Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 107: --- Lo Âu
Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:22:47
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Sơ Hòa Hoàng Thúy Phần tính toán, thấy đau đầu. Theo cách tính của nương mà tính tiếp, nhà giữ một nửa là may mắn lắm . Chỉ là hiện tại cũng đành tùy Hoàng Thúy Phần , đợi khi nào lên trấn, đến lúc đó mang về nhiều món ngon hơn, như nàng sẽ thể tiết kiệm nữa. Giờ chỉ gì, nương cũng chẳng tin.
một con gà, thêm nhiều nấm dại như , còn chia nhiều phần, Thẩm Sơ Hòa thật sự cảm thấy món thịt hầm dường như chẳng mấy chất béo. Bát canh dâng cho Thẩm lão thái thái hai miếng đùi gà, một miếng ức gà, đều là thịt ngon, nhưng nhiều, bởi vì tổng cộng cũng chẳng mấy, còn chia ăn nhiều bữa. Thẩm Sơ Hòa chủ động mang qua bên đó, vì bản sẽ đạo đức ràng buộc, còn khác thì nàng sợ Thẩm lão thái thái cho rối trí. Khi nàng bưng canh nhà Thẩm Đức Thắng, nhà họ chuẩn xong cơm canh, nhưng dọn ăn, chắc là đang đợi nhà nàng mang canh tới.
Thẩm lão thái thái thấy Thẩm Sơ Hòa mang đến một bát canh, nhíu mày : “Chỉ thế thôi ư?”
Thẩm Sơ Hòa căn bản cần bịa chuyện: “Tổ mẫu cũng lúc nhà ai mấy thịt mà ăn. Nhà chúng hôm nay hầm gà cũng ăn hết cả con trong một bữa, mà là khi hầm xong, mỗi ngày múc một chút, chỉ để đảm bảo luôn chút dầu mỡ thôi. Giờ nhà ai dám ăn thịt cho no bụng? Điên ?”
Thẩm lão thái thái thật sự thích Thẩm Sơ Hòa chuyện: “Sao ngươi chuyện lúc nào cũng gay gắt thế? Ta chỉ hỏi thôi, ngươi thể chuyện tử tế hơn ?”
Thẩm Sơ Hòa : “Ta mà, sự thật là như đó. Lúc nãy ăn một miếng thịt, còn nương cả buổi, tâm trạng cũng . Tổ mẫu mau đổ canh , bát còn mang về ăn cơm nữa.”
Nàng phát hiện , đối xử với họ thì họ càng lắm lời, còn bản cứ điên cuồng cứng rắn đáp trả, họ ngược sợ , dám gì. Quả nhiên, Thẩm lão thái thái đổ canh cái chậu của nhà họ, đưa bát cho Thẩm Sơ Hòa, cũng thêm lời nào khác. Thẩm Sơ Hòa cầm bát về nhà, cả nhà đang đợi nàng ăn cơm. Lúc lo đến nữa, vì phần còn đều đựng cẩn thận và đông lạnh. Nhà nàng nhiều như , cũng chỉ ăn hết nửa con gà, đây vẫn là do Thẩm Đức Toàn là để ăn mừng chuyển nhà mới, trong nhà đều khỏe mạnh, bữa cũng nên chút chất béo.
Khi ăn cơm, đều gắp thịt cho Thẩm Sơ Hòa, tổng cộng mấy miếng, một nửa trong bát của Thẩm Sơ Hòa . Thẩm Sơ Hòa gắp trả cho họ, rằng mấy ngày nàng ở trấn ăn ngon, một chút thịt cũng thiếu. nhà đồng ý, khiến nàng chẳng còn cách nào. Dù thì nàng cũng là ăn nhiều thịt nhất nhà, điều càng khiến nàng nghĩ đến việc ngày mai lên trấn. Ăn cơm xong, Thẩm Sơ Hòa vẫn ngoài dạo, kiếm mấy điểm tích lũy, tuy ít nhưng tích tiểu thành đại mà.
Nhà họ đều tháo vát, nên củi đốt thiếu. Mỗi ngày đốt lửa nhiều, nhà cửa liền ấm áp. Hiện tại nhà họ cái gì cũng khóa , bất kể ăn gì trong nhà, đều cài then cửa, nấu đồ ngon thì khóa trái cửa. Điều trở thành gia quy, ai mà quên khóa cửa, đều cả nhà phê bình.
Sáng sớm hôm , ăn sáng xong, Thẩm Sơ Hòa bảo đại ca, nhị ca tìm giúp dựng lò nướng ở đất trống bên , nàng dắt Thường Lạc, dẫn theo hai cháu trai lên trấn. Hôm nay chủ yếu là khảo sát một chút, xem kinh tế trấn khi nào thể hồi phục, nếu thể chỗ bày hàng, bản nàng cũng thể đến bán điểm tâm. Đến trấn, Thẩm Sơ Hòa vẫn khá bất ngờ, bởi vì phía các cửa hàng dọc hai bên phố chính đều dựng những ngôi nhà gỗ nhỏ, nhiều hoạt động kinh doanh khôi phục, tuy cửa hàng nhỏ nhưng đồ đạc khá đầy đủ. Chợ búa cũng nhiều bày hàng, nàng còn trông thấy Trịnh Bát.
Trịnh Bát thấy Thẩm Sơ Hòa đặc biệt vui mừng: “Thẩm cô nương, nhà các ngươi đều chứ?”
Thẩm Sơ Hòa vội vàng : “Nhà chúng đều , còn nhà Trịnh thúc thì ?”
