Xuyên Thành Hoàng Hậu Pháo Hôi - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-12-18 13:47:36
Lượt xem: 223
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỳ Hãn mang theo hai túi hạt thông hồi phủ, ai mà thứ so với hạt dưa còn khó tách hơn.
"Điện hạ!" Tiểu thái giám bên cạnh sợ hãi kêu lên.
Kỳ Hãn chợt hồn, vui trả lời: "Có chuyện gì?"
Tiểu thái giám run giọng : "Điện hạ tay của ...hình như chảy máu."
Sau khi , Kỳ Hãn mới cảm thấy tay đau.
Hắn vội cúi đầu xuống.
Ngón tay xưng, giữa các đầu ngón tay dính một chút máu.
Lông mày của Kỳ Hãn nhướng lên, trong lòng cảm thấy khó chịu.
Tại những thứ mà biểu thích rắc rối như ? Hắn đường đường là Thái Tử, cần gì dỗ dành khác? Hay là mua đại thứ gì gửi đến Chung phủ?
Nghĩ tới nghĩ lui.
Sắc mặt của Kỳ Hãn nhanh chóng dịu xuống.
Nếu Chung Niệm Nguyệt thấy tay như , nàng sẽ cảm thấy như thế nào?
Hắn cảm thấy bản với nàng ở chỗ nào!
Về sẽ để cho nàng tùy ý kiêu căng, thoải mái sai khiến nữa.
Kỳ Hãn hít sâu một : "Các vô đây, tách phụ ."
Tiểu thái giám sốt ruột, xảy chuyện gì.
Hôm qua rõ ràng xé bỏ quan hệ dường như là cả đời sẽ qua , hôm nay thế nào kêu bọn họ tách hạt thông cho Chung tiểu thư...
Cái ....cái gọi là gì chứ???
_______
Chung Niệm Nguyệt dùng xong bữa sáng, Tiền ma ma gấp đến nỗi yên, vội vàng hỏi: "Tiểu thư, ma ma kêu bọn họ chuẩn xe ngựa ?"
Chung Niệm Nguyệt gật đầu, hỏi: "Phụ cùng trưởng đều rời phủ ?"
Hương Đào hiểu tại tiểu thư hỏi, gật đầu trả lời: " ạ. Lão gia sáng sớm phủ. Đại công tử lúc chắc đang ở Thái học viện."
Cả phủ từ xuống , Chung Niệm Nguyệt là lười biếng nhất.
thấy nàng chút ngại ngùng nào.
Chung Niệm Nguyệt thong thả, ung dung lau tay, đó cùng Tiền ma ma và Hương Đào rời phủ.
Đối với Chung Niệm Nguyệt, thời cổ đại bất kỳ thứ gì để giải trí. Từ Chung phủ đến Hoàng cung xa, nàng lập tức dựa lưng ngủ một giấc.
Tới lúc Hương Đào đánh thức nàng, nàng mơ thấy chính xuyên trở về.
"Tiểu thư, tới ." Hương Đào nhẹ giọng .
Tiền ma ma cũng lên tiếng: "Chúng nên xuống ."
Lúc bên ngoài xe ngựa giọng truyền tới: "Biểu tiểu thư, nô tì chờ ở đây từ sớm."
Khi giọng dừng , màn vén lên, bên ngoài.
Trong đầu Chung Niệm Nguyệt nhanh xuất hiện tên của .
Đây là cung nữ cận của Huệ phi, nguyên chủ thường gọi "Lan cô cô".
Lan cô cô dìu nàng xuống xe, thấy nàng bà cảm thấy ngạc nhiên.
Lâu ngày gặp, tiểu thư Chung gia khí sắc vẻ càng ngày càng ? Đến hoàng cung cũng thấy còn sự lo sợ lúc .
Lan cô cô ngay lập tức tươi, đưa cho thị vệ mời của Huệ phi, đó mới trong...
Chung Niệm Nguyệt ngước mặt lên ...
Cmn rộng!!!
Như bao lâu mới tới?
Đổi là nàng, nàng cũng tiến cung.
Chung Niệm Nguyệt khi xuyên qua từng chịu qua bất kì khổ cực, gia thế nàng tồi, cha thương nàng, trưởng bối vô cùng cưng chìu.
Nàng nghĩ kiểu gì cũng ủy khuất bản , liền hỏi: "Lan cô cô, cỗ kiệu ?"
Mỗi nguyên chủ cung, cho dù kiêu căng cỡ nào cũng khép nép, ngoan ngoãn, tất nhiên cũng sẽ đòi hỏi bất cứ điều gì.
