Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 13:: Cứu Người ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:21:06
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong sách, lúc Đoàn Sở Nhân Đoàn gia đón về. Bởi vì Đoàn Sở Hằng c.h.ế.t ngay trong ngày hôm đó, Đoàn lão gia chỉ một huyết mạch duy nhất, dĩ nhiên nóng lòng tìm về. giờ đây, e rằng dám trở về Đoàn gia, Bạch gia cũng thể nương náu, hẳn là đang dừng chân ở nơi nào đó bên ngoài. Có điều kẻ phế , còn uy h.i.ế.p gì nữa. Đợi thêm vài ngày, sẽ tranh thủ đến báo cho Hứa Linh Lan một tiếng, để bà liệu mà tính là .
Thẩm Sơ Hòa xa gần theo cỗ xe lừa. Vì thôn ngoại thành xa, khỏi thành chỉ một khắc là tới, nên Thẩm Sơ Hòa cũng tính là mệt. Cỗ xe lừa dừng ở căn nhà thứ năm khi thôn, phụ nữ đưa Bạch Minh Nguyệt trong. Thẩm Sơ Hòa tiếp tục canh giữ ở cửa, nhỡ chiều nay Bạch Minh Nguyệt chịu ấm ức ngoài, gặp chuyện thì ? Thà rằng lãng phí thêm chút thời gian, cũng thể bỏ lỡ việc cứu hai mạng . Thế nhưng mãi đến chập tối, Bạch Minh Nguyệt vẫn ngoài nữa, Thẩm Sơ Hòa đành về nhà.
Về đến nhà, đầu tiên gặp đại tẩu Mã Quế Hương. Mã Quế Hương ít lời, đối với chuyện trong nhà thì để tâm. Chào hỏi nàng cũng chỉ gật đầu, gì thêm, nhưng khi ăn xong, nàng dọn dẹp bát đũa, việc gì cũng khá nhanh nhẹn. Thẩm Sơ Hòa lúc cũng tiện gì, nhưng trong lòng nàng nghĩ, kiếm tiền thể công khai, phần lớn giữ trong tay , đó xây nhà lớn cho gia đình, cải thiện cuộc sống. Trước khi đại tẩu đổi, thể đưa tiền cho nàng. Trong nhà điểm là, thể tính toán chỉ nàng và Tam Bằng. Tam Bằng học, vì , sổ sách do nàng quản lý. Bao nhiêu vốn liếng, thu lợi bao nhiêu, khác tính. Hơn nữa, đều lời nàng, nên đỡ lo hơn nhiều.
Những ngày đó, Thẩm Sơ Hòa liền sáng sớm , tối mịt về, rình mò Bạch Minh Nguyệt. Hơn nữa mấy ngày nay nàng liên tục bỏ nhiều thứ gian. Trong tay nàng tiền, đường thể mua gì thì mua chút, nhỡ lúc dùng tới? Cuối cùng ngày thứ năm, Bạch Minh Nguyệt xách một cái giỏ ngoài, thẳng về phía con đường nhỏ núi. Mấy ngày nay nàng ít mợ ngược đãi, nàng đều nhẫn nhịn. Nàng luôn cảm thấy nhất định sẽ xoay chuyển tình cảnh. Vừa , sự chỉ dẫn quen thuộc mãnh liệt trong đầu nàng xuất hiện, bảo nàng theo con đường nhỏ . Nàng tìm cớ hái rau rừng, rời khỏi nhà biểu . Thẩm Sơ Hòa cẩn thận theo nàng.
Đi chừng hai khắc, đến một khúc quanh, Bạch Minh Nguyệt dừng bước, đó trốn một cái cây, về phía . Thẩm Sơ Hòa mơ hồ thấy phía tiếng cãi vã. Nàng quan sát địa hình một chút, một bên đường nhỏ là vách núi. Khoản của nổi đầu tiên của Bạch Minh Nguyệt chính là ở đây. Nàng lặng lẽ tiến lên, từ phía , nàng dùng một gậy đ.á.n.h ngất Bạch Minh Nguyệt. Lấy dây thừng trong gian trói tay chân nàng , bịt miệng. Cho bao tải, đặt gian. Như cho dù nàng tỉnh , cũng thể ngoài, cũng đang ở . Sau đó, từ góc của Bạch Minh Nguyệt, nàng thấy phía hai trai trẻ đang cãi vã.
Chàng trai mặc trường bào xanh chừng mười bảy, mười tám tuổi, nghiêm nghị với thiếu niên mặc bào trắng: “Ta là trưởng, sẽ dẫn dụ của ngoại tổ gia , hãy mang theo ngân phiếu mau chóng rời khỏi rừng cây.” Chàng trai mặc bào trắng cũng chỉ mười lăm, mười sáu tuổi, bắt đầu tháo dây cương ngựa xe: “Ta nghịch ngợm hiểu chuyện, cho dù thoát , Thường gia cũng thể Đông Sơn tái khởi nữa. Đại ca, hãy mang theo đồ vật quan trọng mà cưỡi ngựa , sẽ dẫn dụ bọn chúng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-13-cuu-nguoi.html.]
