Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 14:: Đã Có Tiền ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:21:07
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Sơ Hòa đến bên cầu vòm, dùng ý niệm thu những tảng đá xung quanh gian, chặn kín hai đầu cầu. Cây cầu là con đường duy nhất, nên những kẻ đuổi tới, nhất định dời chướng ngại vật cầu . Những tảng đá , dù mười tráng đinh cũng tốn một, hai canh giờ để khiêng vác, thời gian đó đủ cho Thường gia thoát . Làm xong xuôi việc , Thẩm Sơ Hòa cũng rời ngay, lo biến cố, nàng ẩn gần đó theo dõi tình hình.
Chẳng mấy chốc tiếng vó ngựa truyền đến, sáu con ngựa, lưng đều là những kẻ bịt mặt mặc y phục đen. Đến đầu cầu, kẻ dẫn đầu lập tức ghìm ngựa, c.h.ử.i một tiếng: “Đáng chết, hai tên súc sinh vặt cũng chút bản lĩnh.” Mấy đó xuống ngựa, bắt đầu khiêng đá, khiêng c.h.ử.i rủa.
Sau hai khắc, trong đầu Thẩm Sơ Hòa vang lên tiếng hệ thống: “Chúc mừng Ký chủ, cứu hai mạng , nhận mười sáu điểm tích lũy.” Thẩm Sơ Hòa tiếng , trong lòng vững tâm, điều đó chứng tỏ nhà họ Thường an .
Nàng lặng lẽ rời khỏi nơi , ngược một đoạn, đến nơi , nàng lấy xe ngựa từ gian , nhưng vật phẩm thì lấy . Những thứ cách nào giải thích , nhất vẫn nên để trong gian, chờ khi thích hợp hẵng lấy . Nàng vốn lo đ.á.n.h xe, ngờ con ngựa đặc biệt ngoan ngoãn. Đến lúc nàng mới chợt nhận hành động nhỏ của Thường Duệ khi với con ngựa, xem con ngựa lẽ là loài vật linh tính.
Khi nàng đ.á.n.h xe ngựa đến gần Thành Giao thôn, nàng đưa Bạch Minh Nguyệt khỏi gian, khi ngang qua cửa nhà biểu của Bạch Minh Nguyệt, nàng trực tiếp ném đó xuống, đ.á.n.h xe nhanh chóng rời . Lúc Bạch Minh Nguyệt tỉnh, nhưng tay chân trói, trong bao tải thấy gì, nàng oa oa lớn, thu hút ít trong thôn. Thẩm Sơ Hòa thật sự dám g.i.ế.c , đương nhiên, nàng cũng lo Bạch Minh Nguyệt biến mất bất thường sẽ khiến thế giới trong sách sụp đổ. Nàng bây giờ yêu thích gia đình hiện tại của , nên nàng đột nhiên rời .
Nàng đ.á.n.h xe đến tận trấn, Thẩm Sơ Hòa thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng yên lòng. Nàng vốn định bán xe ngựa , nhưng con ngựa ngoan ngoãn , nàng bán nữa. Nghĩ đến việc sẽ đến chỗ Hứa Linh Lan, chi bằng cứ gửi xe ngựa ở nhà họ , tìm thời cơ thích hợp lấy . Nhà họ chuồng ngựa và cả chuyên cho ngựa ăn, chuyên nghiệp hơn nàng nhiều.
Nàng đ.á.n.h xe đến Đoàn gia, may mà gia đình nàng cưng chiều nàng, quần áo mặc cũng miếng vá, nên khi đến cửa, nàng với tiểu tư là tìm Đoàn phu nhân, tiểu tư liền dẫn nàng trong.
Mèo con Kute
Hứa Linh Lan đang ở thư phòng trong chủ viện, hạ nhân Thẩm cô nương đến , bà lập tức đặt sổ sách xuống, đón ngoài: “Nha đầu nhà ngươi, hôm nay mới tới?” Thẩm Sơ Hòa ngọt ngào gọi một tiếng “Hứa dì”, : “Mấy hôm nay trong nhà chút việc nên chậm trễ, nhất định sẽ thường xuyên đến.” Hứa Linh Lan kéo nàng thư phòng: “Ta việc đến nửa chừng, để tránh kẻ hai lòng lẻn , chi bằng cứ ở đây hàn huyên, cũng an tâm hơn.” Thẩm Sơ Hòa đồng tình với sự cẩn trọng của Hứa Linh Lan: “Hứa dì nghĩ thật chu đáo.” Hai xuống bên bàn cạnh cửa sổ trong thư phòng.
Hứa Linh Lan rót một chén cho Thẩm Sơ Hòa: “Thật sự cảm ơn cứu Sở Hằng một mạng, cũng là cứu một mạng, nếu Sở Hằng bất trắc gì, cũng sống nổi.” Thẩm Sơ Hòa vội hỏi: “Sở Hằng ca hồi phục ạ?”
“Hồi phục , hôm nay đến cửa hàng , việc khiến chỉ trong một đêm trưởng thành hơn nhiều.”
“Con trưởng thành thường là chỉ một đêm. Phải Hứa dì, Đoàn Sở Nhân tìm thấy ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-14-da-co-tien.html.]
