Xuyên Thành Hoàng Hậu Pháo Hôi - Chương 102

Cập nhật lúc: 2024-12-20 15:02:43
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng cung to lớn, đến khi Chung Niệm Nguyệt tới cung Thái Hậu thì là hai canh giờ .

Ma ma bên Thái Hậu so với cung Huệ phi thì quy củ hơn nhiều, cho dù trong lòng nghĩ gì chăng nữa thì cũng sẽ biểu hiện bất kỳ điều gì lên mặt.

“Nô tỳ họ Ngô, tiểu thư cứ gọi nô tỳ là Ngô ma ma là .” Đối phương , nở một nụ hiền hòa.

qua tuổi năm mươi, khóe mắt cũng nếp nhăn.

Diện mạo như thể khiến cho khác cảm giác gần gũi hơn.

“Tiểu thư cần xiêm y sạch, cũng cần rửa tay súc miệng, chỉ cần thẳng trong là . Thái Hậu nương nương chờ lâu.” Ngô ma ma đưa tay lên đỡ lấy tay Chung Niệm Nguyệt.

Chung Niệm Nguyệt nghiêng đầu , cũng từ chối.

hầu hạ đương nhiên là việc .

Ngô ma ma đỡ lấy nàng, nhịn : “Làn da tiểu thư thật là mềm mại, khiến cho nô tỳ nhịn mà sờ thêm hai cái.”

Đây chỉ mới là mở đầu.

Ngô ma ma khen nàng từ đầu đến chân, cứ như cho tới khi tới mặt Thái Hậu.

Chung Niệm Nguyệt cao giọng : “Sao mà tất cả đều ? Vẫn chỗ đủ mà.”

Ngô ma ma: “Chỗ nào ạ?”

Ngoại trừ tính cách chút thì bà thực sự nghĩ rằng, Chung Niệm Nguyệt chỗ nào cũng .

Trên tiểu cô nương một mùi hương nhàn nhạt, giống với những mùi son phấn, mùi huân hương ở ngoài cung.

Nếu bà là nam nhân thì cũng hận thể c.h.ế.t Chung tiểu thư.

Chung Niệm Nguyệt : “Ngươi , n.g.ự.c đủ lớn.”

Ngô ma ma: “…”

kinh ngạc Chung Niệm Nguyệt, thực sự từng gặp một tiểu cô nương nào lớn mật như .

Thái Hậu ở phía cao, khẽ : “Trước đó một phương thuốc bí truyền ? Mau, lấy tới cho nàng.”

Ngô ma ma kinh ngạc đáp lời.

Khi bà đầu ngoài thì thấy Chung tiểu thư : “Ta ghế nệm lót mềm mại một chút, thích ghế cứng.”

Thái Hậu cũng đáp lời, kêu mang nệm lót tới.

Ngô ma ma tới cửa.

Lại thấy Chung tiểu thư kiều thanh : “Thái Hậu bệ hạ thích cái gì ?”

Thái Hậu hỏi: “Sao hỏi cái ?”

Dường như Ngô ma ma thể tưởng tượng , vẻ mặt của Chung tiểu thư khi cau mày, khuôn mặt càng thêm xinh gì sánh .

Chung tiểu thư : “Tất nhiên là vì cực kỳ yêu bệ hạ, nên cũng hy vọng việc mà đều thể khiến cho bệ hạ yêu hơn một chút. Ta bệ hạ yêu lâu dài, giống như là yêu bệ hạ .” Ngô ma ma xong cảm thấy kinh ngạc thôi.

Trong hoàng cung thì lấy tình cảm thật lòng?

Chung tiểu thư mà thực sự chuyện yêu đương với Tấn Sóc Đế.

Nàng xinh như , thật sự giao bộ trái tim cho Tấn Sóc Đế.

Không chút kiêng dè mà thẳng như .

Sợ là từ nhỏ tới lớn, nàng từng chịu khổ một nào ?…Cũng , xưa nay nàng ở trong kinh thành vô cùng kiều khí, cho bất kỳ ai chút mặt mũi nào, chỉ tất cả thứ đều thuận theo ý . Đương nhiên cuộc sống vô cùng thuận buồm xuôi gió, từng chịu khổ một nào.

trong cung thì ai dám suy nghĩ như ?

Ngô ma ma hoảng hốt chớp mắt.

Trong đầu bà nhịn mà suy nghĩ…đúng là bởi vì trong cung ai dám suy nghĩ , đúng là tất cả những trong cung đều hư tình giả ý, mà Chung tiểu thư thẳng thắn về chuyện tình cảm, đương nhiên càng đáng quý.

