Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 137:: Tạo Dựng Tin Đồn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:23:24
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Minh Nguyệt mặc áo choàng đen, đội khăn che mặt, đám đông. Nàng vốn nghĩ chuyện sẽ khiến danh tiếng của đổi, nào ngờ Thẩm Sơ Hòa phá hỏng nữa. Nàng ác độc chằm chằm Thẩm Sơ Hòa, Thẩm Sơ Hòa chính là khắc tinh của , nếu nàng, nông nỗi ?
Vốn dĩ nàng cũng lợi dụng chuyện , dù rủi ro cao, nhưng nàng tìm Vương An Lý, Vương An Lý đuổi nàng . Hơn nữa Vương An Lý còn ngừng oán trách nàng phá hoại hôn nhân của Thẩm Sơ Hòa, Vương An Lý hận nàng , đời gặp nàng nữa.
Nghĩ đến những điều , Bạch Minh Nguyệt chỉ g.i.ế.c Thẩm Sơ Hòa, nhưng hiện tại nàng thể . Nàng lặng lẽ rời khỏi đám đông, nàng cần nhẫn nhịn, cần tìm cách thể hạ gục kẻ thù chỉ bằng một đòn chí mạng. Đôi khi nàng thể phân biệt rõ giữa hiện thực và giấc mơ, nhưng nàng hận Thẩm Sơ Hòa là thật.
Thẩm Sơ Hòa mấy hôm nay vốn cũng đến mua ít đồ, tiện thể đến , giải quyết xong việc, nàng liền chào tạm biệt Cố Cảnh Thừa, mua đồ.
Cố Cảnh Thừa Thẩm Sơ Hòa một chút cũng luyến tiếc, khẽ thở dài, cũng bao giờ mới thể khiến cô nương động lòng với . Nàng hình như căn bản từng nghĩ đến chuyện tình cảm, nhưng chuyện cũng thể cưỡng cầu.
Thật ít nhiều đ.á.n.h giá cao Thẩm Sơ Hòa ở điểm , bởi vì Thẩm Sơ Hòa thật sự thích dung mạo và dáng của Cố Cảnh Thừa, dù nàng là mê nhan sắc. Thẩm Sơ Hòa hiểu một điều, đó là cổ đại coi trọng môn đăng hộ đối, hai nhà môn đăng hộ đối cùng một đẳng cấp, cho nên nàng thỉnh thoảng dung mạo của , thưởng thức cho vui mắt là , chuyện ngủ cùng , Thẩm Sơ Hòa dám nghĩ.
Thẩm Sơ Hòa mua xong đồ, khỏi chợ, phát hiện xe ngựa của Cố phủ đang đợi nàng. Người đ.á.n.h xe giúp nàng cầm đồ, công tử bảo đợi ở đây để đưa Thẩm Sơ Hòa về nhà.
Thẩm Sơ Hòa chợt nhớ , hôm nay xe ngựa của nhà Cố Cảnh Thừa đến, ngờ Cố Cảnh Thừa chu đáo như , nhớ chuyện .
Nàng cảm thấy giữa với thật thứ vững chắc nhất chính là lợi ích. Mình và Cố Cảnh Thừa chỉ cần luôn lợi ích qua , thì quan hệ sẽ luôn vững chắc, điều đối với là chuyện .
Thẩm Sơ Hòa lời cảm tạ, lên xe ngựa, vui vẻ về nhà.
Vừa về đến nhà, bước cửa, nàng thấy lũ nhóc quỷ, điều khiến lòng Thẩm Sơ Hòa căng thẳng, đoán chừng em gái của nhị tẩu Trần Phượng Liễu đến . Lũ nhóc quỷ ngoan hơn nhiều, nhưng cũng lễ phép, thấy Thẩm Sơ Hòa cũng gì.
Thẩm Sơ Hòa để ý đến lũ nhóc quỷ, thẳng phòng của cha . Quả nhiên, nàng thấy Trần Phượng Liễu dẫn theo Tiểu Liên đang bên cạnh giường.
Trần Phượng Liễu đang lóc kể lể với Trần Phượng Anh: “Chị ơi, em cũng cố ý khó chị , em chỉ ở nhà chị một thời gian thôi. Em dâu trong nhà mắt em, ngày nào cũng cãi với em, cha cũng ghét bỏ em, đuổi em về nhà chồng, nhưng em về nhà chồng, nhà chồng cũng với em, em, em thật sự khó khăn.”
