Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 27: --- Bắt đầu chạy nạn

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:57:16
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ha ha ha ha, quá , vốn dĩ cơ thể tuổi tác khá lớn, dù rèn luyện thế nào cũng thể đạt như kiếp , chỉ thể miễn cưỡng đối phó với những bình thường.”

 

cơ thể bây giờ khác , ngay cả bản ở kiếp cũng sánh bằng.

 

thủ , mang theo hai đứa trẻ, ít nhất cũng chín phần nắm chắc.

 

Lại còn màn sương trắng và đan d.ư.ợ.c ngưng kết từ sương trắng , thương cũng sợ hãi.

 

Đêm khuya, lợi dụng màn đêm, Hạ Vãn Nguyệt lặng lẽ đến nhà Trương thẩm tử và thôn trưởng.

 

Cốc cốc cốc

 

“Ai đó? Đêm hôm khuya khoắt thế ...”

 

Gõ một lúc lâu, trong sân mới tiếng động, "két" một tiếng, cửa mở .

 

Một nam nhân cầm đuốc xuất hiện ở cửa.

 

“Ngô thúc, tìm Trương thẩm tử...”

 

Trương thẩm tử cũng .

 

“Muộn thế , chuyện gì ? Vào trong !”

 

“Chu thẩm tử, Ngô thúc, hôm nay khi trấn, bây giờ hạn hán, khắp nơi lương thực nước, đất đai cũng khô cằn thể trồng trọt, nhiều rời .

 

Ta chuẩn , các vị ?”

 

Hạ Vãn Nguyệt lắc đầu, trực tiếp mục đích của .

 

“Ngươi khi nào ?”

 

Trương thẩm tử và Ngô thúc .

 

“Canh giờ Sửu hôm nay.”

 

“Nhanh thế ?”

 

Ngô thúc chằm chằm Hạ Vãn Nguyệt, như đang xác nhận điều gì đó.

 

“Nguyệt Nương, lời ngươi đều là thật ?”

 

Hạ Vãn Nguyệt gật đầu.

 

“Những nhà giàu trấn đều , các vị cũng sớm đưa quyết định !”

 

“Ta còn đến nhà thôn trưởng cáo từ nữa.”

 

Hạ Vãn Nguyệt gật đầu với hai , xoay rời .

 

Hai phía biểu cảm ngưng trọng, Trương thẩm tử đóng cửa hỏi:

 

“Lão Ngô, ngươi xem ? Chúng nên ?”

 

Trương thẩm tử nghĩ đến chuyện chạy nạn đói, trong lòng liền sợ hãi, chuyến thể mười phần chỉ còn một!

 

Rất nhiều sẽ tan nhà nát cửa trong cuộc chạy nạn .

 

Ngô Xuân siết chặt ngọn đuốc trong tay.

 

“Để suy nghĩ một chút, ngày mai sẽ đến trấn xem xét, hỏi thăm tình hình.”

 

Trương thẩm tử vội vàng gật đầu.

 

“Được, .”

 

Thực trong lòng hai đều rõ, trong thôn còn nước, lẽ đây là tình thế cũng .

 

Lúc Hạ Vãn Nguyệt đến cửa nhà thôn trưởng.

 

Nhà thôn trưởng là do thôn trưởng mở cửa, đêm hôm khuya khoắt, gõ cửa, thường là nam nhân mở.

 

“Nguyệt Nương, ngươi đến đây?”

 

Thôn trưởng giơ chiếc lồng đèn trong tay lên, Hạ Vãn Nguyệt chút kỳ lạ.

 

Đến muộn thế , chẳng lẽ xảy chuyện gì lớn ? Thôn trưởng lập tức trở nên căng thẳng.

 

“Thôn trưởng, những nhà giàu trấn chạy nạn , còn , huyện lệnh huyện bên cạnh cũng bỏ trốn.”

 

“Cái gì?”

 

Câu chứa quá nhiều thông tin, thôn trưởng kinh ngạc đến mức chiếc lồng đèn trong tay cũng lung lay.

 

“Ngươi chắc chắn chứ?”

 

Hạ Vãn Nguyệt gật đầu.

 

“Hôm nay mua đồ ở trấn thì thấy, còn thấy nhà giàu nhất trấn chúng , nhà Tiền lão gia cũng dọn , đoàn hùng hậu, một đoàn xe dài.”

 

Thôn trưởng cúi đầu trầm tư, mồ hôi lạnh trán tuôn .

 

“Làng hết nước, lương thực trong ruộng đều c.h.ế.t khô, thuế má năm nay cũng sắp đến, lương thực của gần hết, vụ mùa năm nay thể gặt hái, nước lương, đến lúc đó cũng sẽ là một vấn đề lớn.”

 

Theo như , một lão nhân trong làng bắt đầu nhịn ăn, dành lương thực cho con cháu. Rất nhiều lão nhân còn thấy ngoài nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-27-bat-dau-chay-nan.html.]

 

Đã đói đến mức liệt giường thể động đậy.

 

Thôn trưởng càng nghĩ càng hoảng loạn trong lòng, ngẩng đầu kiên định Hạ Vãn Nguyệt.

 

“Đi, thôi............”

 

khi chuẩn một ít, sáng sớm ngày mai sẽ tập hợp dân làng .”

