Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 14: --- Đường Biên Dã Nam Nhân Chớ Nhặt

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:57:02
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Rắc!"

 

Đột nhiên, từ bụi cây bên cạnh truyền đến tiếng cành cây gãy.

 

Hạ Vãn Nguyệt nhanh chóng đầu cảnh giác về hướng đó.

 

Mãi một lúc lâu, bụi cây còn phát tiếng động nào khác.

 

Hạ Vãn Nguyệt lặng lẽ tiến về phía bụi cây, một bàn chân đen xuất hiện trong tầm mắt nàng.

 

Tiếp theo là bàn chân , mông, lưng, đầu.

 

Chỉ thấy một nam nhân mặc cẩm y hoa phục sấp mặt đất, bên y một vũng m.á.u loang lổ, lưng còn cắm một mũi tên, bộ y phục bằng chất liệu cực cành cây xé rách.

 

Nam nhân bất động sấp mặt đất, tay trái đang nắm một cành cây, cành cây bẻ gãy.

 

“Theo định luật tiểu thuyết, dã nam nhân ven đường thể nhặt.”

 

Ta thấy, thấy.”

 

Hạ Vãn Nguyệt thẳng , lưng bỏ .

 

“Cứu~ ~”

 

Một tiếng cầu cứu yếu ớt truyền đến từ phía , Hạ Vãn Nguyệt thấy liền tăng nhanh bước chân, nhanh chóng biến mất trong khu rừng đó.

 

“Chỉ cần chạy đủ nhanh, phiền phức sẽ đuổi kịp …………”

 

“Không , nam nhân ở đây rõ ràng là đang truy sát, còn cắm mũi tên, , nhanh chóng xa một chút, kẻo vạ lây.”

 

Hạ Vãn Nguyệt một nữa tăng tốc, chạy về hướng ngược với nam nhân .

 

Chạy mãi đến khi xa mới dừng , thở hổn hển.

 

“Mệt c.h.ế.t , còn đang ở cữ mà! Đi bộ nhiều như , sắp huyết băng nữa .”

 

Hạ Vãn Nguyệt thấy vách núi bên cạnh một cái hang nhỏ, xung quanh, chuẩn khố phòng hộ.

 

Vén đám cỏ che chắn bên ngoài hang, trong hang.

Mèo Dịch Truyện

 

Thay xong khố phòng hộ , nàng định tìm chỗ nào đó để chôn chiếc khố phòng hộ đang cầm trong tay.

 

Trong bóng tối, một đôi mắt phát sáng đang chăm chú chằm chằm Hạ Vãn Nguyệt.

 

Một luồng khí hôi thối từ phía truyền đến, Hạ Vãn Nguyệt máy móc đầu , luồng khí hôi thối phía càng lúc càng gần.

 

Hạ Vãn Nguyệt siết chặt cây tây qua đao trong tay, nhanh chóng c.h.é.m về phía .

 

"Gầm!"

 

Chỉ thấy trong bóng tối, một con gấu mù lao về phía Hạ Vãn Nguyệt.

 

Vừa đến gần, cây tây qua đao của Hạ Vãn Nguyệt c.h.é.m trúng móng vuốt.

 

Tiếp đó, Hạ Vãn Nguyệt lăn đất, ném chiếc khố phòng hộ trong tay sang một bên.

 

Con gấu mù đau đớn gào thét, thấy Hạ Vãn Nguyệt ném thứ đồ trong tay sang một bên, nó ngửi ngửi mùi m.á.u tanh đó, do dự nên hướng nào.

 

Hạ Vãn Nguyệt cho nó cơ hội do dự, lúc chỉ nhanh, chuẩn, hiểm mới thể sống sót.

 

Cây tây qua đao trong tay nàng một nữa c.h.é.m tới, trực tiếp c.h.é.m cổ con gấu mù.

 

Gấu mù da dày thịt béo, may mà sức lực của Hạ Vãn Nguyệt lớn, nếu thật sự thể c.h.é.m .

 

Một dòng m.á.u lớn tuôn từ cổ con gấu mù,

 

Con gấu mù điên cuồng, lao cực nhanh về phía Hạ Vãn Nguyệt.

 

Cửa hang hẹp, Hạ Vãn Nguyệt mấy suýt gấu mù cào trúng, nàng cũng nắm lấy cơ hội giáng cho gấu mù vài nhát dao, mỗi nhát đều c.h.é.m cổ.

 

Cuối cùng, khi Hạ Vãn Nguyệt một nữa nắm cơ hội, vung d.a.o c.h.é.m cổ gấu mù.

 

Chỉ một tiếng "rắc", cổ con gấu mù đứt lìa, cả con gấu yên tại chỗ, đó "ầm" một tiếng đổ sụp xuống đất.

 

Thân thể Hạ Vãn Nguyệt vốn suy yếu, còn chống đỡ nữa liền ngã nhào xuống đất.

 

Nàng dài đất, thở hổn hển ngừng.

 

Con đường phía ngày càng khó , nàng vẫn sớm rèn luyện cơ thể thật , nếu , con đường lánh nạn sẽ càng khó khăn hơn.

 

Bản nàng thể mãi mãi dựa gian, dù nàng còn mang theo ba đứa con.

 

Nghỉ ngơi một lúc lâu, Hạ Vãn Nguyệt mới chống dậy, vươn tay nắm lấy móng vuốt của gấu mù, kéo nó về gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-14-duong-bien-da-nam-nhan-cho-nhat.html.]