Lan cô cô: "..."
Chỉ cần tới cửa hoàng cung, cho dù là quan nhất phẩm, quý nữ gia thế , cũng đều xuống ngựa mà bộ .
Trong cung chỉ Hoàng Đế, Thái Hậu cùng Hoàng Hậu mới dùng cỗ kiệu.
Thật khéo...
Tháng Huệ phi chấp quản hậu cung, tháng đến phiên Kính phi.
Lan cô cô uyển chuyển : "Nô tì thể phiền Kính phi ạ?"
Chung Niệm Nguyệt nhẹ giọng : "Hai ngày nay thể khỏe, thể bộ."
Lan cô cô lúc bao giờ thấy Chung tiểu thư khó đối phó như bây giờ.
Ai cũng nàng thích Thái Tử, ở mặt Huệ phi lúc nào cũng giả bộ đoan trang, hiền dịu.
Lan cô cô khẽ cắn môi : "Vậy tiểu thư chờ một chút, nô tì nhờ thái giám xin Kính phi nương nương."
"Sao phiền toái như ?" Chung Niệm Nguyệt chằm chằm bà , "Lan cô cô cõng là nha."
Lan cô cô thấy, ngay lập tức nổi giận, mặt còn vẻ tin chuyện .
Bà Huệ phi yêu thích, thể , chỉ cần phi tần phẩm vị thấp đều đối với bà mà nịnh bợ, lấy lòng.
Chung tiểu thư vì ấn tượng với Thái Tử, đối với Huệ phi thiết hơn mà ít nịnh bợ bà . Hôm nay nàng dám chuyện như ?
"Nhanh lên." Chung Niệm Nguyệt , "Đừng để a di đợi lâu."
Lời , Lan cô cô gánh nổi tránh nhiệm chờ lâu, đành nén cơn giận trong lòng, hạ gối thấp xuống.
Chung Niệm Nguyệt xách làn váy, leo lên: "Đi ."
Trong lòng Tiền ma ma âm thầm kêu lên "Trời ạ!"
Gần đây tính nết tiểu thư, đổi lớn như .
Chung Niệm Nguyệt tuổi cũng lớn, thể là nặng. Lan cô cô cõng nàng một đoạn đường dài như cũng ít mồ hồi.
Vào mùa đông, Lan cô cô là mồ hôi nhễ nhại.
Tiểu thái giám bên cạnh vẫn ngây từ nãy giờ.
Chưa ai dám sai khiến Lan cô cô!!!
Ngay cả Huệ phi nương nương cũng yêu thích bà .
Từ hoàng cung đến cung của Huệ phi, cách thật sự ngắn.
May mà tìm cõng nàng.
Chung Niệm Nguyệt thầm nghĩ.
Lan cô cô vẫn đang , đột nhiên dừng , thở hỗn hển : "Tiểu thư chờ...chờ một chút."
"Ân?" Chung Niệm Nguyệt kéo mũ áo choàng xuống.
Bây giờ mặt trời lên cao, ánh nắng rọi xuống, dường như trải tường xanh ngói đỏ một ánh sáng vàng.
đây là điều đáng chú ý nhất.
Ở phía xa bên , là một hàng đang chậm rãi qua.
Tiền ma ma và Hương Đào thấy, ngay lập tức cúi đầu xuống, dám nhiều thêm chút nào.
Đó là ngự liễn.
Trong lòng Lan cô cô tích tụ bao nhiêu khó chịu, nghĩ thấy bộ dáng run rẩy của Chung Niệm Nguyệt.
Bà khó khăn đầu , một cái, thấy sắc mặt Chung Niệm Nguyệt đổi, đang nơi xa xa với vẻ thích thú.
Lan cô cô: "Tiểu thư, đó là kiệu của của bệ hạ, đừng lung tung."
Chung Niệm Nguyệt: "À."
Giọng trả lời như lệ.
Khắp nơi rộng lớn, trừ thị vệ cùng hai ba nha , cho nên càng dễ dàng thấy ngự liễn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-hoang-hau-phao-hoi/chuong-4.html.]
Ngay lúc Lan cô cô né tránh, trong kiệu chỉ lướt qua thấy bọn họ.
"Đó là tiểu hài tử nhà ai, trông chút ngạo kiều."
Người chuyện là đầu đội kim quan bằng vàng, mặc bộ xiêm y màu đen huyền.
Hắn ngự liễn, tóc đen như màu lông quạ, lông mày đen như mực, mũi cao môi mỏng, trời sinh cực kỳ tuấn tú, giống như một nhân vật bước từ truyện tranh.
