Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 116:: Phanh phui Sự Thật ---

Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:22:56
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi trong sân, Thẩm Sơ Hòa ôm hai đứa trẻ, giữ một cách với họ, : “Các ngươi mà tiến gần, sẽ quăng c.h.ế.t hai đứa bé.” Việc quả thực khiến Thẩm phụ, Thẩm mẫu kinh hãi, Thẩm phụ vội vàng kêu lên: “Có gì thì chuyện đàng hoàng, đừng hại đến bọn trẻ.” Thẩm mẫu sợ giận, sắc mặt chuyển sang màu tím bầm, nhưng cũng chẳng dám tiến lên. Thẩm Sơ Hòa hai hỏi: “Vì hai lừa gạt Doanh Doanh? Hai một cô gái như nó, giờ ở ngoài thành nguy hiểm đến nhường nào ?” Thẩm phụ biện bạch: “Chúng giả vờ, chỉ là gãy xương, nhưng quả thật thương, đúng là cần tiền.” Thẩm Sơ Hòa Thẩm Doanh Doanh: “Bọn họ lâu việc, tất cả việc nhà đều do con ?” Giờ phút Thẩm Doanh Doanh còn gì để nghi ngờ nữa , nhiều chuyện nàng đều nghĩ thông suốt. Nàng gật đầu: “ , bọn họ thương, con hận thể thức trắng đêm để chăm sóc họ, cũng do con chăm sóc, một con nấu cơm giặt giũ, hôm nay con còn…” Thẩm Sơ Hòa cũng lười thêm lời vô ích. Chuyện rõ ràng, Thẩm Doanh Doanh thể ở cái nhà nữa. Nàng Thẩm phụ: “Ngươi tìm giấy bút, đoạn thư. Nếu , sẽ mang hai đứa bé bán, khiến các ngươi vĩnh viễn còn thấy chúng.” Đây đều là lời đe dọa, nhưng nếu lời tàn độc, bọn họ sẽ nhanh chóng đưa quyết định. Dù thì cũng che mặt, ai là ai, ngay cả Thẩm Doanh Doanh cũng tên , cho nên giờ gì cũng . Thẩm phụ còn gì đó, nhưng kế của Thẩm Doanh Doanh sợ c.h.ế.t khiếp. Một đôi con trai con gái nàng dùng nửa cái mạng để sinh , thể c.h.ế.t , nàng hét lên với Thẩm phụ: “Mau , ngươi cần con trai nữa ?” Thẩm Doanh Doanh cũng chẳng quan trọng, đoạn tuyệt quan hệ càng , chẳng khác gì chết, nhưng con của thì thể bất cứ chuyện gì. Thẩm phụ quả thực thích con trai hơn, do dự một chút, liền chạy nhà đoạn thư. Thẩm Sơ Hòa bắt hai họ đều ấn dấu tay, đó cầm lấy đoạn thư, mới giao trả bọn trẻ cho họ. Sau đó, Thẩm Sơ Hòa dẫn Thẩm Doanh Doanh nhà, thu dọn đồ đạc của Thẩm Doanh Doanh, đưa nàng rời khỏi căn nhà . Thẩm phụ, Thẩm mẫu tuy ngăn cản, nhưng chẳng từ lúc nào Thẩm Sơ Hòa cầm thêm một thanh đại đao trong tay, bọn họ dám. Đến khi Thẩm Sơ Hòa và họ ngoài, Thẩm phụ còn đuổi theo, nhưng thanh đại đao trong tay Thẩm Sơ Hòa dọa sợ, đành dừng bước. Thẩm Sơ Hòa dẫn Thẩm Doanh Doanh ngoài, tìm một xe hành đàng hoàng, thuê một cỗ xe ngựa, mua thêm ít lương khô ở ven đường, bảo nàng lập tức trở về nhà ngoại. Trước khi còn đưa cho nàng một lọ t.h.u.ố.c trị bệnh cho của nàng. Thẩm Doanh Doanh cũng Thẩm Sơ Hòa lấy thứ từ , lúc cũng chẳng tâm trí để nghĩ ngợi. Nàng là thoát c.h.ế.t trong gang tấc. Bây giờ nghĩ , nếu trở về, khả năng lớn nhất là sẽ bán , như thì tiền lấy từ nhà ngoại cũng sẽ bọn họ chiếm mất, bản cũng kết cục . Thật sự quá bi thảm, bây giờ may nhờ Thẩm tỷ tỷ. Trước khi , nàng dập đầu với Thẩm Sơ Hòa một cái mới lên xe ngựa, xe ngựa nhanh rời . Đi xa, Thẩm Doanh Doanh mới nhớ , còn chẳng dung mạo của đối phương, cũng quên hỏi tên đầy đủ, liệu còn gặp . Thẩm Sơ Hòa cũng may mắn, cứu cuộc đời của một cô gái. Nàng vui vẻ thả Thường Lạc khỏi gian, cưỡi ngựa, nhanh đến bên ngoài trạch viện của Cố Cảnh Thừa. Trong viện, Trường Mâu đang hướng dẫn Thẩm Khuê và Thẩm Lực luyện phòng thuật, là đầu tiên thấy