Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 140: Kế Sinh Nhai Mùa Thu ---

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:59:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng sớm ngày hôm , Hạ Vãn Nguyệt đặc biệt chọn mấy hộp son phấn tinh xảo nhất.

 

Hai hộp kem dưỡng cúc vàng, một hộp son môi lý hương, cùng một lọ son dưỡng môi thu hải đường nhỏ, dùng giấy bông sạch gói , cho hộp thức ăn, định mang đến tặng phu nhân tri phủ.

 

“Nương, thành ?”

 

Lý Ôn Ngôn đang luyện chữ bàn đá gốc cây lớn, thấy nương xách hộp thức ăn, tò mò hỏi.

 

“Ừm, đưa cho phu nhân tri phủ chút son phấn do chúng , để nàng thử xem.”

 

Hạ Vãn Nguyệt giúp sửa cổ áo, “Con ở trường tư thục cố gắng học hành, nương chiều tối sẽ trở về.”

 

Đến phủ tri phủ, phu nhân tri phủ nàng đến, lập tức đón.

 

Hạ Vãn Nguyệt giải thích mục đích, khi mở hộp thức ăn thấy những hộp son phấn , Vương thị mắt sáng rỡ.

 

“Vãn Nguyệt, đây là ? Màu sắc thật , còn mang theo hương hoa nữa!”

 

Nàng cầm một hộp kem dưỡng cúc vàng, nhẹ nhàng thoa lên tay, chất kem mịn màng nhanh chóng thấm hút, mu bàn tay lập tức dưỡng ẩm ít, còn lưu hương cúc thoang thoảng.

 

“Cái còn dùng hơn cả son phấn từ Kinh thành gửi đến!”

 

Vương thị kinh ngạc , “Không những hương liệu nồng nặc , trái thanh mát, thích hợp dùng mùa thu.”

 

Hạ Vãn Nguyệt : “Đều là từ hoa thu núi, tự nhiên. Nếu phu nhân thích, thường xuyên mang đến cho ít. Nếu các tiểu thư trong phủ cũng thích, thể với , sẽ thêm vài màu khác.”

 

Phu nhân tri phủ nắm tay nàng, chợt mắt đảo một cái: “Vãn Nguyệt, son phấn như , chi bằng mang thành bán? Ta thấy các phu nhân tiểu thư trong thành chắc chắn sẽ thích, còn hơn nhiều so với những ‘dung chi tục phấn’ !”

 

Hạ Vãn Nguyệt trong lòng khẽ động.

 

Nàng đây cũng từng ý nghĩ , giờ sự công nhận của phu nhân tri phủ, càng thêm mấy phần tự tin.

 

“Ta cũng ý , chỉ là sợ mối quen.”

 

“Chuyện cứ giao cho !”

Mèo Dịch Truyện

 

Phu nhân tri phủ vỗ n.g.ự.c : “Ta sẽ sai mama trong phủ chuyện với tiệm lụa trong thành, đặt son phấn của ở tiệm họ ký gửi bán, nhất định sẽ bán giá !”

 

Từ phủ tri phủ , Hạ Vãn Nguyệt trong lòng tràn ngập niềm vui.

 

Nàng trực tiếp về làng, mà rẽ qua tiệm đồ kho, xem xét trong tiệm, thấy việc buôn bán tệ, đều việc đấy.

 

Khi quầy tính sổ, nàng trò chuyện với Vương thẩm tử và những khác về chuyện .

 

“Nương tử, kế sách tuyệt vời!”

 

Vương thẩm , “Món kho của chúng bán chạy thế , thêm phấn son nữa, cuộc sống chắc chắn sẽ càng thịnh vượng!”

 

Lý thẩm tử cũng vui, Hạ Vãn Nguyệt thêm một mối ăn thì sẽ cần thêm , đến lúc đó nhà chừng còn thể thêm thu nhập.

 

“Cháu gái nhà đẻ của nha trong thành, còn với , tiểu thư nhà họ cứ than phiền mua phấn son , nếu phấn son của chúng mắt, chắc chắn sẽ đón nhận!”

 

Chiều tối trở về thôn, Hạ Vãn Nguyệt báo tin cho bọn trẻ.

 

Lý Tri Hạ vui mừng : “Nương, con thể giúp nương hái hoa ạ? Con nhiều hoa !”

