múc nước về, trong nhà chum nước.
Mỗi múc hai xô về, nhiều nhất cũng chỉ dùng một ngày, Hạ Vãn Nguyệt quyết định đợi khi bận rộn xong, vẫn thành mua chum nước về.
Bận rộn cả ngày, Hạ Vãn Nguyệt thật sự nấu cơm nữa.
chính vì mệt như , càng nên ăn uống tử tế một chút, ăn thì các con cũng ăn chứ!
Ta vốn là ruộng, hôm nay đào hào cả một ngày.