Xuyên Thành Hoàng Hậu Pháo Hôi - Chương 76
Cập nhật lúc: 2024-12-20 04:55:51
Lượt xem: 74
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đây là điều mà nàng bao giờ nghĩ tới.
Lạc Nương kinh ngạc chớp chớp mắt.
nhanh Lạc Nương bình tĩnh trở .
Tiểu thư hỏi nàng , thì nàng thế trả lời chứ? Nếu nghĩ kỹ thì chắc chắn vẫn còn biện pháp khác…
Lạc Nương : “Vẫn còn một biện pháp nữa.”
“Là gì?”
“Chỉ cần là nam nhân thiên hạ , thì ghét nhất chính là khác tác oai tác oái lên đầu …”
Chung Niệm Nguyệt nghĩ thầm, chỉ nam nhân ngay cả nữ nhân cũng ghét đó chứ.
Tấn Sóc Đế là tôn quý nhất thiên hạ , ai thể dẫm lên đầu ?
Lạc Nương tiếp: “Đương nhiên là thể dẫm lên đầu bệ hạ, chỉ sợ biến khéo thành vụng…nhưng thể cưỡi lên bên hạ, là như …”
Lạc Nương hạ thấp giọng , lẩm bẩm dạy cho Chung Niệm Nguyệt cách khác.
Chung Niệm Nguyệt xong, cảm thấy nghi ngờ hỏi: “Cái sẽ ?”
Lạc Nương : “Chắc chắn.”
Khi Lạc Nương tuổi còn nhỏ, lúc đó chỉ mới mười sáu mười bảy, một nam nhân lớn tuổi yêu nàng , nàng cũng cho rằng là thật, nghĩ là thể thoát khỏi cuộc sống nghèo khổ. Khi nàng đang đắc ý, một hành động mật là gác chân lên lưng nam nhân đó.
nam nhân đó cảm thấy vô cùng nhục nhã, ngay lập tức đổi sắc mặt, đẩy nàng ngã xuống giường, lạnh giọng mắng nàng : “Thân phận thấp hèn như ngươi, dám lớn nhỏ như ?”
Tới ngày hôm .
Nam nhân đó tìm một khác trong phủ.
Từ đó về nàng thất sủng.
Chung Niệm Nguyệt : “Ta nhớ kỹ, cũng tới khi nào mới dùng cách .”
Lạc Nương gật đầu, hỏi: “Vậy tiểu thư còn yến tiệc ?”
Quay ?
Đột nhiên Chung Niệm Nguyệt cảm thấy, những vũ cơ trong đó múa cũng chẳng chút nào. Một đám chỉ một lòng leo lên cây đại thụ Tấn Sóc Đế, nhảy thôi cũng nhảy , còn bày trò té ngã.
Không ?
Vậy chẳng nàng đang tỏ vẻ bản chột ?
Lúc Hương Đào chạy ngoài, thở hồng hộc : “Có tiểu thư tức giận ạ?”
Nhìn thấy nàng mang vẻ mặt ‘ với tiểu thư chung kẻ địch’, Chung Niệm Nguyệt chỉ buồn : “Tại tức giận?” Nàng : “Đi thôi, bây giờ chúng .”
Hương Đào thắc mắc nàng, dám thêm gì nữa.
Hiện tại tiểu thư xem thường Thái Tử, nhưng cận với bệ hạ. Thật nàng cũng cảm thấy bệ hạ hơn nhiều, chỉ cái đầu gỗ Thư Dung mới cảm thấy bệ hạ đáng sợ. quá nhiều thích bệ hạ…mấy vũ cơ hôm nay, nghĩ tới mà phát bực! Khi nàng chạy ngoài tìm tiểu thư, một vũ cơ hành lễ, nhỏ nhẹ : “Thiếp sinh ở vùng sông nước Hưng Châu, thể múa điệu Trường Tụ Vũ, còn thể thổi sáo…”
Hương Đào thấy tức giận tới phát điên.
Cũng khi tiểu thư , sẽ vũ cơ nào nữa.
Khi Hương Đào đang lo lắng suy nghĩ.
Chung Niệm Nguyệt tới .
Khi các nàng trở bên ngoài hoa viên tổ chức yến tiệc, tiếng nhạc bên trong ngừng , thậm chí thấy bất kỳ giọng nào, tất cả đều yên tĩnh, khác với bầu khí náo nhiệt vui mừng lúc nãy.
Hương Đào ngơ ngác : “Có chuyện gì xảy ?”