 

Hạ Vãn Nguyệt thấy thôn trưởng sắp xếp, liền quản nhiều nữa.

 

Thôn trưởng chút cảm kích nàng.

 

“Nguyệt Nương, đa tạ nàng!”

 

Mặc dù trong lòng lẽ sớm dự cảm, nhưng vẫn luôn thể hạ quyết tâm. Người mà! Cố thổ khó rời.

 

Tin tức Hạ Vãn Nguyệt mang đến kịp thời, bọn họ vẫn còn thời gian để chuẩn một chút, sớm một chút, nếu gặp lượng lớn lưu dân, ngược dễ xảy chuyện.

 

Hạ Vãn Nguyệt lắc đầu.

 

“À , thôn trưởng, định ?”

 

Thôn trưởng lắc đầu.

 

“Cả đời cũng từng xa bao giờ, mặc dù lúc nhỏ cũng vì chạy nạn mà đến đây, nhưng khi còn quá bé, căn bản nhớ đường.”

 

định về phía Thanh Châu.”

 

“Thanh Châu?” Hạ Vãn Nguyệt nghi hoặc.

 

“Phải, Thanh Châu, bên đó sông ngòi, hồ biển khá nhiều, bao giờ hạn hán.”

 

Hạ Vãn Nguyệt gật đầu, cáo từ thôn trưởng.

 

“Nếu thôn trưởng dự định, xin cáo từ .”

 

Ân tình của Trương thẩm tử và Chu thẩm tử xem như trả, còn gặp .

 

Rời khỏi nhà thôn trưởng, Hạ Vãn Nguyệt trở về nhà trong màn đêm.

Mèo Dịch Truyện

 

“Thanh Châu, ai da! Ta đối với thời cuộc cũng hiểu rõ, bản đồ nào, bây giờ chẳng khác nào mắt nhắm mắt mở.”

 

Hạn hán lâu đến , triều đình cũng mặc kệ lê dân.

 

Hạ Vãn Nguyệt nhớ những lời hai khi bán thú săn ở Thái An tửu lầu.

 

Trong thời gian , nàng săn ít con mồi, tự giữ một ít, mang một ít bán ở Thái An tửu lầu.

 

Ngày đó, nàng đang đợi tính tiền, thì hai vị khách trong tửu lầu trò chuyện.

 

Nàng nhớ hai nhắc đến, lão Hoàng đế thể ngày càng suy yếu, các vị hoàng tử bên đang tranh giành quyền vị.

 

Hiện giờ đang là lúc tranh đấu đến đầu rơi m.á.u chảy, nào thời gian quản tới lê dân bên .

 

Cũng khi nào mới thể định đoạt xong, bách tính mới thể dễ sống hơn một chút.

 

Sau khi thu dọn xong xuôi, Hạ Vãn Nguyệt xuống bên cạnh mấy đứa trẻ.

 

Nàng lấy chiếc điện thoại di động từ trong gian , đặt báo thức.

 

Bây giờ còn thể nghỉ ngơi một lát, qua hai canh giờ nữa, bắt đầu lên đường.

 

Giờ Sửu.

 

Hạ Vãn Nguyệt kéo hai đứa trẻ dậy khỏi giường, mặc quần áo cho chúng.

 

Hạ Vãn Nguyệt chuyên tâm một khoang xe nhỏ xe bò, tìm một miếng bọt biển trong gian cắt thành kích thước phù hợp trải lên, trải thêm chiếu trúc, liền biến thành một chiếc giường nhỏ.

 

Hai đứa trẻ sát vặn, thêm đứa nhỏ nghiêng cũng miễn cưỡng đủ chỗ.

 

Phía lắp rèm che, như thể che nắng cho bọn trẻ, ban đêm cũng thể che chắn côn trùng.

 

Toàn bộ chiếc giường chiếm một phần ba chiếc xe kéo, phía xung quanh xe kéo cũng dùng ván gỗ cao thêm, tạo thành một khoang xe.

 

Xe kéo cao thêm thể chứa nhiều đồ hơn.

 

Toàn bộ lương thực Hạ Vãn Nguyệt chở về buổi chiều đều cất trong gian.

 

Đồ trong bếp cũng thu , chỉ để năm mươi cân xe, dùng túi vải đựng một ít rơm rạ để che mắt khác.

 

Còn một vật dụng sinh hoạt cũng đặt lên , đó dùng vải dầu che , khác cũng thấy bên trong những gì.

 

Đồ vật nhiều, mấy bao rơm rạ trong túi vải cao ngất đỡ tấm vải dầu lên, vẻ nặng nhưng thực nặng lắm, giảm đáng kể gánh nặng cho đại hoàng ngưu.

 

Đặt Tiểu Bạch và Hạ Hạ chiếc giường nhỏ, Lý Ôn Ngôn và Hạ Vãn Nguyệt cùng phía xe bò, điều khiển xe.

 

Bốn con, lợi dụng màn đêm bắt đầu cuộc chạy nạn.

 

“Nương , chúng ?”

 

Lý Ôn Ngôn nắm chặt lấy quần áo của Hạ Vãn Nguyệt, xung quanh một mảnh tối đen, chỉ ánh trăng trời chiếu xuống đất.

 

Trăng ở thời cổ đại vẫn khá sáng, mặt đất miễn cưỡng còn thể thấy.

 

 

Loading...