Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 132: --- Tri phủ phu nhân viếng thăm

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:59:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiệm vịt Hạ Ký mới khôi phục vẻ náo nhiệt như thường ngày, cửa truyền đến một tràng tiếng bánh xe ngựa.

 

A Phúc thò đầu , vội vàng chạy tiệm bẩm báo: “Hạ lão bản, là xe ngựa của tri phủ phu nhân!”

 

Hạ Vãn Nguyệt cắt xong tai heo để bày đĩa, lập tức lau tay ngoài đón.

 

Chỉ thấy màn xe ngựa ma ma vén lên, tri phủ phu nhân Vương thị vận xiêm y lụa là thanh nhã, vịn tay ma ma bước xuống. Phía còn theo một đôi nam nữ thanh niên, chính là trưởng tử Chu Cẩn và trưởng nữ Chu Dao của tri phủ, một hình cao ráo, một mày mắt thanh tú, qua thông hiểu lễ nghĩa.

 

“Phu nhân tự đến? Mau trong !”

 

Hạ Vãn Nguyệt tiến lên, dẫn mấy gian nhỏ phía tiệm.

 

Vương thẩm vội vàng pha nóng, Lý Tri Hạ ôm Tiểu Bạch, tò mò mấy vị khách ăn vận cầu kỳ , nhưng cũng ngoan ngoãn cạnh nương, dám ồn ào.

 

Vương thị nhận lấy chén , ôn hòa .

 

“Mấy hôm về lão trạch, về nàng vu cáo, lòng vẫn luôn canh cánh, hôm nay rảnh rỗi liền dẫn các hài tử đến thăm. May mà đại nhân minh xét, để nàng chịu ủy khuất.”

 

Nàng Hạ Vãn Nguyệt ánh mắt tràn đầy quan tâm, kể từ khi Hạ Vãn Nguyệt dâng hiến bí phương xi măng, hai thường xuyên qua , sớm còn cách giữa quan và dân.

 

Chu Cẩn lúc mở lời, ngữ khí cung kính: “Hạ lão bản, nhờ bình tĩnh ứng đối, mới vạch trần âm mưu của Lưu Hải. Phụ , nếu ai dám gây sự với , cứ việc đến phủ nha , chúng nhất định sẽ chủ cho .”

 

Chàng năm nay mười tám tuổi, ở bên cạnh phụ giúp đỡ xử lý công vụ, thấu hiểu tầm quan trọng của xi măng của Hạ Vãn Nguyệt đối với Huệ Châu thành.

 

Chu Dao thì món vịt trong quầy, mắt sáng rực lên.

 

“Nương thường vịt nhà Hạ lão bản ngon, hôm nay nếm thử cho kỹ mới . Lần nha mua về, ăn xong liền đặc biệt thích, đó sai đến, ai cũng bán hết !”

 

Nàng tính tình hoạt bát, trong lúc liền kéo tay ma ma, xem cánh vịt trong quầy.

 

Hạ Vãn Nguyệt đáp: “Chu tiểu thư nếu thích, hôm nay cứ việc nếm thử! A Phúc, mang các món vịt xong mỗi thứ một đĩa, chuẩn thêm một ít cho Chu tiểu thư mang về ăn dần.”

 

Tri phủ phu nhân vội vàng xua tay: “Như tiện? Nàng gặp phong ba, chúng thể trắng trợn nhận đồ của nàng?”

 

“Phu nhân lời gì ?”

 

Hạ Vãn Nguyệt đưa qua một đĩa thịt thái sẵn, “Nếu ban đầu phu nhân giúp đỡ mặt tri phủ, cũng chẳng thể an tâm mở tiệm vịt . Chút vịt đáng là gì, cứ coi như là cảm tạ phu nhân chiếu cố thường ngày.”

 

Hai tán gẫu vài câu, tri phủ phu nhân rằng tri phủ đang định dùng xi măng giúp bá tánh nhà sập sửa nhà mới, còn hỏi Hạ Vãn Nguyệt giúp đỡ đưa ý kiến gì .

 

Hạ Vãn Nguyệt lắc đầu từ chối khéo.

 

Ta chỉ là một bá tánh bình thường, nào dám chỉ tay năm ngón với tri phủ.

 

Lúc về, Chu Dao ôm hộp thức ăn đựng vịt , chào Hạ Vãn Nguyệt: “Hạ lão bản, còn đến ăn vịt nhà !”

 

Vương thị cũng dặn dò: “Nếu khó khăn, ngàn vạn đừng khách sáo với .”

 

Nhìn xe ngựa dần dần xa, Lý Tri Hạ mới nhỏ giọng hỏi: “Nương, vị tỷ tỷ thật , nàng còn khen Tiểu Bạch trong lòng con đáng yêu nữa!”

 

Hạ Vãn Nguyệt xoa đầu nữ nhi, trong lòng nàng tràn đầy ấm áp.

 

——Từ chạy nạn đến an cư lạc nghiệp, từ dâng hiến xi măng đến mở tiệm vịt , nay sự chiếu cố của cả nhà tri phủ, nàng , những ngày tháng , chỉ càng thêm an .

 

Vọng Hải thôn khi thu, trong gió đều mang theo chút lạnh khô ráo.

 

Ngoài bức tường hậu viện nhà Hạ Vãn Nguyệt, một khoảnh đất rào bằng hàng rào tre, lúc trong đất, đang toát sức sống khiến đỏ mắt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-132-tri-phu-phu-nhan-vieng-tham.html.]

