Xuyên Thành Hoàng Hậu Độc Ác - Chương54
Cập nhật lúc: 2025-07-21 13:34:56
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sao sách kéo sang Tang Nguyệt , nàng nhíu mày, mặt vui Dạ Thừa Ân.
“Hoàng thượng, thể thần ngốc chứ?”
Dạ Thừa Ân Tang Nguyệt bĩu môi phục, thấy đặc biệt đáng yêu, đưa tay véo nhẹ mũi nàng.
“Nếu nàng ngốc, nghĩ đến việc cùng Tương đại nhân xuất cung chứ?
Nàng phận của nàng bây giờ là Hoàng hậu, lỡ đường xuất cung gặp ám sát thì ?
Tiền triều những trường hợp Hoàng hậu xuất cung gặp ám sát mà ch.ế.t, hơn nữa còn chỉ một hai trường hợp.”
Nghe đến đây, Tang Nguyệt giả vờ trợn tròn mắt sợ hãi, nhưng trong lòng nghĩ, xuất cung với phận Hoàng hậu là mà? Ngốc thật.
“Vậy thần thể cung chơi ? Vô vị quá!”.
Dạ Thừa Ân Tang Nguyệt với biểu cảm sợ hãi thất vọng, khóe miệng mãn nguyện.
Hắn chỉ dọa Tang Nguyệt một chút, để cô nàng ngây thơ vì lý do gì lén lút cung, nhỡ gặp kẻ thì .
“Nếu Nguyệt nhi cung chơi thể với trẫm một tiếng, nếu trẫm rảnh sẽ cùng Nguyệt nhi ngoài, nếu rảnh thì sẽ sắp xếp thị vệ cùng nàng, bảo vệ nàng thật .”
Nghe thể cung bằng cách , khóe miệng Tang Nguyệt cũng nở một nụ ngọt ngào, bắt đầu tính toán kế hoạch trốn thoát .
Dạ Thừa Ân những gì Tang Nguyệt đang suy tính trong lòng.
Hắn dậy nắm lấy tay Tang Nguyệt, mười ngón tay đan chặt về phía giường.
“Thời gian còn sớm nữa, trẫm mệt , nàng hãy ngủ cùng trẫm !”
“Thần xin hầu hạ Hoàng thượng ngủ.”
Tang Nguyệt ngoan ngoãn theo Dạ Thừa Ân đến bên giường.
Dạ Thừa Ân dang hai tay về phía Tang Nguyệt, Tang Nguyệt cũng tự nhiên giúp Dạ Thừa Ân cởi dây lưng, cởi áo ngoài đặt lên tấm bình phong bên cạnh.
Dạ Thừa Ân cởi áo ngoài lên giường, Tang Nguyệt liền cúi giúp cởi giày vớ.
Hầu hạ cho Dạ Thừa Ân xong, Tang Nguyệt cũng tự cởi áo ngoài và giày vớ xuống mép giường, song song với Dạ Thừa Ân.
Tang Nguyệt xong, Dạ Thừa Ân liền đưa tay ôm eo nàng kéo lòng, đó cắn lên môi nàng.
Không chứ, đến hôn , nãy còn mệt mỏi ? Cứ thế thì giống mệt mỏi chút nào.
Tang Nguyệt khẽ đẩy Dạ Thừa Ân , mỉm : “Hoàng thượng, mệt ? Nghỉ ngơi sớm , ngày mai còn lên triều đó!”
Dạ Thừa Ân ôm eo Tang Nguyệt nữa, ấn nàng xuống giường phía .
“Trẫm trừng phạt nàng , mới nghỉ ngơi.”
“Trừng phạt?”
Tang Nguyệt dục vọng trong mắt Dạ Thừa Ân, trong lòng kinh hoàng, tên nam nhân chó má sẽ thất hứa chứ, tối nay xử lý nàng ?
“Hoàng thượng… lưng thần còn vết thương… tiện thị tẩm.”
Tang Nguyệt đến mức suýt .
Khóe miệng Dạ Thừa Ân nở nụ gian xảo.
“Trẫm thị tẩm nàng, nàng đang nghĩ gì , hehe…”
Ôi, sơ sẩy , mất mặt , bây giờ là nàng nghĩ sai .
“, trẫm cần nàng giúp một tay…”
“Giúp gì? Giúp thế nào?” Vẻ mặt Tang Nguyệt ngây thơ hồn nhiên, nụ ngọt ngào.
“Vậy nàng cho trẫm , nàng giúp ?”
Đôi mắt hạnh sáng ngời của Tang Nguyệt xoay tròn, chỉ cần tổn hại đến thể nàng, những chuyện khác đều thành vấn đề.
“Thần nhất định sẽ giúp Hoàng thượng, chỉ thần nên giúp thế nào?”
Dạ Thừa Ân trả lời Tang Nguyệt, mà kéo chiếc chăn mỏng bên cạnh đắp lên hai , nắm lấy tay Tang Nguyệt đưa trong chăn vuốt ve.
Vành tai Tang Nguyệt lập tức đỏ như máu, bây giờ cuối cùng cũng Dạ Thừa Ân giúp là gì .
Nàng nãy vẫn quá hấp tấp, một cô nương độc bẩm sinh 18 năm vẫn còn trong trắng, quá hổ .
“Hoàng thượng, thần .” Tang Nguyệt nhỏ giọng .