 

Hạ Vãn Nguyệt gật đầu: “Đương nhiên , hoa Hạ Hạ hái, phấn son chắc chắn sẽ càng .”

 

Lý Ôn Ngôn cũng gần : “Nương, con thể giúp nương nhãn mác, thầy bảo chữ của con ngày càng hơn !”

 

Những ngày tiếp theo, Hạ Vãn Nguyệt càng bận rộn hơn.

 

Mỗi sáng sớm, nàng sẽ dẫn Lý Tri Hạ và Triệu Tiểu Mai lên hậu sơn hái hoa.

 

Ban ngày bận rộn ở tiệm món kho, chiều tối thì trở về nhà nấu cao dưỡng da, pha chế son.

 

Tranh thủ thời gian còn học biển đ.á.n.h cá, mỗi ngày đều bận rộn mà phong phú.

 

Lý Ôn Ngôn khi tan học, liền giúp nhãn mác, các chữ như “Cúc Hoàng Chi Cao”, “Tử Mạt Lị Yên Chi” lên những mảnh giấy nhỏ một cách ngay ngắn, dán lên hộp sứ.

 

Dân làng thấy nàng mỗi ngày hái hoa phấn son, cũng dần dần buông bỏ sự sợ hãi đó, thỉnh thoảng còn chủ động với nàng: “Hạ nương tử, hậu sơn còn một loại hoa màu hồng nhạt, chừng thể son môi đó!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-140-ke-sinh-nhai-mua-thu.html.]

Hạ Vãn Nguyệt lời cảm tạ.

 

Không bao lâu , tiệm vải lụa trong thành truyền đến tin .

 

Phấn son Hạ Vãn Nguyệt ưa chuộng, ngày đầu tiên bán hơn mười hộp, ít phu nhân tiểu thư đặt các màu mới.

 

Cầm bạc do tiệm vải lụa đưa đến, Hạ Vãn Nguyệt bọn trẻ đang bận rộn trong sân, ngoài cửa sổ những đóa thu hoa đang nở rộ, trong lòng tràn đầy sự an yên. Thứ phấn son từ thu hoa , chỉ mang đến sức sống mới, mà còn khiến nàng cảm nhận niềm vui khi cuộc sống dần hơn từng chút một.

 

Ánh nắng ban mai sưởi ấm con đường lát đá của thành Huệ Châu, Hạ Vãn Nguyệt điều khiển xe la chở đầy món kho thành.

 

Vừa đến tiệm “Hạ Ký Món Kho”, thấy Vương thẩm đang kiễng chân ngóng đầu hẻm, thấy nàng đến, vội vàng tiến đón.

 

“Nương tử cuối cùng cũng đến ! Vừa chưởng quỹ tiệm vải lụa còn phái đến hỏi, bảo rằng các phu nhân đặt phấn son tăng lên, hỏi chừng nào chúng thể gửi hàng mới qua!”

 

Hạ Vãn Nguyệt dừng xe định, tháo hộp thức ăn : “Ta hôm qua thức đến nửa đêm, mới hai mươi hộp cao dưỡng da và son, lát nữa sẽ để A Phúc đưa qua .”

 

Trong lúc chuyện, Lý thẩm tử bày cánh vịt kho, thịt kho chế biến xong lên quầy, món kho bóng bẩy đẫm nước sốt, bày xong thu hút vị khách đầu tiên.

 

Đó là Trương phu nhân thường xuyên đến mua món kho, phía còn theo một nha .

 

“Hạ nương tử, thịt kho hôm nay còn ?” Trương phu nhân mở lời, ánh mắt dừng mấy hộp phấn son đặt ở góc quầy, mắt nàng sáng rực.

 

“Đây là... son mới ư? Trông còn tinh xảo hơn thứ mua ở tiệm trang sức .”

 

Hạ Vãn Nguyệt nhân tiện cầm một hộp Tử Mạt Lị Yên Chi đưa qua: “Đây là thứ từ thu hoa ở hậu sơn, pha tạp mùi lạ, phu nhân nếu chê, thể thử xem.”

 

Trương phu nhân nhận lấy, mở nắp hộp liền ngửi thấy một mùi hương hoa thoang thoảng, nhẹ nhàng chấm một chút thoa lên đầu ngón tay, màu sắc là hồng tím tự nhiên, tôn lên làn da sáng vài phần.

