Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 8: Đánh nhau rồi (2) ---

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:56:56
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chỉ để hai đứa nhỏ, con trai thể giữ việc nhà, con gái thể bán , đến lúc đó tiền cho phu quân học sẽ , đợi trở thành Tú tài nương tử, hừ…

 

“Cái chổi khắc phu , đuổi ngươi ngoài…………”

 

Vương lão thái dậy, nhưng cú ngã khiến xương cụt đau chịu nổi, lên đau đến ngã phịch xuống.

 

Nàng dứt khoát lăn đất, ngừng gào , miệng cũng ngừng nguyền rủa.

 

“Nhị tức phụ, ngươi đang ? Ngươi tạo phản ?”

 

Lý lão đầu cũng hồn cú sốc, gầm lên giận dữ.

 

“Ngay cả bà bà ngươi cũng dám động thủ, quả thật là vô pháp vô thiên , hôm nay sẽ cho ngươi rốt cuộc ai mới là chủ của cái nhà .”

 

“Hừ, ai chủ? Lý Cẩu Đản, bình thường ngươi giả vờ đoan chính, chuyện đều do Vương Thúy Hoa , ngươi thật sự ?”

 

Thật sự vô tội ?

 

“Giả vờ cái gì mà giả vờ, lão già hôi hám, sự dung túng của ngươi, sự cho phép của ngươi, nàng Vương Thúy Hoa dám đối xử với chúng như ?”

 

“Cũng đều là con trai, ngươi thích y như , ngươi sinh y gì?”

 

“Các ngươi chỉ nghĩ cho sướng thôi ? Vậy thì thà ngươi b.ắ.n y lên tường còn hơn.”

 

Cái Lý lão đầu cũng chẳng thứ lành gì, y rõ Vương lão thái đối xử với con trai thứ hai, nhưng khoanh tay .

 

Một đóng vai , một đóng vai ác, mỗi Vương lão thái chuyện quá đáng, đều là y mặt an ủi Lý Kha.

 

Nói rằng một nhà hòa thuận, nương con thực thương con, chỉ là cách thể hiện.

 

Đánh một bạt tai cho một trái táo tàu, những năm qua, Lý Kha cứ thế nương tựa trái táo tàu mà sống qua ngày, gần như hèn mọn cầu xin tình yêu thương của cha .

 

Lý lão đầu những lời thẳng thừng của Hạ Vãn Nguyệt đến đỏ bừng mặt.

 

Xung quanh bờ tường cũng vang lên tiếng khúc khích, điều khiến Lý lão đầu chút thẹn quá hóa giận.

 

Y cảm thấy thể diện của Hạ Vãn Nguyệt kéo xuống, chà đạp chân.

 

Lý lão đầu liếc mắt hiệu cho hai đứa con trai, Lý Thạch và Lý Tín cùng về phía Hạ Vãn Nguyệt.

 

Lý Thạch xắn tay áo, :

 

“Đệ , cũng quá lời , lương thực trong nhà là của chung, dám ăn một , bây giờ còn dám đ.á.n.h nương nữa, thấy là da thịt ngứa ngáy, ăn đòn, nếu nhị còn nữa, để cái đại bá ca dạy cách con dâu nhé!”

 

“Nhị tẩu, nàng cũng quá bất hiếu , nhị ca còn nữa, phần hiếu thuận của y cũng nên do nàng gánh vác, nàng thể đ.á.n.h nương chứ?”

 

“Nàng hãy ngoan ngoãn lời, đợi nương nguôi giận, chúng sẽ giúp nàng đỡ với nương, bây giờ… chỉ cần nàng quỳ xuống xin nương, nàng cam chịu nương xử lý, và đại ca sẽ bỏ qua cho nàng.”

 

Lý Tín chắp tay lưng, dáng vẻ kiêu ngạo, hất cằm, ban ơn Hạ Vãn Nguyệt.

 

Cái vẻ mặt cao ngạo đó, trong mắt tràn đầy sự khinh thường.

 

Hạ Vãn Nguyệt khẩy.

 

“Thật là nực , ngoan ngoãn lời, tiếp tục trâu ngựa cho các ngươi ?”

 

“Con trâu con ngựa còn cho ăn chút cỏ, còn chúng ngay cả miếng ăn cũng …………”

 

“Muốn tiếp tục trâu ngựa, nô lệ cho các ngươi, .”

 

“Bớt nhảm , đây! Không phục thì nhào vô.”

 

“Con tiện nhân hôi hám, điều, đều do lão nhị cưng chiều ngươi quá , đ.á.n.h vài là ngoan thôi, hôm nay sẽ đ.á.n.h cho ngươi phục, để ngươi trời cao đất dày.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-8-danh-nhau-roi-2.html.]

 

Lý Thạch siết chặt nắm đ.ấ.m xông lên, nắm đ.ấ.m giơ cao, mắt thấy sắp giáng xuống.

 

Không từ lúc nào trong tay Hạ Vãn Nguyệt xuất hiện một cây côn sắt màu đen, chỉ thấy Hạ Vãn Nguyệt cầm côn dùng sức đ.á.n.h mạnh nắm đ.ấ.m đang giáng xuống của Lý Thạch.