Giống như một luôn trong bóng tối.

Vô cùng khát vọng thấy chút ánh sáng.

Cho dù bọn họ chỉ là đám nô tỳ nhưng cũng đôi lúc, bọn họ hy vọng sẽ thể gặp đối xử với một cách chân thành.

Ngô ma ma âm thầm lắc đầu, cũng tiếp nữa, mà nhanh chân bước cửa, tới thiên điện tìm phương thuốc.

Phía bên , Thái Hậu bất giác mà nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn của ghế.

Khóe miệng bà cong nhẹ, lộ chút tươi : “Ai gia .”

Chung Niệm Nguyệt nhẹ giọng : “À.”

Nàng ngẩng đầu hỏi: “Thái Hậu là mẫu của bệ hạ, chứ?”

Trong chớp mắt, trong điện còn chút tiếng động nào.

Các cung nhân bất giác mà cúi thấp đầu xuống, tim đập nhanh, dường như dám tưởng tượng điều sẽ xảy tiếp theo.

Thái Hậu cúi đầu, nhàn nhạt : “ , chính là . Có lẽ vì ai gia quá nhiều hài tử, chỉ duy nhất một bệ hạ. Ai gia chỉ một , thể lấy nhiều tâm tư như ?”

Chung Niệm Nguyệt : “Ta cũng trưởng. Mẫu thiên vị , phụ thiên vị . Cho dù là như , mẫu vẫn trưởng thích ăn Kim Nhũ Tô hơn là Tô Lạc Đường.”

Thái Hậu : “Sao giống ? Mẫu ngươi cũng chỉ hai ngươi thôi.”

Chung Niệm Nguyệt: “Vậy tại Thái Hậu sinh nhiều như ?”

Nhất thời bầu khí càng thêm yên lặng.

Các cung nhân vội vàng cúi thấp đầu xuống.

Dường như hôm nay tâm trạng Thái Hậu .

: “Vậy tại ngươi trực tiếp hỏi bệ hạ?”

“Chưa từng ai cho Thái Hậu ngạc nhiên ? Đương nhiên là tìm hiểu chuyện thích, đó mới thể dỗ cho vui vẻ nha.”

“…” Ý ở đáy mắt Thái Hậu biến mất.

nhịn nữa.

Nhất thời bà phân biệt , lời đồn trong kinh thành về Chung Niệm Nguyệt là thật là giả.

“Ai gia vẫn .” Thái Hậu đành một nữa nhấn mạnh với nàng.

Khi bà thấy Chung tiểu thư.

Một mỹ nhân xinh như , Tấn Sóc Đế thích mới là lạ, huống chi mỹ nhân còn tâm ý đối xử với Tấn Sóc Đế, hề cho nào khác chút mặt mũi nào.

Ai mà thích chứ?

Mà hiện tại Tấn Sóc Đế càng yêu nàng thì khí thế của nàng cũng tăng lên.

Cho dù là Thái Hậu, thì cũng thể bẻ những gai nhọn đó của nàng.

“Thái Hậu cho hỏi một câu nữa.” Chung Niệm Nguyệt .

Đôi mắt nửa tỉnh nửa mơ của Thái Hậu, lúc mở to.

chằm chằm Chung Niệm Nguyệt, thật sự thể tưởng tượng , những cưng chiều nàng tới mức nào mới thể nuôi dạy cái tính cách của Chung Niệm Nguyệt, ngay cả Thái Hậu mà cũng dám vênh mặt hất cằm sai khiến.

nhịn hỏi: “Ngươi sợ ?”

Chung Niệm Nguyệt hỏi : “Sợ cái gì?”

“Sợ ai gia, ai gia chính là Thái Hậu.”

“Thái Hậu cũng hai đầu, bốn tay, tám chân. Thì gì mà sợ?”

Thái Hậu thấy, nhất thời nên lời.

Tấn Sóc Đế yêu nàng, nên cũng yêu sự hào phóng nàng, mà là những lời , dáng vẻ sợ hãi ?

Lúc Chung Niệm Nguyệt ngừng một chút tiếp: “Huống chi bệ hạ từng với , phong thành hậu, đời ngoại trừ thì phận chính là tôn quý nhất, chẳng lẽ là gạt ? Mỗi nghĩ tới điều , cũng cảm thấy sợ hãi bất kỳ thứ gì nữa.”

Thái Hậu nghẹn họng: “…”

Nửa đời , tiếc nuối lớn nhất của bà là sinh sáu hài tử, tuy là hai hài tử c.h.ế.t non nhưng những đứa còn đều khỏe mạnh hơn những công chúa hoàng tử khác.

