Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 25: Đánh Thẳng Tới Cửa ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:57:14
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Giờ bọn chúng một bộ quần áo thì ? Đó vốn dĩ là của con, nãi nãi , đồ của bọn chúng đều là của con.”
Vương lão thái thấy Miêu thị đ.á.n.h đứa cháu trai lớn của , liền sải bước tới ngăn ở phía .
“Ngươi gì mà đ.á.n.h nó? Miêu thị, nếu ngươi đ.á.n.h hỏng đứa cháu trai lớn của , sẽ bảo lão đại đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi.”
“Đứa cháu trai lớn của gì sai? Nó sai, đồ của bọn chúng đều là của đứa cháu trai lớn của .”
“Đám xui xẻo tư cách gì mà mặc đồ như ? Bọn chúng đáng lẽ nghèo khổ cả đời, sớm c.h.ế.t đói mới .”
“Nương, đừng nữa…”
Miêu thị liếc mắt Hạ Vãn Nguyệt.
Thấy nàng ánh mắt âm lãnh chằm chằm Vương lão thái, Miêu thị vội vàng kéo kéo Vương lão thái, ý bảo bà đừng nữa.
Vương lão thái đang hăng say, lời trong miệng cứ tuôn như cửa.
Hạ Vãn Nguyệt giơ tay tát một cái miệng Vương lão thái, đó ấn cổ bà , đè bà xuống đất.
“Vì miệng ăn cứt, sẽ giúp ngươi rửa sạch.”
Hạ Vãn Nguyệt ấn Vương lão thái xuống đất một hồi ma sát, đến mức làn da mặt dày của Vương lão thái cũng trầy xước chảy máu.
“Dừng tay!”
Lý Thạch gầm lên một tiếng, nhưng dám tiến lên, chỉ dám cách đó xa, trừng mắt Hạ Vãn Nguyệt.
Ký ức đây quá sâu sắc, khiến y thấy Hạ Vãn Nguyệt liền chút sợ hãi.
Một lúc lâu , Hạ Vãn Nguyệt mới buông Vương lão thái chút thoi thóp .
Miêu thị thấy Hạ Vãn Nguyệt sang Lý Tài, nàng kéo Đại Nha Nhị Nha đ.á.n.h một trận.
Hai cô bé đ.á.n.h la, nàng đ.á.n.h mắng.
“Đồ nha đầu c.h.ế.t tiệt, bảo ngươi đ.á.n.h , bảo ngươi gây chuyện, các ngươi c.h.ế.t ? Hại ca ca các ngươi chịu tội theo các ngươi.”
Đại Nha Nhị Nha kêu “Nương đừng đ.á.n.h nữa, cầu xin nương, liên quan đến chúng con, là ca ca .”
“Đau quá! Nương, cầu xin nương đừng đ.á.n.h nữa, thím hai, con .”
Đại Nha cầu xin nương vô ích, để thím hai đồng ý mới , lao về phía Hạ Vãn Nguyệt, Hạ Vãn Nguyệt trực tiếp rút con d.a.o bàn , chắn mặt.
Đại Nha khựng bước chân, mắt đẫm lệ Hạ Vãn Nguyệt, “phịch” một tiếng, quỳ xuống đất.
“Thím hai, cầu xin , con , tha cho con ! Con sẽ dám nữa.”
Nhị Nha thấy tỷ tỷ quỳ đất, vội vàng cũng quỳ xuống, “bộp bộp bộp” khấu đầu.
Trong miệng ngừng xin .
Miêu thị ngượng nghịu thu tay về, nàng lấy lòng với Hạ Vãn Nguyệt.
“Nguyệt Nương ! Ngươi xem đây… đây đ.á.n.h cũng đ.á.n.h , mắng cũng mắng .
Nếu ngươi vẫn hết giận, là giao Đại Nha và Nhị Nha cho ngươi nhé?
Ngươi chỉ cần giữ cho bọn chúng một thở là , ?”
“Hạ Vãn Nguyệt, ngươi đừng quá đáng…”
Lý Thạch đập bàn một cái, thấy ánh mắt lạnh lẽo của Hạ Vãn Nguyệt sang khiến y run rẩy, những lời đó đều y nuốt ngược trong.
Y lùi hai bước, nghển cổ .
“Hạ Vãn Nguyệt, ngươi đ.á.n.h hai cái là đủ , trẻ con đ.á.n.h , cần thiết nghiêm trọng như ? Trước đây bọn trẻ cũng ít đ.á.n.h đ.ấ.m ầm ĩ, cũng chẳng thấy ngươi như bây giờ.”
“Ồ, ha ha! Trước đây là ngốc, sẽ thế nữa, ai dám động con của , dám lấy mạng của kẻ đó, ngươi cũng đây bọn chúng cũng thường xuyên ức h.i.ế.p con của , con của đáng lẽ con của các ngươi ức h.i.ế.p ?”
Ầm!
Hạ Vãn Nguyệt trong cơn tức giận, một cước đạp đổ cái bàn mặt , canh nước bàn đổ lênh láng khắp sàn.
