Xuyên Thành Hoàng Hậu Độc Ác - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-07-21 13:37:43
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Tang Nguyệt đưa , nhanh áo đen trói tay chân, mắt cũng bịt vải đen.

Trong bóng tối phảng phất một nỗi sợ hãi và bất an.

Để bảo mạng sống, nàng gây bất kỳ xung đột trực diện gay gắt nào với áo đen, mà ngoan ngoãn theo họ, thầm nghĩ nàng đen đủi đến thế chứ!

Rất nhanh, Tang Nguyệt cảm thấy đưa một căn phòng, nàng cảm nhận sự lắc lư chân, cũng thấy tiếng nước, thầm nghĩ đây chắc là thuyền, những đưa nàng ?

Họ nhắm phận Hoàng hậu của nàng ?

Hay là kẻ thù mà nguyên gây khi nhiều việc ác đây?

“Các ngươi là ai, vì bắt ?” Tang Nguyệt mang theo nghi hoặc nhàn nhạt mở miệng hỏi.

nhận bất kỳ hồi đáp nào, ngược áo đen trói nàng một cây cột.

Cách trói cũng khá thú vị, giống như trong phim truyền hình xưa nay, trói lưng cột.

Nàng là ôm lấy cột, mặt đối diện với cột trói, hơn nữa cũng trói nàng quá khó chịu, chỉ trói cổ tay, trói cánh tay.

“Các ngươi là ai? Nếu vì tiền bạc, thể cho các ngươi, nếu thù thì cứ thẳng, lẽ trong đó hiểu lầm.”

Đối với câu hỏi thứ hai của Tang Nguyệt, vẫn ai trả lời, chỉ tiếng “kẽo kẹt” khi thuyền khởi động.

Những thật là bệnh hoạn, bắt đến mà lời nào, chẳng lẽ là bắt nàng về bình hoa để ở đây ngắm ?

lúc Tang Nguyệt đang nghi hoặc, nàng cảm thấy nam tử từ phía ôm lấy nàng.

Khuôn n.g.ự.c ấm áp của nam tử áp sát lưng nàng.

Sau đó một đôi bàn tay lớn đầy chai sần cởi dây lưng của nàng, cởi áo của nàng, chỉ để một chiếc yếm màu hồng.

Bàn tay thô ráp của lướt vùng da trắng nõn n.g.ự.c nàng.

Tang Nguyệt bịt mắt, các giác quan khác trở nên đặc biệt nhạy cảm.

khoảnh khắc nam tử chạm nàng, nàng liền giật kêu lên.

“Ngươi gì?”

Sao cảm giác hỏi câu cũng chẳng khác gì.

Nam tử đưa bất kỳ câu trả lời nào cho Tang Nguyệt, chỉ cúi đầu hôn mạnh hõm cổ nàng, ngậm lấy dái tai nàng.

Hai tay cũng từ vùng da trắng nõn n.g.ự.c từ từ lướt xuống, cho đến tận eo của Tang Nguyệt…

Tang Nguyệt chửi rủa, nhưng há miệng phát tiếng rên rỉ quyến rũ, cơ thể cũng mềm nhũn yếu ớt dựa n.g.ự.c đàn ông.

Vì Tang Nguyệt chỉ mặc một chiếc yếm, nên làn da của nàng cũng nhạy cảm, nàng cảm nhận nam tử phía cũng đang trần trụi nửa , cơ bắp săn chắc nóng bỏng, lồng n.g.ự.c phập phồng mạnh.

Nam tử phía thấy tiếng rên rỉ trầm thấp quyến rũ của mỹ nhân trong lòng, phát hai tiếng khàn khàn.

Hắn từ eo lướt đến hông, vịn eo thon của nàng, nhấc m.ô.n.g nàng lên, dùng chân đá nhẹ chân nàng sang một bên, bắp đùi trực tiếp để lộ một trống…

Trong lúc Tang Nguyệt ý loạn tình mê lấy chút lý trí, đây là khúc dạo đầu của việc thất , nàng thể cứ thế mà mất trinh tiết, cho dù Dạ Thừa Ân tìm thấy, cũng là đường ch.ế.t, dù cũng là ch.ế.t, chi bằng ch.ế.t một cách trong sạch hơn.

“Thà ngọc nát, chứ ngói lành!”

Khi Tang Nguyệt tiếng đàn ông cởi quần áo của , đầu nàng đột ngột ngửa , đập cây cột.

“Nguyệt nhi, là trẫm…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-hoang-hau-doc-ac-tswl/chuong-57.html.]

- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.

Dạ Thừa Ân thấy Tang Nguyệt đ.â.m đầu cột để chứng tỏ trong sạch, nhanh tay lẹ mắt kéo nàng , nhưng đầu Tang Nguyệt vẫn đập cột, chẳng qua lực kéo của , nên lực đập cột quá mạnh, chỉ trầy da một chút.

