Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 127: --- Tân Hoàng, Ban Huệ Cho Dân.

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:59:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Buổi sáng Vọng Hải thôn, thủy triều rút hơn nửa, bãi cát còn sót những vũng nước lấp lánh. Hôm nay nghỉ, Hạ Vãn Nguyệt dậy sớm đến tiệm kiểm tra một lượt trở về Vọng Hải thôn.

 

Học đường của Lý Ôn Ngôn cũng đang nghỉ, đến Vọng Hải thôn hơn nửa năm mà nàng vẫn cùng bọn trẻ chơi đùa thỏa thích. Hạ Vãn Nguyệt nhân lúc hôm nay việc gì, quyết định đưa bọn trẻ bãi biển dạo chơi.

 

Nàng nắm tay Tiểu Bạch ở mép bãi lầy, tiểu gia hỏa đôi giày đầu hổ, nắm chặt ngón trỏ của , hai cái chân ngắn cũn loạng choạng bước tới, cứ hai bước lắc lư một cái, trông như một chú chim cánh cụt nhỏ học , khiến Lý Ôn Ngôn và Lý Tri Hạ bên cạnh ngớt.

 

"Tiểu Bạch chậm thôi, coi chừng ngã!" Hạ Vãn Nguyệt cúi , lòng bàn tay nhẹ nhàng đỡ lưng Tiểu Bạch, ánh mắt dõi theo từng bước chân của nó.

 

Bãi cát nước biển ngâm mềm nhũn, đôi giày đầu hổ của Tiểu Bạch dẫm lên, để từng dấu chân nhỏ nông. Thằng bé tò mò cúi đầu , miệng phát tiếng “da, da”, còn thò tay bắt lớp cát mịn trong dấu chân, kết quả lảo đảo, suýt nữa thì phệt xuống bãi cát.

 

Hạ Vãn Nguyệt nhanh mắt nhanh tay đỡ lấy thằng bé, nhưng nó sợ hãi, ngược còn khanh khách, đôi tay nhỏ vung vẩy, thử bước .

 

Lý Ôn Ngôn vác giỏ trúc nhỏ phía , thỉnh thoảng đầu gọi: “Nương, bên cua nhỏ!”

 

Thằng bé thành thạo xắn ống quần lên, cúi tìm kiếm trong kẽ đá ngầm, nhanh bắt một con cua nhỏ bằng móng tay, kẹp vỏ cua đưa đến mặt Lý Tri Hạ.

 

“Muội xem, con thể nuôi trong lọ nhỏ đó.”

 

Lý Tri Hạ lập tức xổm xuống, kéo chiếc giỏ trúc nhỏ chuẩn sẵn buộc ngang eo, cẩn thận đón lấy, thả nó trong giỏ trúc.

 

Hạ Vãn Nguyệt nhân lúc Tiểu Bạch những vỏ sò nhỏ bãi cát hấp dẫn, nhanh chân đến bãi triều xa, cúi nhặt mấy con ngao béo mập.

 

Nước triều rút, ngao còn kịp chui bùn cát, vỏ ngoài dính đầy rong biển ẩm ướt, dùng tay chạm nhẹ, vỏ liền khẽ hé mở, lộ lớp thịt trắng nõn bên trong.

 

Nàng bỏ ngao túi vải mang theo , thẳng dậy, liền thấy tiếng kêu của Tiểu Bạch. Quay đầu , thằng bé đang vịn một tảng đá ngầm nửa lộ nửa chìm trong cát, thò tay với mấy con ốc biển nhỏ bám đá ngầm, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ nghiêm túc.

 

“Tiểu Bạch lấy ốc biển ?”

 

Hạ Vãn Nguyệt tới, nhẹ nhàng bẻ một con ốc biển nhỏ, lau sạch bùn cát vỏ đưa cho thằng bé.

 

Tiểu Bạch nắm chặt con ốc, áp tai, thấy tiếng sóng biển “ù ù” bên trong, đôi mắt lập tức sáng lên, giơ ốc đến mặt Lý Tri Hạ, tỷ tỷ cũng thử.

 

Lý Tri Hạ lập tức đặt chiếc kẹp bắt cua trong tay xuống, ghé tai . Hai chị em đầu kề đầu, thì thầm to nhỏ điều gì đó, ánh nắng rải bọn họ, ngay cả sợi tóc cũng toát lên vẻ ấm áp.

 

Gần giữa trưa, thủy triều bắt đầu từ từ dâng lên. Túi vải của Hạ Vãn Nguyệt chứa đầy ngao và ốc biển nhỏ, trong giỏ trúc của Lý Ôn Ngôn cũng mấy con cua nhỏ và mấy con cá nhỏ đang nhảy tanh tách.

 

Tiểu Bạch mệt , úp mặt lòng Hạ Vãn Nguyệt, cái đầu nhỏ tựa vai mẫu , tay vẫn nắm chặt con ốc biển nhỏ, mắt từ từ híp .

 

Khi trở về, Lý Ôn Ngôn chủ động đón lấy túi vải trong tay mẫu , Lý Tri Hạ thì nắm vạt áo của mẫu , thỉnh thoảng ngẩng đầu trong lòng.

 

Những dấu chân bãi cát dần nước biển dâng lên bao phủ, chỉ còn những tiếng rộn rã khắp bãi, theo gió biển bay về phương xa.

 

Hạ Vãn Nguyệt cúi đầu ba đứa trẻ bên cạnh, cảm nhận thở ấm áp của Tiểu Bạch trong lòng, lòng tràn đầy sự dịu dàng.

 

Khoảnh khắc , lẽ những đồng đội kiếp của nàng thấy, ai dám tin đây là nữ sát thần ngày đó.

