Xuyên Thành Hoàng Hậu Độc Ác - Chương 69
Cập nhật lúc: 2025-07-21 13:43:12
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tang Nguyệt các phi tần mồm năm miệng mười vạch kế hoạch để đàn áp Yên La liền bật .
"Được , thời gian còn sớm nữa, cũng về nghỉ ngơi , cần vì mấy chuyện nhỏ nhặt mà ảnh hưởng đến tâm trạng."
"Được, , cũng chú ý nhé." Tương Quý nhân .
"Biết , cảm ơn ."
Các phi tần dặn dò một nữa mới rời khỏi Phượng Tê Cung. Mọi , Tang Nguyệt hiếm khi yên tĩnh, thể yên tâm rửa mặt ngủ. Dù nàng giúp Dạ Thừa Ân đón Yên La hậu cung, nàng ở chỗ Dạ Thừa Ân cũng coi như là công thần hạng nhất, Dạ Thừa Ân chắc sẽ trách nàng.
Đêm khuya, Tang Nguyệt đang mơ màng, cảm thấy bên cạnh thêm một , nhưng cũng nghĩ nhiều, tưởng chỉ là một giấc mơ.
Ngày hôm .
Tang Nguyệt tỉnh dậy thì phát hiện bên cạnh nàng quả nhiên thêm một , mà là Dạ Thừa Ân. Nàng nghi hoặc hỏi: "Sao ngài ở đây, ngài nên ở chỗ..." Yên La ?
Nửa câu , Tang Nguyệt , nhưng Dạ Thừa Ân đoán lời nàng .
"Nguyệt nhi, nàng rốt cuộc gì thì nàng mới tin, bây giờ thích nàng, chứ Yên La!" Dạ Thừa Ân chậm rãi thẳng dậy.
" đây ngài..."
"Yên La đưa khỏi hoàng cung ngay trong đêm, bây giờ chắc đang đường rời khỏi biên giới nước Đại Dạ," Dạ Thừa Ân xuống giường mặc long bào , "Trẫm thượng triều , tối về sẽ cho nàng ."
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
"Ồ!"
Dạ Thừa Ân mặc xong long bào, vuốt nhẹ đầu Tang Nguyệt, một câu "Ngoan thật" thượng triều.
Sau khi Dạ Thừa Ân rời , Tang Nguyệt cũng dậy rửa mặt trang điểm. Ăn sáng xong, Tang Nguyệt chuẩn dạo ở Ngự Hoa Viên, nàng khỏi cửa gặp Thái hậu.
"Mẫu hậu, kính chúc vạn phúc kim an."
"Miễn lễ."
"Tạ ơn Mẫu hậu."
Thái hậu với vẻ mặt hiền từ nắm tay Tang Nguyệt mỉm hỏi: "Hoàng hậu đây là ?"
"Nhi thần định dạo Ngự Hoa Viên," Tang Nguyệt mỉm , "Không mẫu hậu việc gì tìm nhi thần ."
"Cũng gì, cũng chỉ với con vài chuyện vặt vãnh," Thái hậu , "Hay là chúng chuyện."
"Được, mẫu hậu."
Tang Nguyệt khoác tay Thái hậu, tươi về phía Ngự Hoa Viên. Trên đường, Thái hậu hiệu cho các cung nữ phía , bảo họ lui .
Sau một thời gian chung sống, Tang Nguyệt tin rằng Thái hậu sẽ hại nàng, nên cũng để ý việc bà bảo các cung nữ lui xuống. Hai chồng nàng dâu đến một đình vắng xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-hoang-hau-doc-ac-tswl/chuong-69.html.]
"Hoàng hậu, con ai gia mẫu ruột của Hoàng thượng ?"
Đây là vở tuồng nào nữa , cả cung đều Dạ Thừa Ân là con của Thái hậu, đến chỗ Thái hậu là một câu trả lời khác.
Thái hậu vẻ mặt Tang Nguyệt đầy nghi hoặc, kể về bí mật nhiều năm .
Thì Tiên Đế trong một buổi gia yến thấy ruột của Thái hậu, gặp yêu, nhất quyết cưới. nàng chồng, gả cho Tiên Đế.
Tiên Đế tàn bạo lợi dụng lúc Thái hậu đang là Hoàng hậu bệnh nặng để triệu bà cung hầu bệnh, cưỡng ép chiếm đoạt nàng , khiến nàng mang thai. Để che đậy tai tiếng, Thái hậu chỉ thể giả vờ bệnh nặng, cho chăm sóc, cốt là để thể sinh con thuận lợi, ai dị nghị. Sau đó, khi đứa bé chào đời, bà vì suy nghĩ quá nhiều mà bệnh nặng liệt giường.