Lá rau xà lách xanh biếc dày dặn, cà chua treo những quả đỏ tươi, ngay cả dưa chuột vốn khó trồng ngày thường, cũng men theo giàn tre mà leo kín cả sân, những loại rau cải tiến từ hiện đại , trong đất mặn mọc còn tươi hơn cả những cây trồng thông thường.

 

“Muội tử nhà họ Hạ, rau của mọc quá !” Trương thẩm nhà bên ngang qua tường viện, nhịn bám hàng rào trong, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.

 

“Khoảnh đất trồng rau nhà , trồng gì cũng héo úa, của nuôi tươi thế ?”

 

Hạ Vãn Nguyệt đang hái cà chua, đầu: “Chẳng qua là nghĩ cách xới đất nhiều hơn, bón thêm chút phân tích trữ ở nhà, ngờ mọc lên như .”

 

Nàng , những hạt giống là giống cải tiến lấy từ tầng hầm biệt thự gian, chịu hạn chịu mặn , cộng thêm ngâm trong màn sương trắng ở gian hạt giống, tự nhiên sinh trưởng hơn và sống lâu hơn rau củ bình thường.

 

Lời dứt, ngoài viện bỗng truyền đến một trận ồn ào.

 

Thì là Lý Ôn Ngôn dẫn theo mấy đứa trẻ lưng lửng, vác cuốc về phía mảnh đất hoang bên cạnh viện.

 

Hôm nay là ngày hẹn đào khoai lang.

 

Mảnh đất hoang nổi tiếng là đất mặn trong thôn, những năm ai trồng nấy lỗ vốn, Hạ Vãn Nguyệt khi khai xuân trồng khoai lang, trong thôn đều cho rằng nàng phí công, nhưng ngờ khoai lang của nàng mọc một cách lạ thường, nay đều tò mò theo.

 

Lý Ôn Ngôn vung cuốc lên, đào hai nhát, trong đất lộ những chóp khoai lang đỏ tươi.

 

Thằng bé mắt sáng lên, tay càng thêm mạnh mẽ, một cuốc xuống, một chùm khoai lang nặng trịch lật lên, củ lớn nhất to bằng cánh tay, bọc đầy đất ẩm, thôi thấy thích .

 

“Trời đất ơi! Khoai lang gì mà to thế!”

 

Các thôn dân vây xem nổ tung nồi, Vương đại bá chen lên phía , xổm xuống sờ sờ củ khoai, bóp bóp đất bên cạnh, mặt đầy vẻ dám tin.

 

“Đất mặn thể mọc khoai lang thế ? Ta sống mấy chục năm từng thấy!”

 

Lý Tri Hạ ôm Tiểu Bạch, ở bên cạnh vỗ tay : “Vương gia gia, nương con khoai lang ngọt lắm, hấp ăn, nướng ăn đều ngon!”

 

Hạ Vãn Nguyệt nhận lấy cuốc trong tay Lý Ôn Ngôn, bắt đầu đào khoai lang, chẳng mấy chốc chất thành một đống khoai lang tựa núi nhỏ, những củ khoai đỏ tươi ánh mặt trời lấp lánh, khiến các thôn dân thèm thuồng ngớt.

 

Trần đại thúc ở đầu phía tây xoa xoa tay, ngượng ngùng mở lời: “Hạ gia nương tử, giống khoai lang của nàng thể chia cho một ít ? Năm cũng thử trồng ở đất nhà .”

 

Lời dứt, ít thôn dân đều phụ họa theo, mắt tràn đầy mong đợi.

 

Hạ Vãn Nguyệt dáng vẻ của , lòng mềm nhũn, Vọng Hải thôn vẫn luôn giúp đỡ nàng, nay thứ , cũng nên chia sẻ với .

 

Nàng gật đầu đáp: “Không vấn đề gì! Đợi đến sang năm ươm giống , mỗi nhà đều cho một ít, sẽ dạy cách xới đất bón phân, chúng cùng biến mảnh đất mặn trồng vụ mùa !”

 

Các thôn dân lập tức reo hò, xắn tay áo lên giúp đỡ chuyển khoai lang.

 

Hạ Vãn Nguyệt bèn sai Vương thẩm đun một nồi lớn, rửa sạch khoai lang đào, một phần hấp trong nồi, một phần vùi than hồng trong bếp lò.

 

Chẳng mấy chốc, mùi hương ngọt ngào lan tỏa khắp sân, ngay cả Tiểu Bạch cũng duỗi bàn tay nhỏ, ê a đòi ăn.

 

Khoai lang hấp mở nắp nồi, nóng bốc lên kèm theo mùi thơm ngọt ngào ập mặt.

 

Hạ Vãn Nguyệt cầm một củ đưa cho Vương đại bá, : “Đại bá nếm thử xem, hợp khẩu vị .”

 

Vương đại bá c.ắ.n một miếng, vị mềm dẻo ngọt ngào tan chảy trong miệng, nhịn khen: “Ngon! Ngọt hơn cả mứt bán trong thành!”

 

Dưới ánh tà dương, sân nhà Hạ Vãn Nguyệt tràn ngập tiếng vui vẻ, các thôn dân vây quanh đống khoai lang, ăn khoai, Hạ Vãn Nguyệt kể những bí quyết trồng khoai lang.

 

Mèo Dịch Truyện

Hạ Vãn Nguyệt khung cảnh náo nhiệt mắt, nhớ đến đống vật tư và hạt giống đầy tầng hầm trong gian, trong lòng nàng nảy một chủ ý.

 

Về , nàng biến đất mặn của Vọng Hải thôn, đều trồng những vụ mùa tươi như thế , để mỗi hộ gia đình trong thôn, đều thể ăn no.

 

 

Loading...