Trịnh Bát thở dài một : “Kế mẫu nhà và họ hàng tránh dịch bệnh, cả nhà già trẻ đều còn, chỉ kế xuất giá là thoát .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-107-lo-au.html.]
Mặc dù thích kế mẫu, thậm chí còn hận họ, nhưng cả nhà bỗng chốc còn ai, còn một đứa trẻ ba tuổi, quả thực cũng đáng tiếc. Đương nhiên, đây cũng là hiện tượng khá phổ biến thiên tai trấn, nếu nhờ thần cô, thì sẽ nhiều c.h.ế.t hơn nữa. Thẩm Sơ Hòa cũng hiểu, dù nữa, trẻ con vô tội, nhưng dịch bệnh là đó, một khi mắc thì thể cả nhà đều còn: “Xin nén bi thương.”
Trịnh Bát gật đầu, hỏi: “Các ngươi cũng bày hàng ? Ta để trống chỗ bên cạnh cho các ngươi .”
Mèo con Kute
Thẩm Sơ Hòa thấy đất trống bên cạnh Trịnh Bát thì : “Đa tạ Trịnh thúc, chúng quả thật ý định bày hàng, nhưng mùa đông đường khó khăn, dự định ba năm ngày bày hàng một .”
Trịnh Bát cũng cảm thấy đúng là như , họ sống trấn, việc ngày nào cũng đội gió tuyết đến thì thực tế: “Được, những lúc ngươi ở đây, sẽ giúp ngươi báo cho các khách quen một tiếng.”
“Vậy thì hết đa tạ Trịnh thúc, cũng cần chuẩn mấy ngày, đến lúc đó chúng đến chuyện kỹ hơn.”
“Được, các ngươi nhanh lên nhé, thích chuyện với mấy đứa trẻ các ngươi, thú vị.”
Thẩm Sơ Hòa dẫn theo hai cháu trai đáp lời, từ biệt Trịnh Bát, đó đến tiệm thêu của Hứa Linh Lan. Bởi vì tiệm là nơi Hứa Linh Lan ăn nhất, nếu mùa đông tạm thời mở hai cửa hàng, thì đây chắc chắn là nơi nàng sẽ lựa chọn. Đến nơi quả nhiên thấy ngôi nhà gỗ dựng cửa, lớn nhưng khá náo nhiệt, ít. Thẩm Sơ Hòa bước , liền thấy Hứa Linh Lan đang cùng Điền Tiểu Vũ tiếp đón khách hàng. Chưởng quỹ cũ may qua đời trong dịch bệnh, cửa tiệm mở cũng cần gánh vác chính, nên Hứa Linh Lan tự ở đây dẫn dắt chưởng quỹ mới, cũng dạy dỗ Điền Tiểu Vũ, để sang xuân năm tới nhiều cửa hàng mở cửa, nàng cũng trọng dụng Điền Tiểu Vũ. Thẩm Sơ Hòa lên tiếng, tự ngó xung quanh, đợi đến khi Hứa Linh Lan bận rộn xong, nàng mới qua: “Hứa dì, Tiểu Vũ.”
Hứa Linh Lan nãy thấy Thẩm Sơ Hòa đến, chỉ là khách hàng: “Gia đình ngươi đoạn thời gian đều cả chứ? Nhà cửa xây xong thế nào ?”
Bây giờ gặp mặt câu đầu tiên dường như đều là hỏi nhà ngươi còn , cho dù , cũng vẫn hỏi. Thẩm Sơ Hòa : “Nhà cửa xây , thứ đều cả.”
Thẩm Khuê và Thẩm Lực lúc cũng lễ phép chào hỏi Hứa Linh Lan, gọi là Hứa bà bà. Cách xưng hô của bọn chúng giờ đây quả thật lộn xộn, bởi vì xét theo vai vế của Thẩm Sơ Hòa thì Hứa Linh Lan cùng thế hệ với Hoàng Thúy Phần, nên cách gọi vấn đề gì. Con trai Hứa Linh Lan đến tuổi thành , nên cũng gọi nàng là bà bà, điều cũng dễ chấp nhận: “Hai đứa trẻ trông khỏe mạnh, thật .”
Điền Tiểu Vũ kéo Thẩm Sơ Hòa gọi một tiếng Sơ Hòa, cũng chào hỏi Thẩm Khuê và Thẩm Lực. Sau khi hàn huyên vài câu, Hứa Linh Lan hỏi Thẩm Sơ Hòa đến là để mua đồ việc gì. Thẩm Sơ Hòa là đến xem tình hình bên nàng thế nào, xem khi nào thể bày hàng trở . Hứa Linh Lan Thẩm Sơ Hòa bày hàng liền : “Vậy để Sở Hằng tìm giúp ngươi dựng một cái nhà gỗ, cũng đỡ cho ngươi lạnh.”
Thẩm Sơ Hòa : “Tạm thời cần Hứa dì ạ, dự định ba năm ngày đến một . Khách sỉ thì đặt , còn khách lẻ thì tùy duyên , đợi sang xuân mới mở cửa hàng.”
Hứa Linh Lan nghĩ cũng : “Được, mùa đông đường khó khăn, ngày nào cũng đến thì thực tế. Nếu ở hẳn trấn, gia đình ngươi e là cũng yên tâm, trấn bây giờ cũng hỗn loạn, tuy những gian hàng đều dựng lên, nhưng hiện giờ trộm cắp quá nhiều, các ngươi cũng cẩn thận.”