Nguyên tác chỉ hai trai cãi vã đ.á.n.h , cùng rơi xuống vực. Lúc sách nàng cứ ngỡ hai thù oán. Đâu ngờ hai là ruột thịt yêu thương , tranh cãi chỉ vì đối phương sống sót. Nàng bước : “Hai vị chớ nên cãi vã ở đây. Các vị thử xem vách núi phía các vị cao bao nhiêu? Nếu rơi xuống, ai cũng đừng hòng sống sót.” Hai lời Thẩm Sơ Hòa, cùng về phía vách núi, cả hai đều hít một khí lạnh. Nơi họ dẫm chân lên đất đá lung lay. Cãi vã thêm chút nữa, há chẳng sẽ cùng rơi xuống ? Hai vội vàng kéo xe ngựa lùi một đoạn. Chàng trai mặc trường bào xanh hướng về Thẩm Sơ Hòa cúi thi lễ: “Đa tạ cô nương nhắc nhở.” Nói xong, trực tiếp từ trong lòng lấy hai nén bạc đưa cho Thẩm Sơ Hòa: “Cô nương mau rời , nơi an .” Hắn liên lụy vô tội, nhất là một cô nương bụng như .
Mèo con Kute
Thẩm Sơ Hòa quan sát địa hình xung quanh, nghĩ một cách : “Cuộc cãi vã của hai vị công tử loáng thoáng đôi chút. Ta một chủ ý, thể giúp các vị đều an rời .” Chàng công tử trẻ tuổi mặc trường bào trắng ngà voi lập tức quỳ xuống mặt Thẩm Sơ Hòa: “Cô nương, cha gặp chuyện may, ngoại tổ gia cướp đoạt tài sản của chúng , còn diệt khẩu. Nếu cô nương thể cứu chúng , Thường Duệ sẽ suốt đời ghi nhớ ân tình của cô nương.” Thẩm Sơ Hòa kéo dậy: “Lúc chớ nhiều lời vô ích. Các ngươi hãy đ.á.n.h một cỗ xe ngựa mang theo đồ vật quan trọng. Qua cầu vòm phía về phía nam. Ta sẽ đ.á.n.h cỗ xe ngựa còn đợi bọn chúng đuổi tới. Qua cầu xong sẽ từ phía tây dẫn dụ bọn chúng .” Dưới cây cầu nước sâu, mà cây cầu là con đường duy nhất qua. Đây chính là bước ngoặt lớn nhất. Thẩm Sơ Hòa vô cùng nắm chắc.
“Không .” Hai trai đồng thanh . Người lớn hơn nghiêm túc với Thẩm Sơ Hòa: “Cô nương, những kẻ truy sát chúng đều là cao thủ, trong tay nhuốm m.á.u . Chúng thể để một cô nương mạo hiểm.” Người nhỏ tuổi hơn cũng : “Đại ca ...” “Dừng! Chớ lãng phí thời gian. Các vị nghĩ nếu khả năng tự bảo vệ, thể lời ? Ta cũng ngốc, há tìm c.h.ế.t ư? Nơi quen thuộc, tự cách của . Các vị cứ chần chừ mãi, mới chính là khiến càng thêm nguy hiểm. Mau mang theo đồ vật quan trọng mà .”
Người nhỏ tuổi hơn còn , lớn hơn : “Nếu cô nương , ân cứu mạng xin ghi nhớ. Ta tên Thường Hạo, là Thường Duệ. Chúng đến kinh thành tìm đại bá cầu giúp đỡ. Nếu chúng thể thuận lợi trở về, nhất định sẽ trọng tạ cô nương.” Thẩm Sơ Hòa : “Ta tiện tiết lộ danh tính. Đến lúc đó, những thứ của các vị trả ?” Nàng lời vô ích nào, cũng cảm ơn qua lãng phí thời gian, càng thể dễ dàng cho khác thông tin của , gây nguy hiểm cho gia đình. Thường Duệ cũng hiểu tâm tư của Thẩm Sơ Hòa, bản quả thực nguy hiểm. Nên : “Chúng vốn dĩ cũng định từ bỏ những thứ , thậm chí còn từ bỏ một . Giờ đây cô nương cứu mạng chúng , những thứ cứ xem như tạ lễ.” Thẩm Sơ Hòa cũng bận tâm đến những thứ : “Được.”
Hai trai trẻ nhanh chóng thu xếp xong một xe đồ vật họ mang theo, cúi thi lễ với Thẩm Sơ Hòa, vội vã lên đường. Trước khi , trai nhỏ tuổi hơn vài câu tai ngựa. Thẩm Sơ Hòa tuy hiểu, nhưng vẫn tỏ ý tôn trọng. Nhìn thấy họ xa, Thẩm Sơ Hòa thu xe ngựa gian. Hiện tại gian vẫn còn nhỏ, chừng mười thước vuông. Trừ những thứ đó và cả Bạch Minh Nguyệt , cũng chỉ vặn đặt hai cỗ xe ngựa . Xem nhanh chóng kiếm tích lũy điểm, mở rộng gian. Bằng đợi tai ương thiên nhiên mùa thu tới, chỗ trữ vật liệu thực sự đủ dùng. Chỉ là hệ thống vẫn rõ tích lũy điểm cứu là bao nhiêu, chắc là đợi đối phương thoát khỏi nguy hiểm, mới thể nhận tích lũy điểm.