Tiên Đế cũng vì thế mà buông tha bà, còn định để nàng sinh thêm con cho . Nàng chịu nổi sỉ nhục, khi Dạ Thừa Ân ba tuổi dùng trâm cài tóc tự vẫn mặt Tiên Đế. Dạ Thừa Ân trốn cây cột chứng kiến cảnh tượng , trong lòng để ám ảnh.
Sau khi bà qua đời, Tiên Đế để cho Dạ Thừa Ân một phận, liền gán tên Dạ Thừa Ân tên Thái hậu. Thái hậu giả vờ bệnh vài năm, cho nên chuyện trong cung của bà. Khi Thái hậu dẫn Dạ Thừa Ân xuất hiện mặt bách quan tự xưng là con của , đều mặc định Thái hậu ẩn trong cung sinh con, dù thời gian khớp, và hai cũng vài phần giống .
Thái hậu thương xót cảnh của Dạ Thừa Ân, là con của ruột , bà đối xử với Dạ Thừa Ân hết mực, coi như con ruột mà đối đãi. Dạ Thừa Ân sự thật về thế, cũng Thái hậu với , nhưng trong lòng vẫn thể quên cảnh tượng ruột tự vẫn, sống trong ám ảnh.
Cho đến một ngày, Dạ Thừa Ân gặp Yên La vài phần giống mẫu ruột . Hắn cảm thấy đó là sự an ủi mà mẫu dành cho , nên đặc biệt quan tâm đến Yên La. Ban đầu, Dạ Thừa Ân tưởng đó là tình yêu, nhưng khi gặp Tang Nguyệt, động lòng với nàng, mới hiểu rằng những thiện cảm dành cho Yên La chỉ là sự thế cho nỗi tiếc nuối thiếu thốn tình mẫu tử.
Hắn đối với Tang Nguyệt mới là tình yêu nam nữ đích thực…
Khi Tang Nguyệt Thái hậu những chuyện , mắt nàng mở to, vẻ mặt thể tin Thái hậu.
"Mẫu hậu..."
Thái hậu nắm tay Tang Nguyệt, dịu dàng vỗ nhẹ mu bàn tay nàng: "Tin mẫu hậu , Hoàng thượng thật lòng thích con, con đừng nghi ngờ tấm lòng chân thành của nữa. Hắn giỏi biểu đạt, còn thường xuyên khẩu thị tâm phi, nhưng mẫu hậu lớn lên, nghĩ gì trong lòng, mẫu hậu đều rõ mồn một. Hơn nữa mẫu hậu cũng chuyện nghiêm túc với , cũng thú nhận với mẫu hậu rằng thích con, cùng con sống ."
" mà, nhi thần đối với vẫn dám tin tưởng," Tang Nguyệt do dự một lát, cuối cùng vẫn hỏi nghi ngờ trong lòng, "Nhi thần từng Hoàng thượng và Ngô thái y bí mật mưu tính, hạ thuốc nhi thần..."
"Haha, thì là chuyện ," Thái hậu nhịn , "Trước đây Hoàng thượng quả thực cho Ngô thái y bỏ thuốc tránh thai thức ăn của con, nhưng đó là lúc thích con. Bây giờ động lòng với con, sớm đổi những thuốc tránh thai đó thành thuốc bổ thai ."
"Cái gì? Thì là !"
Tang Nguyệt dám tin tai , hóa thứ mà nàng luôn sợ hãi là thuốc tránh thai chứ thuốc độc, hại nàng tự dưng trốn thoát nhiều như , haiz!
"Vậy bây giờ nàng bằng lòng tin trẫm, cho trẫm một cơ hội ?"
Không Dạ Thừa Ân lưng Tang Nguyệt từ khi nào, nàng chuyện với Thái hậu. Tang Nguyệt thấy tiếng Dạ Thừa Ân, đầu .
Đôi mắt phượng đầy tình cảm của Dạ Thừa Ân khiến tai Tang Nguyệt nóng bừng, tim đập trật nhịp.
Thái hậu tinh ý dậy nhẹ nhàng, nở nụ khoái chá, rời , để gian cho hai .
"Nguyệt nhi," Dạ Thừa Ân đỡ Tang Nguyệt dậy, "Trẫm thật lòng, đây trẫm luôn khẩu thị tâm phi, nhưng khi trẫm thấy nàng mời Yên La cung, trẫm hoảng sợ. Trẫm sợ nàng sẽ luôn hiểu lầm trẫm, trẫm mất nàng."
Nói , Dạ Thừa Ân ôm Tang Nguyệt lòng: "Chúng bắt đầu từ đầu, để bảo vệ nàng, ? Nếu gì , nàng hãy cho , sẽ sửa!"
Ánh nắng chói chang, hương hoa ngào ngạt, trong ánh mắt nồng cháy của Dạ Thừa Ân, Tang Nguyệt gật đầu: "Được!".
— Hết—