Ngay cả nhà cũng , bà công sinh dưỡng, cần sợ là bệ hạ sẽ sủng ái.

Sau khi nhi tử của bà phong vương, nhất thời đều bà tà sẽ trở thành kế hậu.

cố tình đến khi tiên đế chết.

vẫn chỉ là một Dung quý phi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-hoang-hau-phao-hoi/chuong-102.html.]

Mà quý phi còn sủng ái bằng những phi tử khác.

Chung Niệm Nguyệt thật .

Tuổi còn trẻ, chỉ mới cập kê, khuôn mặt xinh , phụ mẫu yêu thương, trưởng cưng chiều. Ở trong kinh thành ngang, cần nể mặt ai.

Còn tiến cung thì Tấn Sóc Đế định sẵn nàng sẽ là hoàng hậu.

Trên đời cuộc đời của nữ tử nào trôi chảy như ?

Trôi chảy tới mức, bước thẳng tới vị trí hoàng hậu.

“Bệ hạ đương nhiên… lừa ngươi.” Thái Hậu khó khăn mấy chữ.

Chung Niệm Nguyệt: “Vậy là .”

Lúc Thái Hậu lộ vẻ mặt hiền hòa, bà : “Ngươi sợ ai gia cũng là một chuyện , tương lai khi tiến cung, ai gia sẽ là bà mẫu của ngươi, sẽ thường xuyên gọi ngươi tới đây bồi chuyện. Nếu ngươi sợ thì đúng là mất chút hứng thú.”

dừng một chút : “Giống như hôm nay , trong lòng ngươi thể hỏi bệ hạ thì cứ trực tiếp hỏi ai gia. Ai gia sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi.”

Chung Niệm Nguyệt gật đầu : “Vậy cũng khí nữa.”

Thái Hậu cũng tiếp xúc nhiều với nàng.

Nếu bà hỏi thăm Tam hoàng tử, Tướng công tử là sẽ nên mời nàng bồi chuyện , nếu trong tương lai sợ là bà sẽ chịu thiệt nhiều.

Thái Hậu hỏi: “Ai gia lúc ngươi bắt cóc, cuối cùng tìm ngươi trong chùa ? Đó là nhờ Phật Tổ phù hộ ngươi.”

Chung Niệm Nguyệt tin Phật.

Trong truyện, bởi vì cái mà Tô Khuynh Nga mới lòng Thái Hậu.

các ngươi càng thích.

Ta sẽ thích.

Chung Niệm Nguyệt : “Làm gì ? Đạo tặc bắt cóc , chính là kẻ mở cái miếu nhỏ đó. Có thể thấy Phật Tổ bao che đạo tặc.”

Thái Hậu: “…”

Dường như bà cảm thấy tiểu cô nương đang mắng .

Không lâu .

Ngô ma ma trở .

“Thái Hậu, đây là phương thuốc đó.” Ngô ma ma khom lưng .

“Đưa cho Chung tiểu thư .” Thái Hậu mặt .

“Vâng.” Ngô ma ma đáp lời.

Chung Niệm Nguyệt nhét phương thuốc trong tay áo.

Thái Hậu : “Thân thể ai gia chịu nổi, hôm nay chút mệt mỏi. Mau phái đưa nàng trở về .”

Chung Niệm Nguyệt gật đầu.

Ngay lập tức cung nhân cung kính dẫn Chung Niệm Nguyệt ngoài.

Chờ nàng xa, Thái Hậu mới lạnh lùng : “ chút mới mẻ, đời cực kỳ yêu . Hôm nay tiểu cô nương tới đây, một chút thiệt thòi cũng . bất bình cho bệ hạ, chọc giận .”

Thái Hậu dứt lời, ngẩng đầu lên về phía hoàng hôn bên ngoài cửa sổ.

: “Kéo dài thời gian tới tận bây giờ mới đưa đây. Bệ hạ là đang sợ ai gia giữ nàng chịu thả .”

. Một thật lòng yêu , một coi nàng là bảo bối trong lòng bàn tay. là một đôi bích nhân.” Thái Hậu một tiếng.

Cười lạnh.

Ngô ma ma thấy Chung Niệm Nguyệt, trong lòng vẫn thể quên khuôn mặt ngây thơ mới yêu của nàng.

thở dài : “Như chẳng càng tiện cho Thái Hậu hành sự ? Nếu thật sự bệ hạ cả đời đều như , đao thương bất nhập, hứng thú với tình yêu. Thì ai thể khiến cho bệ hạ đắn đo suy nghĩ chứ?”

Nhất thời trong điện vô cùng yên tĩnh.

