Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 128: Vô Sự Gây Sự ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:23:15
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Ngọc Điền kinh ngạc, Thẩm Sơ Hòa, từ xuống đ.á.n.h giá hai lượt, mới hỏi: “Tiểu , đoạn thời gian rốt cuộc trải qua những gì, luôn cảm thấy đổi đến mức còn nhận nữa.” Thẩm Sơ Hòa cũng thể thật, chỉ thể giải thích: “Vì lâu gặp, nên mới cảm thấy xa lạ chăng? Cũng bởi vì chuyện với Vương gia, chịu đả kích, nên tính tình quả thực đổi nhiều.”
Nhắc đến Vương An Lý, Thẩm Ngọc Điền liền nổi nóng: “Vương An Lý cái tên súc sinh , rốt cuộc khiến tiểu chịu bao nhiêu oan ức, mới thể đổi nhiều đến , tiểu cái gì cũng dựa chúng , giờ thì cái gì cũng tự gánh vác, tất cả là tại cái tên hỗn đản Vương An Lý …”
Thẩm Sơ Hòa Thẩm Ngọc Điền bắt đầu buông lời mắng c.h.ử.i Vương An Lý, bỗng nhiên cảm thấy thú vị. Nói , thực sự hưởng thụ việc nhà cưng chiều như . nghĩ đến Tam ca vẫn lẻ bóng một , khi Tam tẩu qua đời vì khó sinh, Tam ca vẫn tái hôn, chuyện cũng nên khuyên nhủ một chút. Nếu thực sự thích cuộc sống một , sẽ ủng hộ; nhưng nếu là vì Tam tẩu, thì vẫn nên vượt qua.
Lý Chính và những khác bàn bạc xong việc, bước , Thẩm Sơ Hòa cùng mấy nhà cũng tiễn khách ngoài. Hai ngày nay, nhà Thẩm Sơ Hòa đông, dân làng cơ bản đều đến thăm Thẩm Bằng, một thể sống trong nhà Trạng nguyên, theo Trạng nguyên học tập, ắt sẽ quan lớn. Đương nhiên, Thẩm lão thái thái vẫn từ bỏ ý định của , cháu nội của lão đại và lão tam đều theo Thẩm Bằng đến kinh thành, đều đến nhà Trạng nguyên. hai nhà Thẩm Đức Thắng và Thẩm Đức Tài cũng đều suy tính riêng. Một mặt là cảm thấy Thẩm Bằng dẫn theo hai đường đến kinh thành dễ dàng, nhưng nếu chỉ dẫn theo một thì thuận tiện hơn nhiều. Mặt khác, thực hai nhà cũng chút đấu đá ngấm ngầm, đây Thẩm Đức Thắng công khai giành sự thiên vị của lão thái thái, nhưng Thẩm Đức Tài là nhận nhiều lợi ích nhất, đạt đến một sự cân bằng. Tuy nhiên, vì chuyện con cháu, bọn họ thể quan tâm hơn.
Mèo con Kute
Sáng sớm hôm , Thẩm Đức Thắng liền dẫn theo cháu nội Thẩm Lượng đến. Lần còn vẻ cao ngạo như ngày, bởi vì cũng nhận , giờ thể đổi nữa, chỉ thể để Thẩm Bằng dẫn cháu nội kinh. dặn dò cháu trai , nhất định thế Thẩm Bằng, vượt qua Thẩm Bằng, đuổi Thẩm Bằng về, trở thành duy nhất của Thẩm gia ở kinh thành, cả Thẩm gia đều trông cậy nhà bọn họ mà sống.
Vừa nhà, Thẩm Đức Thắng liền mặt mày tươi , với Thẩm Đức Toàn: “Lão Nhị , hôm nay Đại ca đến đây việc bàn với .” Thẩm Đức Toàn Thẩm Đức Thắng chuyện gì, đương nhiên thể từ chối thẳng thừng, hỏi: “Đại ca chuyện gì ?”
Thẩm Đức Thắng đẩy Thẩm Lượng về phía : “Lão Nhị, khi Bằng Tử về kinh, để thằng Lượng cùng với nó. Đều là em trong nhà, ít nhiều cũng sự chiếu cố. Chúng cướp vị trí của Bằng Tử, chỉ là thằng Lượng theo đến kinh thành để mở mang kiến thức. Không là Bằng Tử kể chuyện kinh thành, chúng đều ngưỡng mộ ? Cứ quyết định thế , để thằng Lượng cùng Bằng Tử đến kinh thành.”
Thẩm Đức Toàn bây giờ còn là Thẩm Đức Toàn của ngày xưa. Trước đây ít kiến thức, hiểu những mưu toan quanh co , nhưng giờ thì tường tận chuyện. Với , nếu thằng Thẩm Lượng thực sự là một đứa trẻ ngoan thì còn dễ , nhưng nó căn bản là đứa tính cách lanh lẹ lười biếng mà đặc biệt giống Tưởng Đại Hoa. Một như theo Thẩm Bằng đến kinh thành, chẳng là kéo chân Thẩm Bằng ?