 

Nàng kinh ngạc : “Màu thật! Đẹp hơn nhiều so với những thứ phấn son lòe loẹt ! Ta hai hộp son, thêm một hộp cao dưỡng da màu cúc hoàng , tiện thể cân hai cân thịt kho.”

 

Với sự khởi đầu , những vị khách đến cũng lũ lượt vây quanh hỏi về phấn son. Có một cô nương trẻ mua một hộp son môi hoa thu hải đường, khi thoa liền ngừng tủm tỉm gương đồng.

 

Lại một lão phu nhân, cao dưỡng da thể dưỡng ẩm tay chân, đặc biệt mua hai hộp, cho cháu gái trong nhà dùng.

 

Chẳng mấy chốc, mấy hộp phấn son ở góc quầy bán hơn nửa.

 

Vương thẩm cân món kho : “Không ngờ phấn son đắt hàng hơn cả món kho! Sau trong tiệm của chúng , e là một nửa bán món kho, một nửa bán phấn son !”

 

Hạ Vãn Nguyệt đang đáp lời, thì thấy A Phúc xách hộp thức ăn đựng phấn son từ ngoài trở về, cửa la lớn.

 

“Hạ chủ tiệm! Chưởng quỹ tiệm vải lụa , phấn son của chúng bán chạy lắm , còn bảo chúng thêm nhiều hơn, dành riêng một quầy trong tiệm cho chúng !”

 

“Thật ư?”

 

Lý thẩm tử mắt sáng rực, “Vậy phấn son của chúng cần lo lắng chuyện bán nữa !”

 

Hạ Vãn Nguyệt gật đầu, trong lòng cũng nhẹ nhõm một .

 

Nàng vốn còn lo lắng về đầu của phấn son, nay xem , dựa nguyên liệu tự nhiên và hương thơm thanh mát, thật sự thể mở rộng thị trường trong thành.

 

Đang chuyện, thì thấy ma ma của phủ tri phủ xách một hộp thức ăn bước , : “Hạ nương tử, phu nhân sai đến lấy món kho, tiện thể với nàng, ngày trong phủ sẽ tổ chức gia yến, bảo nàng chuẩn thêm ít phấn son, phu nhân tặng cho các phu nhân đến dự tiệc.”

 

“Ngài cứ yên tâm, nhất định sẽ chuẩn sẵn từ .”

 

Hạ Vãn Nguyệt vội vàng đáp lời, gói thêm hai hộp cao dưỡng da hoa cam mới , “Đây là thứ mới xong, ngài mang tặng phu nhân.”

 

Ma ma nhận lấy, mấy câu chuyện gia đình mới rời .

 

Các vị khách trong tiệm thấy ngay cả tri phủ phu nhân cũng yêu thích thứ phấn son , càng yên tâm hơn, lũ lượt mua thêm, khiến món kho cũng bán nhanh hơn hẳn khi.

 

Sắp đến giữa trưa, món kho trong tiệm bán gần hết, phấn son cũng chỉ còn hai hộp cuối cùng.

 

Hạ Vãn Nguyệt quầy, những qua phố, trong lòng tràn đầy sự an yên.

 

Vốn dĩ chỉ là ý nghĩ nảy sinh từ những đóa thu hoa, nay trở thành mối ăn mới của tiệm, mùi mặn thơm của món kho hòa quyện cùng hương thơm dịu nhẹ của phấn son, lượn lờ trong tiệm, tạo nên một sự náo nhiệt độc đáo.

 

Nàng nhớ đến bọn trẻ ở nhà, Lý Ôn Ngôn chắc tan học, Lý Tri Hạ và Triệu Tiểu Mai chắc chắn đưa Tiểu Bạch đến nhà Chính Lí, lên hậu sơn hái hoa.

 

Hạ Vãn Nguyệt dậy, với Vương thẩm và Lý thẩm tử: “Phần việc còn hai thẩm cứ trông coi , về xem bọn trẻ một chút, tiện thể hái thêm ít hoa, tối về còn tiếp tục nấu cao dưỡng da.”

 

Khi bước khỏi tiệm, ánh nắng vặn, phố qua , đầy ắp thở cuộc sống.

 

 

Loading...