Vẻ ngoài cao quý, xung quanh tỏa khí chất lạnh lùng, giận mà uy, chỉ cần lên giọng một chút sẽ khiến mặt bất giác mềm chân.
Đại thái giám Mạnh Thịnh bên cạnh thấy lời , mới dám lên tiếng trả lời: "Nô tài là nữ nhi nhà ai, nhưng cõng nàng thì chính là Lan cô cô của cung Huệ phi."
Hắn nhịn trong đầu thầm nghĩ.
Sao gọi là ngạo kiều, gọi là gan lớn mới đúng.
các quý tử quý nữ cho dù kiêu căng thế nào cũng dám trong hoàng cung mí mắt Hoàng Thượng kiêu căng.
Nam nhân nhàn nhạt trả lời: "Ừ."
Cũng đoàn , mắt thấy ngự liễn ngày càng gần.
Trong cung Lan cô cô cũng là một nhân vật chút địa vị, bây giờ thấy cả đều là mồ hôi. Lại gần một chút, bà đột nhiên nghiêng , chật vật cúi đầu.
Một phen hốt hoảng cùng lo sợ, chút choáng đầu, còn hoa mắt. Lan cô cô thiếu chút nữa liền ném Chung Niệm Nguyệt xuống đất.
Chung Niệm Nguyệt nhanh chóng vòng tay ôm chặt cổ Lan cô cô.
Vì sự hoảng loạn , mũ áo choàng rớt xuống, lộ hai búi tóc đen dài, đó cài trâm hoa vải trắng rũ xuống. Đây là nha tỉ mỉ cài cho nàng, để tiện cho việc nàng ngủ cộm tóc.
Mạnh công công thấy liền nghĩ, tuổi đúng thật là lớn.
là một tiểu cô nương mềm mại.
Ngay lúc nam nhân ngự liễn, nghiêng vươn tay , nắm lấy gáy Chung Niệm Nguyệt.
Nhìn thế nào cũng thấy giống ở bãi săn bắt con thỏ con.
Chung Niệm Nguyệt: "?"
Xương ngón tay của nam nhân hữu lực, ống tay áo vén lên một chút, lộ một chút cổ tay ấm áp như ngọc.
Lan cô cô dọa tới choáng váng, quỳ cũng quỳ vì Chung Niệm Nguyệt đang ở lưng, chỉ run rẩy : "Nô tì tham kiến bệ hạ..."
Chung Niệm Nguyệt cổ , nhưng cổ nắm lấy, thể di chuyển.
Thật là đáng giận!
Nam nhân vẻ trẻ tuổi, đây đúng là đương kim Hoàng Thượng - Tấn Sóc Đế.
Tấn Sóc Đế đổi cách nắm, nâng nhẹ cổ Chung Niệm Nguyệt lên, nhẹ nhàng đặt lên phía , để nàng dựa lưng Lan cô cô dễ hơn, Lan cô cô thuận thế định .
Chỉ là tim của Lan cô cô đập mạnh ngừng.
Tấn Sóc Đế lời nào, ngự liễn ngay lập tức tiếp tục .
Chỉ Mạnh công công nhàn nhạt : "Hoảng loạn cái gì? Trong cung Huệ phi như thế nào kẻ nhát gan như , còn bằng tiểu cô nương lưng nguơi."
Lan cô cô nhếch môi : "Vâng, Mạnh công công đúng ạ."
Lúc Chung Niệm Nguyệt mới xoay đầu .
cũng chỉ bóng lưng của Hoàng Đế, đĩnh bạt như tùng, khí chất bất phàm.
Trong sách miêu tả nhiều về Tấn Sóc Đế.
Bởi vì Thái Tử dám ngẩn đầu , nữ chính càng .
Cho nên tác giả ít khi miêu tả trực diện .
bất quá...đây là một nhân vật đáng sợ.
Một đế vương nắm giữ quyền lực trong tay, đáng sợ thì mới cảm thấy kì lạ.
Chung Niệm Nguyệt tâm trạng khá thoải mái, nhưng nhịn mà chỉnh cổ áo, nhỏ giọng : "Hắn nắm nhăn cổ áo của ."
Lan cô cô thứ hai cảm thấy hoảng sợ.
Tiền ma ma cũng một tầng mồ hôi mỏng.
Mạnh công công chút sửng sốt, dở dở mà nàng.
Khi thấy nàng.
Mới phát giác , tiểu chủ nhân kiêu căng vô cùng xinh .