Thẩm Sơ Hòa, chạy đón: “Thẩm cô nương, công tử nhà chúng còn nhắc đến cô nương đó.” Thẩm Sơ Hòa hỏi: “Nói chuyện gì? Nói đưa hai cháu trai đến đây ư?” “Không , là cô nương bản lĩnh. Sang năm mở xuân trùng kiến, sẽ nhiều việc cần cô nương giúp sức.” Trường Mâu cách ăn . “Nếu công tử nhà ngươi việc cần, nghĩa bất dung từ.” Thẩm Sơ Hòa . Thẩm Khuê và Thẩm Lực cũng chạy , gọi Thẩm Sơ Hòa là tiểu cô. Thẩm Sơ Hòa theo bọn họ sân, giúp nàng dắt ngựa đến chuồng để cho ăn cỏ và nghỉ ngơi. Vừa Thẩm Sơ Hòa hỏi Trường Mâu dạy bọn trẻ võ công gì. “Công tử bảo hết dạy bọn chúng một ít phòng thuật. Bất kể thi võ , công tử hy vọng khi ở nhà, bọn chúng cũng thể bảo vệ cô nương.” Trường Mâu . “Vẫn là công tử nhà ngươi nghĩ chu .” Thẩm Sơ Hòa từ tận đáy lòng. “Sơ Hòa, nàng đến .” Cố Cảnh Thừa tin Thẩm Sơ Hòa đến, liền vội vàng , đón Thẩm Sơ Hòa ở ngay cửa viện của . Thẩm Sơ Hòa gặp Cố Cảnh Thừa cũng vui vẻ: “Ừm, đến đón Đại Khuê, Nhị Lực, cũng vài chuyện với .” Cố Cảnh Thừa trời: “Sao đến trễ như ? Có đường gặp chuyện gì?” Chàng Thẩm Sơ Hòa kế hoạch. Vừa liếc thấy vạt váy của Thẩm Sơ Hòa là bụi đất, chắc là chạy một đoạn đường. Thẩm Sơ Hòa kinh ngạc Cố Cảnh Thừa: “Sao tất cả chuyện ?” Ánh mắt ngây thơ xen lẫn chút sùng bái của nàng, khiến khóe môi Cố Cảnh Thừa cong lên: “Ta bói toán, nàng tin ?” Thẩm Sơ Hòa lắc đầu: “Không tin, nhưng tin khả năng thấu hiểu của , tức là khả năng quan sát.” Cố Cảnh Thừa ngày càng quen với một từ ngữ của Thẩm Sơ Hòa: “Bụi đất vạt váy của nàng mách bảo , là nàng gặp nguy hiểm ?” Thẩm Sơ Hòa kể vắn tắt chuyện đường cho Cố Cảnh Thừa , cùng phòng khách, an tọa. Cố Cảnh Thừa cũng ở ghế , mà một bên với Thẩm Sơ Hòa. Thẩm Khuê và Thẩm Lực đối diện. Trường Mâu cho chuẩn những món Thẩm Sơ Hòa thích ăn thích uống. Nghe xong chuyện Thẩm Sơ Hòa kể đường, Cố Cảnh Thừa cau mày: “Nàng cần ám vệ.” Thẩm Sơ Hòa lắc đầu: “Không cần. Cả ngày theo, nhiều việc bất tiện. Chàng bản lĩnh trốn thoát của là mạnh nhất, tự vĩnh viễn đều an . Cho nên cần lo lắng an nguy của , điều thật sự chuyện nhờ .” Cố Cảnh Thừa hỏi: “Chuyện gì?” “Ta vài món vũ khí. Ta thích hợp luyện võ, cũng thích luyện võ. thể vài món vũ khí phòng , cộng thêm khinh công của , chắc là sẽ an .” “Ta ở đây ám khí, nàng thể chọn vài món thích hợp.” “Ta ý tưởng hơn. Ta tin cũng sẽ thích.” “Ý tưởng của nàng, tự nhiên là độc đáo phi phàm.” “Vậy chúng đến thư phòng.” Nói xong, : “À , chuyện với Đại Khuê, Nhị Lực .” Cố Cảnh Thừa gật đầu, ý bảo nàng cứ tự nhiên. Thẩm Sơ Hòa hai cháu trai: “Mẫu các ngươi trở về, cũng tỉnh ngộ . Hôm nay vội vã đến đây là để đón các ngươi về thăm nàng. Nàng ở nhà đẻ suýt mất mạng, bây giờ thể khỏe lắm.” Nghe những lời , Thẩm Khuê thở dài: “Ta dám tin mẫu thật sự tỉnh ngộ .” Thẩm Sơ Hòa : “Là thật, nàng dùng lời thề độc mà nàng sợ hãi nhất để thề.” Thẩm Lực cũng thở dài một tiếng: “Vậy mẫu bây giờ thế nào?” “Các ngươi trở về sẽ . Có điều nguy hiểm đến tính mạng.” Thẩm Sơ Hòa cũng lo các cháu trai lo lắng cho mẫu , nên vẫn cho họ uống một liều t.h.u.ố.c an tâm. Hai cũng quả thực an lòng hơn nhiều. Cố Cảnh Thừa vọng ngoài cửa: “Trường Thương, chuẩn một ít bổ phẩm.” Một giọng đáp lời, bên ngoài tiếng bước chân rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-116-phanh-phui-su-that.html.]

 

Mèo con Kute

 

Loading...