Hắn với Thẩm Đức Thắng: “Đại ca, chuyện e rằng . Người tiểu môn tiểu hộ, trắng , ngay cả mua một hầu cũng điều tra ba đời. Tam Bằng dám cứ thế mà dẫn theo một .”
Thẩm Đức Thắng vẫn giữ nụ mặt: “Huynh xem gì , đây là tùy tiện dẫn một ? Chẳng là dẫn theo ?”
Thẩm Sơ Hòa cũng lên tiếng: “Đại bá, việc Tam Bằng một là để báo đáp ân tình với . Nếu dẫn thêm thì chẳng khác nào ỷ ơn cầu báo, nhà chúng thể loại chuyện như .”
Thẩm Đức Thắng thầm nghĩ, cho dù gây chuyện đến mức cả hai đều về, cũng còn hơn là chỉ một Thẩm Bằng ở kinh thành. Nếu cả hai đều , thể chấp nhận; nhưng nếu mà nhà , thì thể chấp nhận. Thế là : “Nha đầu , gì mà nghiêm trọng thế, còn ơn nghĩa báo đáp gì chứ? Chẳng qua là thêm một đứa trẻ cùng để bầu bạn với Bằng Tử thôi mà?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-128-vo-su-gay-su.html.]
Thẩm Sơ Hòa : “Đại bá thực sự nghĩ như ? Có vài lời quá khó , chuyện bá đừng nghĩ nữa, thể nào . Nơi đó là chỗ bá là . Nếu Đại bá thực sự thằng Lượng con đường quan, chi bằng hãy cho nó đến trường tư thục học hành tử tế. Nếu nó thực sự là một tài, Tam Bằng công danh, cũng thể đề bạt nó. nếu nó cái gì cũng học, cái gì cũng , thì thật sự cơ hội, e rằng nó cũng nắm bắt .”
Lời khiến lòng Thẩm Đức Thắng chịu đả kích lớn. Chính vì Thẩm Sơ Hòa đúng, điều đó càng khiến khó chấp nhận hơn. Quả thực, cháu nội từng đến trường tư thục, nhưng học nửa năm mà chữ cũng chẳng học mấy. Đến mùa đông thì chê dậy sớm lạnh lẽo nên nữa, quả thật bằng Thẩm Bằng chịu khó. Nhìn Thẩm Bằng mặc áo choàng lụa, dáng vẻ của một công tử thế gia, Thẩm Đức Thắng càng thêm đố kỵ.
cũng , bây giờ thể cứng rắn với nhà Thẩm Đức Toàn nữa, hiểu cúi đầu . “Tiểu Hòa, lời chúng đều hiểu. thầy giáo giỏi thì hữu ích hơn thầy giỏi. Chẳng là nghĩ thằng Lượng học ở làng chúng , nên mới đổi sang thầy giáo ở kinh thành, lẽ nó sẽ học hơn chăng? Đều là một nhà, cũng giúp đỡ chúng một tay chứ?”
Lúc Thẩm Bằng với Thẩm Đức Thắng: “Đại bá, học hành ở kinh thành còn khổ hơn nhiều. Sáng sớm trời sáng thức dậy, thể thấy chữ là bắt đầu sách sáng, tối đến còn thắp đèn sách, một tháng chỉ nghỉ một ngày. Bá thực sự chắc chắn thằng Lượng thể chấp nhận ?”
Thẩm Lượng đến đây, lập tức lùi bước: “Con kinh thành . Cái mùa đông lạnh giá , trời sáng dậy, tối thắp đèn sách, thế thì mệt bao nhiêu? Con !”
Thẩm Sơ Hòa Thẩm Bằng . Xem vẫn là những đứa trẻ bọn họ hiểu hơn cả. Thẩm Đức Thắng tức giận vỗ một cái lên lưng Thẩm Lượng: “Đứa trẻ nhà ngươi vô tích sự đến thế? Bây giờ chịu khổ, mới hưởng phúc chứ!”
Thẩm Bằng : “Đại bá, thi đỗ quan còn khổ hơn. Sáng sớm lên triều, còn xử lý công vụ, giao thiệp, chứ như bá nghĩ, quan lớn thì cả ngày ở nhà trồng hoa nuôi chim, ăn chơi hưởng lạc .”
Thẩm Lượng thi đỗ quan còn dậy sớm, nó liền chạy biến: “Ông nội, con kinh thành , ông thì ông , khổ quá!”
Thẩm Đức Thắng đuổi theo Thẩm Lượng ngoài: “Đứa trẻ hư nhà ngươi, vô dụng đến thế, con cố gắng mới thể rạng rỡ tổ tông…” Giọng càng lúc càng nhỏ dần, bên đó Thẩm Đức Thắng đuổi theo Thẩm Lượng chạy .
Thẩm Đức Tài và Uông Chi hai ở cửa nhà thấy động tĩnh bên ngoài, , nhỏ tiếng bàn bạc. “Biết ngay Đại ca chúng một bước mà, nhưng bọn họ cũng , chúng cũng thể xem thái độ bên Nhị ca thế nào.” Thẩm Đức Tài nhỏ tiếng với vợ.
Uông Chi gật đầu: “ , xem chuyện dễ dàng chút nào.”