Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 119: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:59:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đội công trình cổ đại.

 

Lưu chưởng quỹ ngây , lập tức gật đầu: “Cũng ! Chỉ cần thể sửa kho thóc, giá cả dễ chuyện!”

 

Sau khi tin tức truyền , càng nhiều đến tìm Hạ Vãn Nguyệt hợp tác.

 

Có thuyền thương sửa bến tàu, chưởng quỹ gia cố cửa hàng, thậm chí còn viên của nha môn Huệ Châu phủ, mời nàng giúp sửa chữa tường vây của phủ nha.

 

Hạ Vãn Nguyệt đồng ý tất cả, chỉ chọn vài công việc thời gian thi công ngắn và thù lao hợp lý, còn đặc biệt mời các tráng đinh trong thôn giúp đỡ, để cũng thể kiếm thêm chút bạc.

 

Hôm , Hạ Vãn Nguyệt đang dẫn trong thành sửa bến tàu cho thuyền thương, một thanh niên mặc cẩm bào bỗng nhiên tìm đến, lưng theo mấy tùy tùng.

 

“Tại hạ Vệ Minh, là trưởng tử của Vệ Miễn thành Ba Lâm.” Thanh niên chắp tay hành lễ, giọng điệu cung kính, “Nghe Hạ cô nương kỹ nghệ vật liệu xây dựng đặc biệt, đặc biệt đến đây thỉnh giáo.”

 

Trong lòng Hạ Vãn Nguyệt khẽ động, Vệ Miễn là phụ của Vệ Thanh Lê, ngờ con trai của tìm đến Huệ Châu.

 

Nàng dừng tay, hỏi: “Vệ công tử tìm , việc gì ?”

Mèo Dịch Truyện

 

“Gia phụ xây vài kho hàng ở ven biển phía Đông Nam, cần vật liệu xây dựng thể chống gió biển, chống ẩm ướt, xi măng của cô nương phù hợp.”

 

Vệ Minh đoạn, đưa qua một bản vẽ, “Chúng nguyện ý trả gấp đôi tiền công, mời cô nương giúp đỡ, còn mong cô nương nhất định chấp thuận.”

 

Hạ Vãn Nguyệt bản vẽ, nhớ đến tình nghĩa của Vệ Thanh Lê, trầm ngâm một lát.

 

“Vệ công tử khách khí , nể mặt Thanh Lê, tiền công cứ tính theo bình thường là .

 

một điều kiện, việc thi công kho hàng, ưu tiên thuê của Vọng Hải Thôn, họ việc thật thà, tiền công cũng thực tế.”

 

Vệ Minh lập tức đồng ý: “Không thành vấn đề! Chỉ cần thể xây kho hàng, việc đều theo sắp xếp của cô nương.”

 

Tiễn Vệ Minh , Hạ Vãn Nguyệt bên bến tàu, biển lớn xa xa, trong lòng hoát nhiên khai lãng.

 

Xi măng chỉ khiến căn nhà của nàng kiên cố hơn, mà còn trở thành chỗ dựa để nàng an cư lạc nghiệp ở Huệ Châu.

 

Vừa cần để lộ bí mật của gian, thể kiếm tiền bằng tài nghệ, còn thể cùng trong thôn sống cuộc sống .

 

Khi trở về Vọng Hải Thôn, mặt trời lặn đang chiếu lên tường rào sắp sửa thành, tường xi măng ánh hoàng hôn tỏa ánh sáng nhàn nhạt.

 

28_Lý Ôn Ngôn và Lý Tri Hạ đang gục ở cổng sân, đợi nàng trở về.

 

Sáng sớm tinh mơ, ánh nắng vặn trải dài khắp mặt đất, sân nhỏ nhà Hạ Vãn Nguyệt trở nên náo nhiệt.

 

Các tráng đinh trong thôn lưng đeo dụng cụ, chỉnh tề ngoài sân, ánh mắt tràn đầy mong đợi.

 

Đây là đầu tiên họ theo Hạ Vãn Nguyệt thành nhận thầu công trình, để xây dựng kho hàng ven biển cho nhà họ Vệ.

 

“Mọi rõ đây.”

 

Hạ Vãn Nguyệt bậc thang, tay cầm bản vẽ công trình, giọng điệu rõ ràng.

 

“Lần sửa kho hàng, chia thành ba nhóm: một nhóm phụ trách trộn xi măng, theo tỷ lệ dạy, hơn một phần, thiếu một phần đều .

 

Nhóm hai phụ trách xây tường, xi măng trát đều, khe gạch để trống.

 

Nhóm ba theo biển đóng cọc, cọc chôn sâu ba thước đất, mới thể chống chịu gió biển.”

 

Nàng dừng một chút, từ trong lòng móc mấy thỏi bạc.

 

“Đây là tiền công ứng , cứ nhận lấy, đợi công trình kết thúc, còn tiền thưởng.”

 

Các tráng đinh nhận lấy bạc, mặt mày tươi rói.

 

Vương đại thúc nắm chặt bạc, : “Hạ nha đầu, ngươi cứ yên tâm, chúng nhất định sẽ công việc, mất mặt Vọng Hải Thôn!”

 

Một đoàn đều vác dụng cụ, hùng dũng rầm rộ tiến về công trường kho hàng ven biển.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-119.html.]

Đến nơi, Hạ Vãn Nguyệt dẫn khảo sát địa hình , dùng vôi vẽ phác thảo kho hàng mặt đất, tận tay dạy các tráng đinh cách pha trộn xi măng, cách căn chỉnh tường.