 

“A!”

 

Chỉ một tiếng “rắc” vang lên, đó là tiếng xương gãy, Lý Thạch giật mạnh tay về, ôm chặt cánh tay, cơn đau dữ dội lan khắp cơ thể, mồ hôi lạnh toát từ trán.

 

“Hít! Đau quá!”

 

Hạ Vãn Nguyệt chỉ lạnh lùng liếc y một cái, giơ cao cây côn sắt trong tay, , nàng nhắm chân y.

 

“A, đừng!”

 

Miêu thị kinh hoàng xông lên, thẳng tắp đ.â.m sầm Hạ Vãn Nguyệt.

 

Hạ Vãn Nguyệt mới sinh con, cơ thể còn yếu, tuy sức lực lớn.

 

cơ thể của nguyên chủ dù cũng huấn luyện, thiếu sự linh hoạt, thêm đó là cơ thể suy yếu kịp né tránh, Miêu thị đ.â.m bay ngoài.

 

Hạ Vãn Nguyệt ngã mạnh cánh cửa phía , cơ thể yếu ớt suýt nữa thì tan rã, nàng dựa cửa dậy.

 

Lý Tín thấy đại ca ăn thiệt, y là sách, thèm tự tay động thủ, hơn nữa nhiều như , y một sách tay đ.á.n.h chị dâu mà truyền ngoài, y còn danh tiếng nữa ?

 

Y vươn tay đẩy Tiểu Lý thị, hiệu cho nàng mau giúp đỡ.

 

Tiểu Lý thị cũng chút sợ hãi, nhưng ánh mắt của phu quân , nàng vẫn c.ắ.n răng, túm lấy một cây gậy gỗ xông lên.

 

Nàng lén lút tiếp cận Hạ Vãn Nguyệt, nhân lúc nàng chú ý, giơ cao gậy.

 

Bên tai truyền đến một trận gió, Hạ Vãn Nguyệt nghiêng né tránh, nhưng cây gậy vẫn đập vai nàng.

 

Cánh tay Hạ Vãn Nguyệt truyền đến một trận tê dại đau đớn, cây côn sắt tay suýt chút nữa nắm chặt .

 

Nàng nghiến chặt cây côn sắt trong tay, xoay đ.á.n.h mạnh, cây côn sắt giáng thẳng tai Tiểu Lý thị.

 

Đầu tiên là một trận ong ong, tiếp đó là trời đất cuồng.

 

Rất nhanh, “đùng” một tiếng, Tiểu Lý thị ngã nhào xuống đất, m.á.u tươi chảy từ đầu và tai trái.

 

Hạ Vãn Nguyệt tay hề nương tình, cái gậy nãy của Tiểu Lý thị nhắm thẳng đầu nàng. Nếu nàng khẽ nghiêng , cái gậy đập vai nàng mà là trực tiếp giáng xuống gáy nàng.

 

Lại một ngã xuống, những khác , các ngươi, dám tiến lên nữa, lũ trẻ cũng sợ hãi oa oa. Hạ Vãn Nguyệt khẽ động bờ vai đau nhức, nàng kéo theo cây côn sắt bước về phía Lý Tín, chỉ cần giải quyết xong mấy tên nam nhân , những khác sẽ dễ dàng hơn nhiều.

 

“Làm gì đó? Tất cả cùng xông lên với , đ.á.n.h c.h.ế.t con tiện bà !”

 

Vương lão thái chống eo, đau đến nhăn răng nhếch mép, ánh mắt hận ý sắp tràn ngoài, bà gào lên dữ tợn.

 

“Lão nhị đường cô độc, nếu ngươi c.h.ế.t, thì để ngươi cùng lão nhị .”

 

Lý lão đầu lạnh lùng xong, cầm lấy cái cuốc ở góc tường, ánh mắt âm lãnh chằm chằm Hạ Vãn Nguyệt, những khác cũng dùng ánh mắt độc địa nàng.

 

“Con tiện bà tay thật độc ác! Vừa nãy đó, chậc chậc chậc, một phát hạ gục hai , tay của Lý lão đại chắc chắn gãy .”

 

Mèo Dịch Truyện

“Nói nhỏ thôi, lát nữa cẩn thận nó đ.á.n.h ngươi…”

 

Các thôn dân vây quanh đều bàn tán xôn xao, nhà Lý lão đầu gì, cũng Hạ Vãn Nguyệt tay quá ác. tất cả chỉ vây quanh xem náo nhiệt, một ai tay giúp đỡ. Thấy nhiều như vây đ.á.n.h Hạ Vãn Nguyệt, rõ ràng là đ.á.n.h c.h.ế.t nàng!

 

Một thanh niên chịu nổi bèn hô lên: “Lý đại thúc, thôi ! Dù gì đây cũng là con dâu nhà các , đến mức lấy mạng chứ! Lý Kha mới c.h.ế.t, các bắt nạt vợ như ? Không sợ tối đến tìm các ?”

 

Chàng trai dứt lời, những xung quanh đều "y" một tiếng, lùi hai bước.

 

 

Loading...