 

Ném con gấu mù sân, Hạ Vãn Nguyệt nhà vệ sinh tắm rửa, một bộ quần áo khác mới ngoài. Quần áo nàng cơ bản rách nát hết .

 

Bản nàng chỉ độc một bộ quần áo , cũng chẳng đồ để .

 

Lục tung tủ quần áo một hồi, cuối cùng cũng tìm một bộ cổ trang.

 

Cũng là nhờ mấy năm nay trào lưu mặc cổ trang, nếu trong phòng Hạ Vãn Nguyệt cũng thể thứ .

 

Ban đầu vì tò mò mà mua vài bộ, đó thấy ở vùng quê cần dùng đến, liền vứt trong phòng.

 

Tìm một bộ mặc , đem gà rừng đun nước nhổ lông chặt miếng cho nồi.

 

Trụng qua nước sôi cho nồi áp suất, thêm một củ đương quy, trong tủ lạnh còn ít nấm, táo đỏ, tất cả cho hầm chung.

 

Để nó tự hầm, Hạ Vãn Nguyệt nghỉ ngơi một lát, uống chút nước, thấy gà hầm gần xong, liền tắt lửa, khỏi gian.

 

Bước khỏi hang, thấy trời còn sớm nữa, nàng vội vã trở theo con đường cũ.

 

Lần nữa trở chỗ nam nhân , Hạ Vãn Nguyệt trèo lên cây, quan sát xung quanh.

 

Xung quanh ngoài tiếng chim hót , bất kỳ động tĩnh nào khác.

 

Nam nhân trong bụi cây cũng im lìm tiếng động, Hạ Vãn Nguyệt nghĩ rằng lâu như , nam nhân chắc c.h.ế.t . Nàng từ cây trượt xuống, từ từ đến gần nam nhân.

 

Nhặt một cái gậy đất, chọc chọc nam nhân thương .

 

Người đó sấp ở đó, chút phản ứng nào, trông như c.h.ế.t .

 

Hạ Vãn Nguyệt nắm chặt cây tây qua đao trong tay, lặng lẽ đến gần đó, nàng khẽ đưa tay chạm vai nam nhân, lật , đó bất ngờ tóm chặt lấy tay.

 

Hạ Vãn Nguyệt giật , tay nhanh hơn não, liền trực tiếp c.h.é.m cây tây qua đao trong tay xuống.

 

“Ư~”

 

Một tiếng rên trầm vang lên, đất phun một ngụm m.á.u tươi.

 

Bàn tay nắm c.h.ặ.t t.a.y Hạ Vãn Nguyệt cũng ngày càng dùng sức hơn.

 

“Buông tay, nếu buông, sẽ g.i.ế.c ngươi.”

 

Người đó nắm lấy tay Hạ Vãn Nguyệt, mượn lực nhanh chóng lật dậy, tay giơ cao, một mũi tụ tiễn từ trong tay áo b.ắ.n .

 

Tụ tiễn nhanh chóng tiếp cận, thẳng tắp cắm vai Hạ Vãn Nguyệt.

 

Cũng là do thương quá nặng, đầu óc choáng váng, còn nhắm chuẩn , nếu , mũi tên cắm cổ Hạ Vãn Nguyệt .

 

Nàng đau đớn lùi hai bước, may mà đó còn đang giữ nàng, nếu nàng ngã .

 

Hạ Vãn Nguyệt thương, trong lòng dâng lên một trận tức giận, bàn tay cầm tây qua đao nhanh chóng rạch một đường qua cổ nam nhân, m.á.u tươi phun trào, bàn tay đang giơ cao của nam nhân cũng buông thõng xuống.

 

“...Bộ quần áo bẩn , chỉ tiền của ngươi, ngươi mạng của , những kẻ mạng đều c.h.ế.t , ngươi cũng ngoại lệ.”

 

Hạ Vãn Nguyệt tức giận đá đá nam nhân đất.

 

“Hít~”

 

Động tác quá mạnh, kéo theo vết thương.

 

Rút mũi tên vai , mũi tên móc ngược kéo theo một mảnh m.á.u thịt.

 

Hạ Vãn Nguyệt đau đến mức hít khí lạnh.

 

Cái vai đa tai đa nạn của ! Bị Tiểu Lý thị đ.á.n.h một cái, giờ trúng tên, ngươi theo đúng là chịu khổ .

 

Hạ Vãn Nguyệt nghiến răng, tức giận lấy tây qua đao rạch một chữ thập lên mặt đó.

 

Đừng trông còn trai quái lạ... Đáng tiếc...

 

Nàng xổm xuống, bắt đầu sờ soạng khắp đó.

 

Trong lòng đó, Hạ Vãn Nguyệt mò vài tờ ngân phiếu, một cái túi thơm, một phong thư và một miếng lệnh bài.

 

Trên eo đó còn đeo một khối ngọc bội, tay cũng đeo một chuỗi ngọc châu.

 

“Chiếc ngọc quan đầu cũng tệ...”

 

Hạ Vãn Nguyệt giật cả chiếc ngọc quan đầu đó xuống, chiếc tụ tiễn tay cũng nàng tháo .

 

“Thứ thật, ám khí, thể dùng để phòng .”

 

Cả của kẻ đều Hạ Vãn Nguyệt lục soát sạch sẽ, ngay cả giày cũng nàng cởi giũ giũ.

 

 

Loading...