"Xin hỏi đây là tiểu thư nhà ai?" Mạnh công công lên tiếng hỏi.
Tuy rằng bệ hạ chỉ thuận miệng , nhưng nô tài, thông minh một chút, tìm hiểu đáp án.
Miễn cho bệ hạ hỏi, tiểu hài tử nhà ai, thể nữa .
Mạnh công công hỏi, Lan cô cô nào dám trả lời.
Lan cô cô vội trả lời: "Tiểu thư Chung gia ạ."
Mạnh công công nữa ngây , dám tin mà chằm chằm Chung Niệm Nguyệt, một lúc mới thu ánh mắt, : "Thì là tiểu cô nương nhà Chung Đại nhân."
"Đi , miễn cho nương nương đợi lâu."
Nói xong Mạnh công công mới xoay , bước nhanh đuổi theo ngự liễn.
Lan cô cô thở dài, cảm giác còn chút sức lực nào, sợ Chung Niệm Nguyệt ngã sẽ lôi Mạnh công công trở .
Mạnh công công là thái giám bên bệ hạ, nhất cử nhất động của tránh khỏi cho khác cảm thấy sợ hãi, thể đoán trong lời của ý của bệ hạ .
Sợ dọc đường gặp điều gì ngoài ý , Lan cô cô hít một , nhanh chóng cõng Chung Niệm Nguyệt tới cung Huệ phi.
Bước điện, Chung Niệm Nguyệt leo xuống, cả chỉnh chút hoảng loạn nào.
Cung nữ gặp mặt, định kêu nàng đại sảnh lau sơ cho sạch sẽ mới gặp nương nương.
khi thấy khỏi cảm thấy chút choáng váng.
Lan cô cô giống như mới từ nước lên, nhưng Chung tiểu thư vẫn mắt như cũ.
"Dẫn đường." Chung Niệm Nguyệt lên tiếng .
Cung nữ theo bản năng đáp lời, nhận , dáng vẻ của Chung tiểu thư dường như đảo khách thành chủ.
Huệ phi chờ đến còn kiên nhẫn.
Tính tình của nàng cùng Thái Tử giống , cái gọi là nhẫn nại. trong cung, ngoài mặt ai cũng sẽ giả vờ một chút.
Phải duy trì bộ dáng một a di hiền từ, nàng đợi lâu rốt cuộc cũng cung nhân thông báo, tiểu cô nương tới.
"Nguyệt nhi của , đây để a di một cái, bệnh khuôn mặt trắng bệch như ."
Đám bước nàng liền .
Gò má thiếu nữ chút ửng hồng, khí sắc tệ, nay càng thấy động lòng .
Ngược là Lan cô cô ở phía , sắc mặt tái nhợt, đầy mô hôi, yếu ớt tới mức vững.
"Nô tỳ....nô tỳ hướng nương nương phục mệnh."
Trong cung Huệ phi ai từng thấy dáng vẻ chật vật của bà .
Huệ phi ngây một lát, khẩy nhẹ ngón tay: "....Đây là bộ dáng gì? Còn nhanh chóng chải đầu xiêm y?"
Thật sự mất mặt.
Lan cô cô gật đầu, nhịn qua Chung Niệm Nguyệt, cảm thấy chút đau đầu.
Bà vội vàng rời , tiểu cung nữ bên cạnh lấy lòng hỏi: "Cô cô xảy chuyện gì ?"
Lan cô cô mở miệng liền khép .
Bà từ tới nay đắc ý nhất là việc Chung Niệm Nguyệt nịnh bợ bà, để cho bà mặt Thái Tử cùng Huệ phi một chút.
Sao bà thể , bộ dáng là do Chung Niệm Nguyệt gây .
Chỉ thể ngậm bồ hòn ngọt!
Lan cô cô tức giận nhớ .
Bên Kỳ Hãn vất vả mới lột một nửa hạt thông, dường như bay mất nửa cái mạng. Hắn chịu đựng mệt mỏi, tiến cung.
Khi tới Thượng Thư phòng.
Cao Đại học sĩ cúi đầu mặt Tấn Sóc Đế trông giống như một con gà già gãy cổ.
Khi Kỳ Hãn tới ông mới ngẩng đầu lên , chằm chằm tay Kỳ Hãn hỏi: "Tay Thái Tử ?"
Kỳ Hãn ngay cả đầu cũng dám ngước lên, ánh mắt của phụ hoàng nhẹ nhàng dừng .
Rõ ràng quá lạnh nhưng cảm thấy cả cứng đơ.