 

Ban đầu còn động tác lúng túng, nhưng lâu , liền trở nên thành thạo.

 

Người trong thôn vốn giỏi việc đồng áng, việc thể lực nhanh .

 

Hạ Vãn Nguyệt nhàn rỗi, nàng đích giám sát tiến độ đóng cọc, thỉnh thoảng còn giúp một tay.

 

Mặt trời giữa trưa gay gắt, trán nàng đẫm mồ hôi, nhưng vẫn dừng bước.

 

Giám công do nhà họ Vệ phái đến thấy, với bên cạnh: “Không ngờ Hạ cô nương chỉ hiểu kỹ thuật, mà còn chịu khó như , chẳng trách Vệ công tử đặc biệt mời nàng đến.”

 

Công trình tiến hành đến một nửa, Hạ Vãn Nguyệt nhận công việc gia cố bến tàu của thuyền thương.

 

Nàng chia các tráng đinh trong thôn thành hai nhóm, một nhóm tiếp tục sửa kho hàng, một nhóm gia cố bến tàu, còn nàng thì chạy cả hai bên, đảm bảo chất lượng cả hai công trình đều vấn đề.

 

Để tiện quản lý, nàng còn đặc biệt bảng chấm công, ai , ai xin nghỉ, ai , đều ghi chép rõ ràng minh bạch, tiền công cũng phát theo bảng, thiên vị.

 

Các bà thím trong thôn thấy các tráng đinh ngày nào cũng kiếm bạc, cũng chủ động đến tìm Hạ Vãn Nguyệt, giúp một việc vặt.

 

Nấu cơm cho công nhân, rửa dụng cụ, sắp xếp vật liệu.

 

Hạ Vãn Nguyệt vui vẻ đồng ý, cũng trả công cho họ.

 

Một thời gian, Vọng Hải Thôn đều bận rộn, ống khói mỗi nhà đều sớm bốc lên khói bếp, tiếng trong thôn cũng nhiều hơn .

 

Chiều tối hôm , Hạ Vãn Nguyệt dẫn tan ca về thôn, đến cổng thôn, thấy lý chính dẫn theo mấy thôn lân cận đang đợi nàng.

 

“Hạ nha đầu………”

 

Lý chính chào đón, "Những vị là lý chính của các thôn lân cận, họ mời ngươi dẫn theo cả thôn bọn họ cùng việc, đều theo ngươi kiếm chút bạc."

 

Hạ Vãn Nguyệt những mặt, trong lòng một chủ ý: "Được thôi, nhưng một điều kiện, bất kể là thôn nào, đều việc theo yêu cầu của , ăn gian bớt xén, cũng so đo tính toán chi li. Nếu đồng ý, công trình, sẽ dẫn cùng ."

 

Các lý chính thôn lân cận lập tức đồng ý, mặt tràn đầy vẻ cảm kích.

 

Hạ Vãn Nguyệt , đây chỉ là giúp kiếm tiền, mà còn đang dần đổi bộ mặt của Vọng Hải thôn và thậm chí các thôn trấn lân cận. Trước đây sống dựa trời, cuộc sống chật vật, giờ việc , thu nhập, cuộc sống cũng hy vọng.

 

Trở về nhà, Lý Ôn Ngôn và Lý Tri Hạ chạy tới, đưa lên những vỏ sò nhặt .

 

Hạ Vãn Nguyệt nhận lấy vỏ sò, dáng vẻ vui vẻ của lũ trẻ, ngoài cửa sổ, ngắm thôn làng náo nhiệt, khóe miệng lộ nụ mãn nguyện.

 

Nàng dùng xi măng xây nhà, hơn nữa còn dùng tài năng và trách nhiệm, vì Vọng Hải thôn xây dựng một con đường dẫn đến những ngày tháng .

 

Buổi sáng sớm ở công trường kho hàng luôn thoang thoảng mùi bụi xi măng, Hạ Vãn Nguyệt kiểm tra xong bức tường mới xây, liền thấy tráng đinh phụ trách trộn xi măng hớt hải chạy tới.

 

"Hạ cô nương! Xong ! Trong xi măng trộn lẫn thứ gì đó!"

 

Nàng nhanh chân chạy đến chỗ trộn xi măng, chỉ thấy trong hỗn hợp xi măng vốn dĩ đều màu, lẫn vài hạt màu nâu đen — chính là phân chuột!

 

Bao xi măng bên cạnh rạch một vết nhỏ, đất còn vương vãi vài hạt phân chuột kịp trộn , rõ ràng là cố ý .

 

"Ai phụ trách trông coi vật liệu xi măng?"

 

Giọng Hạ Vãn Nguyệt lập tức lạnh hẳn , ánh mắt lướt qua những công nhân mặt tại đó.

 

Người phụ trách trông coi là Lý Nhị đến từ thôn bên, sắc mặt tái nhợt, ấp úng : "Ta... nhà xí một lát, chỉ một chốc thôi..."

 

"Một chốc lát động tay động chân, ngươi trông coi như là để cảnh ư?"

 

Hạ Vãn Nguyệt nể nang gì, về phía , "Ai thấy tiến gần đống xi măng?"

 

Im lặng một lát, Tiểu Thạch Đầu trong thôn rụt rè giơ tay.

 

"Ta thấy Trương lão Tam thôn bên, lén lút quanh quẩn bên đống xi măng, còn nhét thứ gì đó trong bao."

 

 

Loading...