“Không , trẫm thể dạy nàng…”
Nói , Dạ Thừa Ân nắm lấy tay Tang Nguyệt vuốt ve trong chăn.
Và một tay khác của Dạ Thừa Ân cũng rảnh rỗi, mà ôm eo Tang Nguyệt, kéo nàng sát n.g.ự.c , cúi đầu, đôi môi mềm mại của nàng, trong một cuộc chiến môi lưỡi, trao đổi hương vị của đối phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-hoang-hau-doc-ac-tswl/chuong54.html.]
Cung nhân tắt đèn lui xuống, đóng cửa lớn , bên trong màn trướng chỉ còn một cảnh mờ ảo.
Ngày hôm .
Tang Nguyệt vươn vai tỉnh dậy, Dạ Thừa Ân lên triều .
Nàng hoạt động cổ tay mỏi nhừ vì đêm qua gần như ngừng nghỉ, trong lòng chửi thề bao nhiêu câu.
Cung nhân thấy Tang Nguyệt tỉnh dậy, liền tiến lên hầu hạ nàng y phục, trang điểm, mang bữa sáng chuẩn sẵn .
Tay Tang Nguyệt run rẩy, chỉ thể dùng tay trái cầm thìa đơn giản ăn một ít cháo.
Ăn no bụng xong, nàng liền chuồn mất, ở nơi khiến nàng hổ thêm một khắc nào nữa.
Rời khỏi Càn Minh Cung, Tang Nguyệt vội về Phượng Tê Cung, mà tùy ý dạo trong Ngự Hoa Viên.
Nàng ghế đá đình hóng mát, tùy ý những cung nhân qua .
Lúc , nàng thấy hai cung nữ đang xổm trong bụi hoa xa nàng, lưng về phía nàng, căng thẳng trái trò chuyện.
Thần bí như , là chuyện gì.
Với tâm lý thích buôn chuyện, Tang Nguyệt nghiêng về phía , dựng tai lắng chăm chú.
“Ngày mai đến sinh nhật của Định Quốc Công , ngươi Nguyễn quý phi về chúc thọ Định Quốc Công sẽ nhục thế nào?”
“Ai chứ? Nguyễn quý phi cũng loại hiền lành gì, về nhục một chút cũng đáng đời.”
“Nhỏ tiếng thôi, đừng để khác thấy, nếu lời truyền đến tai Nguyễn quý phi, chúng sẽ gặp rắc rối đó.”
“Suỵt…”
Giọng hai cung nữ ngày càng nhỏ dần, Tang Nguyệt cũng thấy họ chuyện gì đó nữa.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
từ cuộc đối thoại nãy của hai một thông tin quan trọng, ngày mai là tiệc sinh nhật của Định Quốc Công – phụ ruột của Nguyễn quý phi, là một lý do để cung.
Sau khi khỏi hoàng cung, đến phủ Định Quốc Công, những chuyện đó chẳng dễ phát huy ?
Nàng đúng là một thiên tài!
Tang Nguyệt đầy tự tin một nữa.
Nàng dậy, sải bước rời khỏi Ngự Hoa Viên đến Ngự Thư Phòng.
Còn ở bên phía Ngự Thư Phòng.
Dạ Thừa Ân vì chuyện công việc ném tấu chương mạnh mặt vị đại thần đang quỳ đất.
“Chuyện nhỏ mà còn , tự mang đầu đến gặp trẫm!”
Vị đại thần quỳ đất dám ngẩng đầu, run rẩy.
“Hoàng thượng, chuyện gì ạ?”
Dạ Thừa Ân thấy tiếng Tang Nguyệt, ngẩng đầu lên ngay lập tức, vẻ u ám mặt biến mất , đó là vẻ dịu dàng.
“Nguyệt nhi, nàng đến?”
“Đương nhiên là nhớ Hoàng thượng” mới lạ đó!
Dạ Thừa Ân Tang Nguyệt đang tươi như hoa bước đến, còn lời nhớ , trong lòng ngọt ngào như ăn mật.
“Nguyệt nhi, nàng là Hoàng hậu, duyên dáng một chút.”
Dạ Thừa Ân những lời trách móc, nhưng trong mắt tràn đầy cưng chiều.
Hắn vị đại thần đang quỳ đất, phất tay một cái bảo lui ngoài.
Vị đại thần như đại xá, run rẩy dậy hành lễ với Dạ Thừa Ân lui ngoài.
Hắn thầm nghĩ Hoàng hậu nương nương đến thật kịp thời, đôi chân mà quỳ thêm nữa chắc phế .
Tang Nguyệt đến bàn việc rót cho Dạ Thừa Ân một ly ấm.
“Hoàng thượng, uống một ly nước , hạ hỏa.”
“ trẫm chỉ nàng hạ hỏa…”
Trong lúc chuyện, Dạ Thừa Ân kéo tay Tang Nguyệt, đặt nàng lên đùi .
Hắn cũng từ khi nào, chỉ cần Tang Nguyệt gần, kìm hôn nàng, ôm nàng, thậm chí còn …
Nhịn một chút, lưng nàng vết thương, nhỡ vô ý vết thương rách thì .
Tang Nguyệt Dạ Thừa Ân những lời sến sẩm như , chỉ thấy buồn nôn, nhưng vì chuyện cung ngày mai, đành nhịn.
“Hoàng thượng thật xa,” Tang Nguyệt giả vờ ngại ngùng cúi mắt: “Thần ngày mai cung tham gia tiệc sinh nhật của Định Quốc Công.”