Xuyên Thành Hoàng Hậu Độc Ác - Chương 14
Cập nhật lúc: 2025-07-21 13:02:10
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dạ Thừa Ân cùng đoàn hùng hổ tiến Phượng Tê Cung.
Để bắt bằng chứng phạm tội ngay tại chỗ, Dạ Thừa Ân cho phép cung nhân lớn tiếng truyền báo, mà trực tiếp dẫn sân, thậm chí cả cách thức trách mắng Tang Nguyệt cũng nghĩ kỹ .
bước sân, Dạ Thừa Ân ngây .
Chỉ thấy Lương Tiệp Dư đang yên tĩnh ngủ chiếc ghế dài cây tử đằng, còn Tang Nguyệt thì bên cạnh Lương Tiệp Dư, nhẹ nhàng đắp những lát dưa chuột cắt sẵn lên mặt Lương Tiệp Dư.
“Hoàng hậu, ngươi đây là hình phạt mới gì!”
Dạ Thừa Ân đầu tiên thấy đắp dưa chuột lên mặt, ý nghĩ đầu tiên nảy trong đầu chính là thủ đoạn hành hạ mới mà hoàng hậu nghĩ .
Nghe thấy giọng Dạ Thừa Ân, động tác của Tang Nguyệt khựng , còn Lương Tiệp Dư đang ngủ ghế dài cũng bật dậy, những lát dưa chuột mặt rơi lăn lóc.
Dạ Thừa Ân sải bước tiến lên nắm lấy cổ tay Tang Nguyệt, nghiến răng nghiến lợi : “Trẫm sớm Hoàng hậu hạng lương thiện, chỉ là ngờ thủ đoạn hành hạ phi tần của Hoàng hậu ngày càng kỳ quái…”
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
“Hoàng thượng, thật …” Lương Tiệp Dư bên cạnh ngẩng mắt Dạ Thừa Ân giải thích, nhưng Dạ Thừa Ân cho nàng cơ hội .
“Lương Tiệp Dư, đừng sợ, trẫm đến đây, sẽ chủ cho nàng”.
Lương Tiệp Dư vội vàng : “Hoàng thượng…”
“Câm miệng!” Dạ Thừa Ân quát lớn.
Tang Nguyệt thấy thái độ của Dạ Thừa Ân đối với nàng, trong lòng cũng bực bội, nàng chẳng gì cả mà cái tên nam nhân chó ch.ế.t chê bai một trận.
“Hoàng thượng, nếu dưa chuột là dụng cụ tra tấn hành hạ , xin tự phạt bằng dụng cụ tra tấn!”
Lời dứt, Tang Nguyệt liền dùng tay tóm lấy nửa quả dưa chuột còn nhét miệng ăn ngấu nghiến, ăn xong còn cố ý ợ một cái mặt Dạ Thừa Ân.
“Hoàng thượng, thấy ? Thần ăn xong dưa chuột vẫn khỏe, bây giờ hài lòng ?”
Bị cái ợ sặc, Dạ Thừa Ân đầu sang Lương Tiệp Dư bên cạnh, vẻ mặt ngơ ngác.
Lúc , Lương Tiệp Dư cuối cùng cũng cơ hội mở lời giải thích: “Hoàng thượng, hiểu lầm Hoàng hậu nương nương , Hoàng hậu nương nương thấy Nguyễn Quý phi tát một cái, đặc biệt giúp dùng dưa chuột để tiêu sưng .”
Nói xong Lương Tiệp Dư còn đầu , đưa bên mặt đánh cho Dạ Thừa Ân xem.
Dù vết tát mặt Lương Tiệp Dư tiêu bớt, nhưng vẫn thể thấy một vài vết đỏ.
Dạ Thừa Ân thấy cảnh , buông tay Tang Nguyệt , đầu cung nữ thông báo.
Cung nữ rụt rè cúi đầu, lùi hai bước, nàng ngờ vị Hoàng hậu độc ác ngày nào đối xử với Tiệp Dư nhà như .
Lương Tiệp Dư Dạ Thừa Ân đang chằm chằm cung nữ cận của , chuyện là do mà , vội vàng tiến lên một bước nhỏ giữa Dạ Thừa Ân và cung nữ, che chắn cung nữ phía .
“Hoàng thượng, chuyện là của thần , thần … …”
Trong lúc chuyện, Lương Tiệp Dư thỉnh thoảng lén lút Tang Nguyệt vài , cuối cùng nàng cũng tự nhận lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, hiểu lầm Tang Nguyệt, nhưng những lời hổ thể .
Tang Nguyệt thiện ý của Lương Tiệp Dư, cũng sự khó xử của nàng , lập tức giúp Lương Tiệp Dư tròn câu.
“Hoàng thượng, là thần cố ý bày cục diện, xem cung nữ bên cạnh Lương Tiệp Dư trung thành với nàng , mới cố ý trừng phạt Lương Tiệp Dư.
Bây giờ xem cung nữ đúng là trung thành, Tiệp Dư nhà gặp khó khăn, dám chạy đến mặt Hoàng thượng cầu cứu.