“Tìm thấy , cha nó đưa nó đến một căn nhà bên ngoài để nuôi, thì phế , cũng nổi, cũng coi như là nhận lấy quả báo. Mẹ nó ngày nào cũng đến nửa đêm, ngờ một ngày thích tiếng đến .” Nói đến đây, Hứa Linh Lan vẫn khá vui vẻ.
Thẩm Sơ Hòa cũng cảm thấy đây là tội họ đáng chịu: “Hứa dì, dì cũng nên cẩn thận một chút, e rằng họ sẽ ch.ó cùng c.ắ.n giậu.” Hứa Linh Lan gật đầu: “Yên tâm, hôm qua đại ca từ kinh thành phái một tùy tùng võ công cao cường đến cho Sở Hằng ca của , bên cạnh cũng đều là nhà.”
“Vậy thì . Phải Hứa dì, hôm nay đến việc nhờ dì giúp đỡ.”
“Nói , việc gì?”
“Ta tình cờ một cỗ xe ngựa, nhưng tiện đưa về nhà, thể để tạm ở chỗ dì, chờ tìm thời cơ thích hợp đến lấy ạ?”
“Chuyện đáng gì ?” Nói xong, Hứa Linh Lan liền gọi hạ nhân , giúp đỡ sắp xếp xe ngựa.
Hai ngày nay Thẩm Sơ Hòa rình rập Bạch Minh Nguyệt cũng đủ mệt mỏi , nên cũng ở đây lâu, liền cáo biệt trở về. Hứa Linh Lan tiễn Thẩm Sơ Hòa ngoài. Vượt qua Nguyệt Lượng Môn trong nội viện, một nam tử trẻ tuổi tướng mạo tuấn, mười tám, mười chín tuổi, mặc trường bào màu xanh mực . Y mang theo nụ ôn hòa, hỏi Hứa Linh Lan: “Nương, đây là Sơ Hòa đúng ?” Hứa Linh Lan gật đầu: “Đây chính là ân nhân cứu mạng của con, Sơ Hòa.” Đoàn Sở Hằng cung kính thi lễ với Thẩm Sơ Hòa: “Đa tạ Sơ Hòa ân cứu mạng.” Thẩm Sơ Hòa là hiện đại, quen thuộc lắm với những lễ nghi , đỡ khác thấy đúng, chỉ đành vội vàng : “Sở Hằng ca cần khách khí như , cũng chỉ là tiện tay mà thôi.” Đoàn Sở Hằng : “Loại t.h.u.ố.c một viên cũng khó cầu, cho dù trong cung cũng lấy là lấy , ân tình thật sự báo đáp thế nào.”
“Sở Hằng ca mà nữa thì thật sự khách sáo quá , thì dám dễ dàng đến nữa .” Thẩm Sơ Hòa .
Đoàn Sở Hằng cũng : “Sơ Hòa đúng, khách sáo nữa. Sau chuyện của chính là chuyện của , việc gì cứ tìm .” Thẩm Sơ Hòa cũng khách khí: “Ừm, sẽ khách sáo với hai . Thời gian còn sớm nữa, còn chợ mua đồ, xin cáo từ .”
Mẹ con Hứa Linh Lan tiễn Thẩm Sơ Hòa đến cửa lớn, cáo biệt với nàng, nàng xa, hai mới về sân. Thẩm Sơ Hòa vẫn quý mến con Hứa Linh Lan, vì họ tùy tiện hỏi chuyện riêng của nàng, chừng mực, và cũng thiết. Không kiểu thiết giả tạo, mà là cảm nhận họ coi nàng như nhà.
Đến chợ, Thẩm Sơ Hòa che mặt đến tiệm cầm đồ, đổi một khối ngọc trong gian lấy năm mươi lượng bạc. Đây là thứ khi cứu nhà họ Thường, việc chi tiêu thế nào cũng là quyền của nàng. Hiện tại nàng tiền, nên đổi chút tiền mặt mang theo bên là cần thiết. Có tiền , nàng mua một ít vải bông mịn với nhiều màu sắc và kiểu dáng khác cho nhà. Người trong nhà ăn mặc quá tệ . Sau đó mua nguyên liệu Tào Tử Cao, đến tiệm rèn, đặt mấy cái khuôn nướng Tào Tử Cao. Cuối cùng mua một ít thịt và mỡ heo. Vác theo nhiều đồ như , nàng đến cửa chợ, bỏ hai văn tiền xe bò về thôn. Xe bò trong thôn sáng một chuyến, chiều một chuyến, đưa đến trấn, mỗi chuyến hai văn tiền, nhưng đa đều bộ, cũng quá xa, trừ khi mang nhiều đồ hoặc lớn tuổi mới xe. Hôm nay chỉ một Thẩm Sơ Hòa, nên nàng dứt khoát nửa nửa xe bò, ngắm phong cảnh hai bên đường. Lúc , từ nhà biểu của Bạch Minh Nguyệt ở Thành Giao thôn, truyền đến một trận tiếng gậy gộc xen lẫn tiếng đ.á.n.h chửi.