Tấm vải đen mắt Tang Nguyệt cũng lấy xuống, nàng chớp chớp mắt từ từ mở .

Trước mắt là khoang thuyền đầy hoa tươi, ngoài cửa sổ là một hồ nước phẳng lặng.

Trong lúc nàng quan sát môi trường xung quanh, Dạ Thừa Ân phía giúp nàng cởi dây trói tay.

“Nguyệt nhi, trẫm ngờ, nàng vì trẫm mà thể sẵn sàng ch.ế.t để bảo vệ trong sạch” Dạ Thừa Ân trần trụi nửa , ôm Tang Nguyệt lòng: “Trẫm, nãy thật sự cảm động.”

Cảm động cái rắm, nàng suýt ch.ế.t khiếp, hơn nữa tên khốn nạn đang ở trong cung ? Sao chạy đây, còn bắt nàng chơi trò , cái trò biến thái

“Hoàng thượng, lưng thần lưng còn vết thương, đây …”

“Trẫm xem , vết thương lành , hơn nữa chúng từ phía , sẽ chạm vết thương của nàng,” Dạ Thừa Ân xa: “Trẫm thông minh ?”

Thông minh? Thông minh nên dùng đạo trị quốc ? Sao dùng hết chuyện nam nữ chứ.

Thất bại trong việc bỏ trốn, cộng thêm nãy trêu chọc một phen, đáng ghét!

Trong đầu Tang Nguyệt như hàng trăm con lạc đà phi nhanh.

“Hoàng thượng quả thật thông minh,” Tang Nguyệt ngây ngô: “ chúng nên về phủ Định Quốc Công giải thích chuyện hôm nay , để Định Quốc Công sợ hãi.”

Đây là sự vùng vẫy cuối cùng của nàng hôm nay, lỡ về, đông , nhân lúc hỗn loạn chạy thêm một vòng.

Dạ Thừa Ân giúp Tang Nguyệt nhặt quần áo đất mặc , : “Không , trẫm phái , tiện thể trị tội bất kính với Hoàng hậu, phạt bổng lộc nửa năm, cấm túc ba tháng.”

Được , sắp xếp hết cả , Tang Nguyệt cũng tìm lý do để về phủ Định Quốc Công nữa, cả ủ rũ.

Dạ Thừa Ân đang mặc quần áo, thấy Tang Nguyệt vui, quan tâm hỏi: “Nguyệt nhi, ?”

“Không gì, chẳng qua khó khăn lắm mới cung một chuyến, chẳng gì để chơi…” Tang Nguyệt phồng má .

“Ai gì vui ,” lời dứt, Dạ Thừa Ân mặc xong quần áo, ôm Tang Nguyệt lòng một nữa: “Trẫm chuẩn thứ vui vẻ cho nàng …”

“Những thứ nãy thôi ?”

Tang Nguyệt chằm chằm sợi dây thừng đất, nhíu mày, cái là vui, rõ ràng là đùa giỡn, thật sự nghi ngờ ngôn ngữ của tên nam nhân chó má .

Dạ Thừa Ân cũng thấy ánh mắt Tang Nguyệt liếc sợi dây thừng đất, nàng hiểu lầm ý của .

“Thứ trẫm chuẩn cho nàng ở bên ngoài, ở đây.”

Trong lúc chuyện, Dạ Thừa Ân dẫn Tang Nguyệt ngoài khoang thuyền.

Ngoài khoang thuyền đặt một chiếc bàn ăn, bàn ăn bày đầy rượu và thức ăn.

Bốn góc thuyền vài thị vệ mặc thường phục .

“Nguyệt nhi, trẫm đặc biệt cho chuẩn các món ngon,” Dạ Thừa Ân kéo tay Tang Nguyệt xuống bàn ăn: “Nàng nếm thử xem, hương vị thế nào?”

Tang Nguyệt chằm chằm những món ăn nhạt nhẽo như luộc, đôi đũa ngọc trong tay khựng .

“Nguyệt nhi…” Dạ Thừa Ân nghi hoặc Tang Nguyệt.

Tang Nguyệt toe toét: “Hoàng thượng, ở đây ớt ? Cái quá nhạt, dễ ăn.”

Nghe lời Tang Nguyệt , Dạ Thừa Ân cau mày, nhớ Hoàng hậu của đây thích nhất là hương vị thanh đạm, ghét nhất vị cay, hôm nay ngược ?

Bị đánh tráo ? sai Ảnh Phong điều tra hề đánh tráo mà!

Chẳng lẽ Hoàng hậu mắt chính là mượn xác hồn ghi chép trong sách cổ ?

Loading...