Chung Niệm Nguyệt cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-hoang-hau-phao-hoi/chuong-76.html.]
Nàng ba bước cũng thành hai bước, nhanh chóng bước hoa viên.
Bên trong hoa viên nhiều đang quỳ mặt đất, cấm vệ cũng rút kiếm hết.
Những vũ cơ lúc nãy đều sấp mặt đất, ngay cả đầu cũng dám ngẩng lên.
Đại hoàng tử lạnh mặt những phía , một chân dẫm lên lưng quan tri huyện Vĩnh Thần.
Hương Đào bước , hoảng sợ lắp bắp : “Người…đầu ?”
Chung Niệm Nguyệt cũng cảm thấy giật , nhưng thật nàng cũng thể thấy rõ thứ.
Chỉ mơ hồ thấy một mặc xiêm y của huyện thừa sấp mặt đất. Nàng di chuyển ánh mắt lên phía .
Lúc Đại hoàng tử cũng thấy các nàng.
Sắc mặt đổi, ánh mắt vô tình lướt ngang qua Lạc Nương, đó mới sang đang bên cạnh nàng , chuyển sang một bên, che đang ngã chân .
Hắn đúng là coi thường tiểu bạch kiểm !
Ngay cả sắc mặt cũng đổi.
Đại hoàng tử thấp giọng : “Phụ hoàng, Tuyên Bình thế tử .”
Tấn Sóc Đế đang thấy, ngay lập tức xoay .
Hắn đưa tay lên lau vết m.á.u kiếm, đưa khăn tay cho Mạnh công công. Sau đó bước xuống bậc thêm, đưa cây kiếm phù hợp với khí chất của cho Đại hoàng tử cầm.
Ánh mắt dừng Chung Niệm Nguyệt, : “Niệm Niệm trở ?”
Hương Đào dọa sợ tới mức ngất xỉu.
Nàng sẽ bao giờ tin tưởng Thư Dung nữa!
Những vũ cơ đó cũng còn một câu hai câu nữa, dường như các nàng dọa tới mức sắp ngất xỉu.
Chung Niệm Nguyệt ngẩn , dường như Tấn Sóc Đế lấy những vũ cơ cớ để xử lý đám quan huyện .
Nàng nhỏ giọng : “Đã lấy đồ lấy, đương nhiên là trở .”
Tấn Sóc Đế đáp lời: “Ừ.”
Hắn đưa tay về phía nàng: “Lại đây, cho trẫm xem một chút, Niệm Niệm lấy thứ gì?”
Bên trong hoa viên yên tĩnh một tiếng động, giống như siết chặt cổ, d.a.o cầu đặt cạnh cổ. Chỉ Chung Niệm Nguyệt giống như đang ở một nơi khác, ảnh hưởng bởi bầu khí căng thẳng .
Chung Niệm Nguyệt ngừng một lát, mới chuyển động bước chân.
Hoa viên của hành cung, hai bên đều trồng nhiều cây và bụi hoa. Cây lựu và một mảnh rừng trúc nhỏ nương tựa , chân là bóng cây đan xen chiếu xuống đường đá xanh.
Nàng nhịn nghĩ thầm, tại tiên đế thích bố trí như ? Không sợ thích khách ẩn núp trong đó ?
Chung Niệm Nguyệt vẫn đang suy nghĩ, thì thấy Tấn Sóc Đế lên tiếng : “Thôi, Niệm Niệm ở đó đợi trẫm là . Đèn đường cây che khuất, tối.”
Hắn dứt lời, lập tức bước xuống bậc thềm, Mạnh công công và các cấm vệ theo sát phía .
Chung Niệm Nguyệt thoáng qua phía bóng cây lựu.
là tối.
Chỉ là cảm giác trong lòng nàng kỳ lạ, thể diễn tả thành lời.
Có nhiều đang quỳ mặt đất, bóng cây giống với vết m.á.u hơn, giường như nó thấm các phiến đá. Các Cấm Vệ đều lộ vẻ mặt hung dữ, Đại hoàng tử vẫn nghiêm túc hung dữ như cũ.
Tấn Sóc Đế vẫn còn nhớ rõ bóng cây đường thực sự chỉ là bóng cây.
Thân hình Tấn Sóc Đế cao lớn, hai ba bước tới mặt Chung Niệm Nguyệt.
Hắn nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay Chung Niệm Nguyệt, dắt nàng về phía chủ vị.
Chung Niệm Nguyệt cũng mặc kệ kéo nàng , chậm rãi về phía đó.