Hơn nữa qua chuyện hôm nay, chắc hẳn Lương Tiệp Dư cũng thể thấy sự ân sủng của Hoàng thượng đối với nàng, thường xuyên đến mặt Hoàng thượng hầu hạ cho .”
Một bậc thang quá , lập tức hóa giải sự lúng túng của ba đang lúng túng.
Đặc biệt là Lương Tiệp Dư và cung nữ cận của nàng .
Hai Tang Nguyệt vì hiểu lầm, chỉ trích mà tức giận truy cứu, còn thể giúp cho họ, trong lòng cảm động vô cùng, cũng vì sự nghi ngờ nãy của mà cảm thấy hổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-hoang-hau-doc-ac-tswl/chuong-14.html.]
Dạ Thừa Ân Tang Nguyệt hề tức giận truy cứu vì sự hiểu lầm, thể nàng bằng con mắt khác, ngờ Hoàng hậu của thể đại lượng đến , cho tất cả một bậc thang, ngược là quá thành kiến và hẹp hòi .
“Nếu là hiểu lầm, thì chuyện cứ như , trẫm còn việc, đây.”
“Cung tiễn Hoàng thượng!”
Dạ Thừa Ân một nữa dẫn theo đám cung nhân rời khỏi Phượng Tê Cung.
Lương Tiệp Dư thấy rời , lập tức quỳ xuống.
“Đa tạ Hoàng hậu nương nương chấp hiềm khích cũ mà giải vây cho .”
Tang Nguyệt thấy , lập tức cúi đỡ Lương Tiệp Dư dậy.
“Lương Tiệp Dư, chuyện thể trách ngươi, trách bổn cung đây nhiều việc ác, tiếng quá, mới khiến các ngươi đưa quyết định như , nếu là , hôm nay cũng sẽ như ngươi .”
Tang Nguyệt những trách cứ Lương Tiệp Dư, còn an ủi nàng , khiến nàng càng thêm áy náy.
“Hoàng hậu nương nương…”
Lương Tiệp Dư mắt đẫm lệ, ba phần cảm động, bảy phần tự trách.
“Đừng nữa, lát nữa hiểu lầm bắt nạt ngươi, sẽ giận đó!”
Tang Nguyệt lấy khăn tay lau nước mắt cho Lương Tiệp Dư vẻ giận dỗi.
Lương Tiệp Dư dáng vẻ khoa trương giả vờ giận dỗi của Tang Nguyệt chọc , ngừng .
“Nương nương, như , thật thú vị…”
Tang Nguyệt thấy Lương Tiệp Dư , sờ trán nàng : “Trời còn sớm nữa, ngươi cũng về nghỉ ngơi , bổn cung chút mệt , cũng chợp mắt một lát.”
“Nếu như , phiền Hoàng hậu nương nương nữa.”
Lương Tiệp Dư khom hành lễ lui ngoài.
Nhìn rời , nàng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nàng xuống chiếc ghế dài, duỗi thẳng tứ chi chằm chằm những bông tử đằng đầu, rốt cuộc còn bao nhiêu chuyện nữa mới thể đổi cách của các phi tần đối với Hoàng hậu, ngày nào cũng diễn kịch như thật mệt mỏi.
Nàng Hoàng hậu hiền thục gì cả, chỉ một kẻ lười biếng ai ghét, ngày nào cũng ăn uống vui chơi gì cả, gọi thêm mấy "trai bao" gì đó, ha ha…
Thôi bỏ , bỏ , đừng mơ mộng xa xôi như nữa, cứ ngủ một giấc nghỉ ngơi , dậy chép thuộc lòng bài vở để đề phòng Thái hậu kiểm tra mà đưa kinh Phật bà .
Nghĩ nghĩ , Tang Nguyệt liền ngủ chiếc ghế dài.
Hai cung nữ thấy Tang Nguyệt ngủ liền dám quấy rầy, tìm một chiếc chăn mỏng đắp lên nàng.
Tang Nguyệt cũng ngủ bao lâu, trong lúc mơ mơ màng màng thấy một nam tử và Lạc Yến đang thì thầm gì đó, liền chậm rãi mở đôi mắt mơ màng .
Chỉ thấy Tang Cửu, cha của nguyên Hoàng hậu độc ác, đang cùng Lạc Yến xa thì thầm to nhỏ.
Tang Cửu thấy Tang Nguyệt tỉnh dậy, lập tức tươi đến xuống chiếc ghế đẩu mặt Tang Nguyệt.
“Nguyệt Nhi, cuối cùng con cũng tỉnh .”
Tang Nguyệt vươn vai thẳng Tang Cửu.
“Phụ , đến bao lâu ? Sao gọi con dậy?”
Tang Cửu vuốt vuốt râu : “Không lâu, phụ cũng mới đến.
Thấy con ngủ ghế, lo con cảm lạnh liền tìm Lạc Yến, sai bọn họ đưa con lên giường nghỉ ngơi.
Không ngờ con tỉnh , ngược là phụ quấy rầy con nghỉ ngơi .”