Một lúc mới thấy Thái Hậu : “Ai gia chỉ là hiểu rõ, một thể tự tay gi3t ch3t trưởng của , bắt hai còn trở thành hai con ch.ó trung thành. Mà cũng cái gọi là tình yêu ?”

thực sự hiểu.

Cũng cảm thấy trong lòng một cục đá, thế nào cũng biến mất .

Chung Niệm Nguyệt lên cỗ kiệu, còn xa thì đụng ngự liễn của Tấn Sóc Đế.

Tấn Sóc Đế ở phía , ôn nhu nàng: “Niệm Niệm ban thưởng gì?”

Chung Niệm Nguyệt lắc đầu, bước xuống cỗ kiệu.

Nàng chậm rãi tới mặt , còn đợi nàng bước lên thì Tấn Sóc Đế ôm eo nàng, đặt nàng trong lòng .

Tấn Sóc Đế dán sát bên tai nàng : “Ngô ma ma đưa cái gì cho nàng?”

Chung Niệm Nguyệt trợn mắt.

Sao?

Sao cái Tấn Sóc Đế cũng ?

Thì trong cung Thái Hậu, Tấn Sóc Đế cũng sắp xếp tai mắt ?

Chung Niệm Nguyệt lắc đầu : “Chỉ là phương thuốc thôi.”

Đương nhiên nàng sẽ tác dụng của nó.

Lúc đó nàng chỉ thuận miệng , cố ý thể hiện cho Thái Hậu nàng thật lòng yêu Tấn Sóc Đế, chọc tức Thái Hậu một chút, cho Thái Hậu , bà thương thì nàng sẽ thương .

Nét mặt Tấn Sóc Đế chút nghiêm trọng: “Phương thuốc? Mau lấy , để trẫm đưa cho thái y xem qua. Niệm Niệm, nàng thể uống bậy.”

Chung Niệm Nguyệt: “Không, để .”

Tấn Sóc Đế nắm lấy cổ tay nàng.

Sau đó di chuyển ngón tay, theo cổ tay và cánh tay của nàng, đưa tay bên trong tìm kiếm.

Vừa ngứa nhột.

Tim Chung Niệm Nguyệt đập vô cùng nhanh, bất giác li3m môi một cái.

Nàng nhỏ giọng : “Đừng sờ.”

Tấn Sóc Đế vẫn tìm phương thuốc trong tay áo của nàng.

Tấn Sóc Đế nhàn nhạt : “Trẫm rõ nàng thích giấu đồ vật trong tay áo.” Hắn đưa cho Mạnh công công : “Cầm đưa cho Lâm thái y, kêu ông điều tra rõ, bên trong những thứ gì?”

Nếu là độc dược.

Hắn sẽ cho Thái Hậu dùng thử.

?…Ta nghĩ hổ mà c.h.ế.t ngay lập tức, về thế giới cũ ngay trong đêm nay !

Chung Niệm Nguyệt nhanh chóng nắm lấy tay áo của , kề sát tai , nhỏ nhẹ : “Bệ hạ đừng để khác thấy, là phương thuốc gì đặc biệt cả… thôi, . Giúp to ngực.”

Dứt lời, nàng ngoan ngoãn ở đó, trừng mắt .

Tấn Sóc Đế: “…”

Cổ họng giống như bóp chặt.

Nhìn chằm chằm Chung Niệm Nguyệt một lúc lâu, đó mới bất đắc dĩ gọi một tiếng “Niệm Niệm’.

Nhất thời Chung Niệm Nguyệt cảm thấy tay chân chút bủn rủn.

Nàng cảm thấy khi lời đó xong thì bầu khí chút .

Nàng nhỏ giọng : “Đây là đang cho Thái Hậu…mở rộng tầm mắt ?”

“Sao Niệm Niệm là mở rộng tầm mắt?” Giọng Tấn Sóc Đế càng trầm xuống.

“À. Vì bày tỏ tình cảm sâu đậm với bệ hạ, chuyện đều hận thể thật . Chỉ để khiến cho bệ hạ yêu hơn một chút…”

Tấn Sóc Đế thực sự nhịn nổi nữa.

Ở trong ngự liễn, cúi đầu xuống hôn lên vành tai Chung Niệm Nguyệt, dường như cố gắng kiềm chế, nên giọng chút run rẩy: “Niệm Niệm cần những việc như , mỗi ngày trôi qua trẫm đều sẽ yêu nàng thêm một chút.”

Lông mi Chung Niệm Nguyệt run rẩy.

Nàng bất giác mà co .

Nàng : “So với hôm qua… cũng thích bệ hạ thêm một chút.”

Loading...