 

Cũng ai dám nàng là một từng kết hôn, từng mang thai.

 

Ánh sáng mẫu tính nàng thể hiện thật trọn vẹn.

 

……………

 

Buổi chiều tại tiệm món kho Hạ Ký, nắng rọi vặn. Hai thương khách từ hướng Kinh thành xuống, sốt ruột kể về tin tức mới nhất, giọng tràn đầy phấn chấn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-127-tan-hoang-ban-hue-cho-dan.html.]

 

“Tân Hoàng đăng cơ ! Vừa lên ngôi đại động thái, hết là phái đại quân đẩy lùi Đông Man quốc khỏi biên giới, tiếp đó xuất binh trấn áp nghĩa quân phương Bắc. Hiện giờ cục diện Kinh thành định !”

 

Lời dứt, những khách hàng khác trong tiệm đều xúm . Một vị thương khách khác uống một ngụm , tiếp lời: “Không chỉ thế ! Tân Hoàng còn ban bố nhiều chính sách lợi dân, miễn giảm ba năm thuế ruộng cho phương Nam, còn phái đến vùng tai ương cứu trợ, còn sửa chữa thủy lợi, để bách tính an ruộng.

 

Chúng chuyến đến Huệ Châu, dọc đường đều thấy quan phủ dán cáo thị, bá tánh xem xong đều vỗ tay khen !”

 

Một vị khách khác lắc đầu thở dài.

 

“Đã hơn một năm , loạn thế cuối cùng cũng kết thúc. Mấy vị hoàng tử vì tranh giành ngôi vị, ngoại địch đ.á.n.h đến tận cửa nhà mà vẫn màng. Giờ thì , cuối cùng cũng kết thúc, bá tánh phương Bắc cũng thể an sống qua ngày.”

 

Tay Hạ Vãn Nguyệt đang bưng món kho khựng , trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

 

Trước đây dù Huệ Châu xa xôi, nhưng tin tức Kinh thành động loạn vẫn luôn khiến nàng chút bất an. Giờ đây Tân Hoàng định cục diện, còn ban hành chính sách lợi dân, những ngày tháng chắc chắn sẽ an hơn.

 

Nàng tiếp lời: “Đây quả là tin lành, Tân Hoàng thương dân, những buôn bán nhỏ như chúng cũng thể an tâm mà sống qua ngày.”

 

Vị khách gật đầu, gọi thêm một phần vịt kho: “ thế mà! Trước đây cứ lo chiến hỏa lan tràn, giờ đây Tân Hoàng bản lĩnh, dẹp yên loạn lạc, còn nghĩ cho bá tánh, ăn cũng cần nơm nớp lo sợ nữa.

 

Đợi từ Huệ Châu trở về, cũng định mở rộng thêm việc kinh doanh của gia đình.”

 

Lý Ôn Ngôn tan học về tiệm giúp việc, lời khách . Thằng bé sáp gần Hạ Vãn Nguyệt, nhỏ giọng hỏi: “Nương, Tân Hoàng ạ? Phu tử Trần , hoàng đế sẽ giúp bá tánh cuộc sống .”

 

Hạ Vãn Nguyệt xoa đầu con trai, chỉ ngoài cửa sổ đường phố yên bình và những qua .

 

“Phải đó! Tân Hoàng định thiên hạ, còn nghĩ đến việc giảm miễn thuế, giúp bá tánh cứu trợ thiên tai, là một hoàng đế .

 

Sau cuộc sống của Vọng Hải thôn chúng sẽ càng thêm an , con thể an tâm sách, nương cũng thể an tâm mở tiệm, Tiểu Bạch và Tri Hạ cũng thể vui vẻ lớn lên.”

 

Những ngày tiếp theo, Nha môn phủ Huệ Châu cũng dán cáo thị về các chính sách lợi dân do Tân Hoàng ban bố. Dân làng vây quanh cáo thị, chữ xong, đều xôn xao.

 

“Miễn giảm ba năm thuế ruộng, gánh nặng của gia đình thể nhẹ ít!”

 

“Lại còn sửa chữa thủy lợi, ruộng sợ hạn hán lũ lụt nữa , Tân Hoàng đúng là vì bá tánh chúng mà suy nghĩ!”

 

Hạ Vãn Nguyệt ngang qua cũng liếc , lòng tràn đầy sự vững vàng.

 

Mặc dù Kinh thành cách Huệ Châu xa xôi, nhưng sự an mà Tân Hoàng mang thực sự truyền đến ngôi làng nhỏ ven biển .

 

Chợ càng đông hơn, thuyền chài khơi cũng thường xuyên hơn, việc kinh doanh của tiệm món kho Hạ Ký càng thêm phát đạt.

Mèo Dịch Truyện

 

Huệ Châu thành nhờ xi măng, cộng thêm một vị quan , nửa năm nay phát triển nhanh chóng, thu hút ít thương nhân từ các trấn xung quanh đổ về.

 

Huệ Châu thành cũng ngày càng phồn hoa náo nhiệt, còn tiêu điều như nữa.

 

Buổi tối khi đóng cửa tiệm, Hạ Vãn Nguyệt dắt các con đường về nhà, ánh hoàng hôn nhuộm vàng mặt biển.

 

Lý Tri Hạ tung tăng nhặt những viên đá nhỏ ven đường, trong tay còn cầm hộp cơm rỗng . Lý Ôn Ngôn điều khiển xe la theo , Tiểu Bạch ngủ say, đặt trong xe la.

 

Ánh tà dương kéo dài bóng dáng của bọn họ.

 

Mặt biển xa xa và ánh hoàng hôn sắp lặn, mẫu tử bước con đường xi măng, cảnh tượng tựa như một bức họa tuyệt .

 

 

Loading...