Trần Phượng Anh thái độ kiên quyết: “Nhà chúng bao nhiêu ngươi thấy ? Bây giờ là lúc thiên tai nhân họa, nhà nào thể nuôi thêm vài nữa? Bất kể ngươi và nhà chồng thế nào, thì ngươi cũng trở về chứ? Chẳng lẽ ngươi định cả đời về?”
Trần Phượng Liễu lóc thút thít: “Vậy em đợi một thời gian, đợi đến Tết về, lúc Tết, họ cũng đến nỗi khó quá nhỉ? Qua Tết sang xuân chuyện sẽ hơn, chị cứ cho em ở đây một thời gian ?”
“Cái gì, Trần Phượng Liễu, ngươi định ở nhà đến Tết ? Không . Ngày mai sẽ thuê xe ngựa cho ngươi, ngươi mau về nhà . Nói thẳng , chồng ngươi , ngươi về nhà, đây vốn thái độ mà một nàng dâu nên . Ngươi về, sẽ tìm cha đưa ngươi về.” Trần Phượng Anh thật sự một chút cũng dung túng thói hư tật của Trần Phượng Liễu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-137-tao-dung-tin-don.html.]
Trần Phượng Liễu càng lớn tiếng hơn: “Chị là chị ruột của em ? Sao chị thể đối xử với em như ?”
Chưa đợi Thẩm Sơ Hòa bước , bên ngoài khách đến. Thẩm Sơ Hòa nhận đó là của nhị tẩu, Phùng Thủy Nương, và em trai Trần Ngọc.
Thẩm Sơ Hòa lễ phép tiến lên chào hỏi: “Thím ơi, Trần Ngọc.”
Phùng Thủy Nương : “Nha đầu , quả nhiên hơn nhiều, nhị tẩu của con về nhà ít khen con đó.”
“Cảm ơn thím.” Thẩm Sơ Hòa vẫn ấn tượng với nhà đẻ của Trần Phượng Anh. Hàng năm đều qua , trong ký ức của nguyên chủ đều là những hình ảnh .
Phùng Thủy Nương chỉ trong nhà: “Trần Phượng Liễu ở đây ?”
Thẩm Sơ Hòa gật đầu: “Dạ, đang cãi vã với nhị tẩu mấy câu ạ.”
Lúc , bên trong truyền tiếng cãi vã của Trần Phượng Liễu và Trần Phượng Anh.
Mèo con Kute
Phùng Thủy Nương thở dài một tiếng: “Nha đầu , từ khi về nhà bao giờ khiến yên lòng. Các ngươi yên tâm, thể để nó ở đây gây họa cho các ngươi .” Nói xong, bà dẫn Trần Ngọc nhà.
Thẩm Sơ Hòa ngây một chút, từ khi về nhà họ, chuyện gì thế ? Không bà sinh ? từng cha Trần Phượng Anh tiểu , nhà họ là nông hộ, cũng nuôi nổi tiểu . Thẩm Sơ Hòa vội vàng theo nhà, ngóng xem rốt cuộc là chuyện gì.
Phùng Thủy Nương nhà, chào hỏi Thẩm Đức Toàn và Hoàng Thúy Phân, đó trực tiếp với Trần Phượng Liễu: “Con bé thứ hai, con hiểu chuyện như ? Mau theo về, chuẩn một chút, hai ngày nữa để em trai con đưa con về nhà chồng.”
“Mẹ ơi, đều dung nạp con? Con là nhà chồng đối xử với con, con về.” Trần Phượng Liễu đầy vẻ tủi .
Phùng Thủy Nương thở dài thật sâu: “Trần Phượng Liễu, ngay từ đầu , lấy chồng xa , nhưng con thì ? Nói gì cũng , cùng … Haiz, để nhà chồng xem thường, tiền của hồi môn cho con lúc đó còn nhiều hơn tiền sính lễ cưới vợ của em trai con. Những năm qua đều cảm thấy với Phượng Anh, của hồi môn cho nó quá ít, mà con đó là tiền cha con để ? Con thấy tiền ? Chẳng lẽ là cha con cho con ?”
Nói đến đây, Phùng Thủy Nương càng tức giận hơn, trực tiếp bắt đầu mắng: “Cái lão khốn nạn đó, đồ vô dụng, thật sự là lòng đen tối đến tận xương tủy. Hắn cần con, còn xúi giục con, con cũng là một đồ ngu ngốc, trong đầu lấy hai lạng dầu. Một kẻ bán con lầu xanh mà con cũng tin lời , kiếp, thật sự là tạo nghiệt , thật sự hối hận khi để con về nhà .”
Nói xong, bà ôm ngực, thở dốc ngừng.