Mọi đều hét lên lùi phía , Lý lão đầu tức đến thở dốc, ngón tay chỉ Hạ Vãn Nguyệt ngừng :
“Ngươi ngươi ngươi…”
“Ngươi ngươi ngươi cái rắm gì! Câm miệng ! Lão già c.h.ế.t tiệt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-25-danh-thang-toi-cua.html.]
“Hạ Vãn Nguyệt, ngươi chuyện với cha chồng ngươi như thế ?” Vương lão thái chút bất phục, bà quát khẽ.
“Ta hòa ly với con trai ngươi , bây giờ ông tính là cái thá gì?”
Dùng chân đá chiếc ghế đổ đất dựng lên, phịch xuống.
Hạ Vãn Nguyệt cứ thế ở cửa chính, một tay cầm d.a.o chặt củi, gia đình mặt .
“Hai giải pháp, thứ nhất, con thương, tiền t.h.u.ố.c men các ngươi trả, một lượng bạc . Hai đứa con đều thương mà! Thu của các ngươi một lượng bạc là quá rẻ .”
“Quần áo bọn chúng là mới mua, các ngươi bồi thường.
Một bộ quần áo đó mua hết hai lượng, các ngươi cứ theo giá mà bồi thường ! Lại còn bọn chúng kinh sợ, phí tổn thất tinh thần cũng tính , cứ tính các ngươi một lượng ! Tổng cộng là năm lượng bạc, mau đưa đây.”
“Không , ngươi mơ quá , hơn nữa, rõ ràng là bốn lượng, năm lượng?”
Chưa dứt lời, Vương lão thái lớn tiếng phản bác.
Hạ Vãn Nguyệt liếc mắt một cái.
“Ồ, đây là lòng tròn cho các ngươi , các ngươi nên cảm kích mới chứ!”
“Vậy còn một phương án nữa.”
Miêu thị run rẩy hỏi: “Cái gì?”
“Đó là, cả nhà các ngươi đều đ.á.n.h một trận, thế nào? Rất đơn giản đúng ?”
Lý lão đầu “ngươi ngươi ngươi” nửa ngày, một lên liền ngã xuống.
“Lão đầu tử…”
Vương lão thái và Lý Tín vội vàng đỡ ông , mới khiến ông va góc bàn bên cạnh.
Mọi đang bận rộn, đưa Lý lão đầu về phòng.
Mấy bước một bước, một cái bát sứ bay thẳng về phía họ.
Cái bát sứ “choang” một tiếng, vỡ tan tường, bọn họ mà thêm một bước nữa, cái bát sứ đó đập họ .
“Sao, coi như tồn tại ?”
“Ngươi rốt cuộc gì nữa?”
Lý Tín chút tức giận Hạ Vãn Nguyệt.
“Cha ngươi chọc tức đến ngất , ngươi còn gì nữa?”
“ ! Thím hai, thôi ! Dù gì cũng là một nhà, hà tất vẻ khó coi như chứ? Ngươi xem bàn cũng ngươi đập, cha cũng ngươi chọc tức đến ngất, chuyện cứ thế mà thôi nhé?”
Tiểu Lý thị thấy phu quân mở miệng, cũng vội vàng hòa giải qua loa.
Mèo Dịch Truyện
“Ngươi thôi là thôi , hừ! Phương án của , các ngươi rõ ? Muốn chọn thế nào? Nhanh lên, trả tiền là đánh, suy nghĩ kỹ , sẵn lòng thành cho các ngươi.”
Mọi , cũng , ở cũng dám.
Lý Thạch về phía Vương lão thái.
“Nương, là…”
“Không !”
Vương lão thái tật keo kiệt tái phát, lấy tiền của bà thì chẳng khác nào lấy mạng bà .
Có đ.á.n.h c.h.ế.t bà cũng chịu đưa , Vương lão thái ôm chặt lấy túi tiền của .
“Nương, chẳng lẽ thực sự chúng đ.á.n.h c.h.ế.t ? Hay là đứa cháu đích tôn của đánh, chỉ một đứa cháu trai thôi đấy!”
Lý Thạch thấy dáng vẻ keo kiệt của nương thì chút tức giận.
Nhà chỉ Lý Tài là nam đinh, còn nhờ nó để nối dõi tông đường!
Tiểu Lý thị Lý Thạch , mắt lóe lên, nàng nhẹ nhàng vuốt ve bụng , trong mắt hiện lên vẻ cam lòng.
Miêu thị cũng vội vàng bước tới, cùng Lý Thạch khuyên nhủ, vì sợ đánh, Lý Tín và Tiểu Lý thị cũng chỉ đành hùa theo.
Vương lão thái bướng bỉnh đầu bọn họ, Lý Thạch trong cơn tức giận xông phòng Vương lão thái, một trận lục lọi khắp nơi.
Vương lão thái thấy Lý Thạch thì gào lên một tiếng, xông tới nhưng Miêu thị và Tiểu Lý thị kéo .