Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 142:: Quyên Tặng Lương Thực ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:23:29
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Sơ Hòa đồng ý, chạy về nhà tìm Thẩm Ngọc Điền chuẩn xe ngựa thị trấn.
Đến thị trấn, lúc cả thị trấn cũng đang bàn tán chuyện , lương thực cứu trợ, sắp tuyết lớn, nhiều gia đình bắt đầu lo lắng.
Đến cửa huyện nha, Thẩm Sơ Hòa dặn Thẩm Ngọc Điền trông xe ở ngoài, còn nàng tự .
Huyện lệnh tin Thẩm Sơ Hòa đến, trong lòng mơ hồ cảm giác lành, liền vội vàng chạy đón: “Thẩm cô nương đến, mau mời trong.”
Thẩm Sơ Hòa cũng khách khí, nhà còn xuống : “Sư phụ tin về việc lương thực cứu trợ, nên truyền tin cho , đây tích trữ một ít lương thực, dặn mang giúp huyện nha giải quyết khẩn cấp.”
“Thần Cô? Thần Cô cũng chuyện ? Người thật sự thể giúp chúng ?” Huyện lệnh với đôi mắt nhỏ bé ánh lên tia hy vọng hỏi Thẩm Sơ Hòa.
Thẩm Sơ Hòa gật đầu: “Ừm, lát nữa ngươi hãy phái theo ngoại thành lấy lương thực, nhưng chỉ đủ nấu cháo cầm cự vài ngày thôi, tin rằng triều đình sẽ sớm giải quyết chuyện .”
Huyện lệnh , cả phấn chấn hẳn lên: “Thật sự cảm tạ Thần Cô , chiếc mũ ô sa đầu đây đều nhờ phúc đức của lão nhân gia .”
Thẩm Sơ Hòa bỗng dưng gọi là "lão nhân gia", nhưng cũng chẳng gì giải thích, bởi Thần Cô vốn thể xuất hiện mặt đời, nên thế nào cũng chẳng .
Nàng : “Trời sắp tối , ngươi mau chóng triệu tập , đ.á.n.h xe theo khỏi thành.”
Huyện lệnh lời, vội vàng chuẩn .
Không lâu chuẩn xong, Thẩm Sơ Hòa lên xe ngựa của nhà , dẫn bọn họ đến khu rừng ngoại thành.
Sau đó, Thẩm Sơ Hòa bảo huyện lệnh và những khác chờ bên ngoài, còn nàng tự , lấy lương thực từ gian , dùng bạt che cẩn thận, mới gọi huyện lệnh và bọn họ khiêng.
Huyện lệnh dẫn , thấy lương thực nhiều như , xúc động đến mức suýt : “Thần Cô thật sự cứu mạng chúng .”
Thẩm Sơ Hòa vội : “Huyện lệnh đại nhân, mau khiêng , lát nữa trời đổ mưa, nếu dính mưa thì lương thực dễ ẩm mốc lắm.”
Huyện lệnh vội vàng dụi mắt, chỉ huy khiêng lương thực.
Chẳng mấy chốc, lương thực khiêng lên xe ngựa, vận chuyển về thị trấn.
Mèo con Kute
Thẩm Sơ Hòa với huyện lệnh: “Lương thực cứu trợ của thôn chúng , chúng sẽ trực tiếp mang về, cũng đỡ cho các vị thêm một chuyến.”
Huyện lệnh nào lý do đồng ý, vội vàng sai khiêng lương thực của thôn bọn họ lên xe ngựa của Thẩm Sơ Hòa.
Thẩm Sơ Hòa và Thẩm Ngọc Điền cũng vội vàng mang lương thực về nhà.
Nhìn bọn họ rời , huyện lệnh liền quỳ xuống đất, dập ba cái đầu lạy trời, y rốt cuộc là cảm tạ Thần Cô cảm tạ ông trời, tóm là thật sự ơn.
Thẩm Sơ Hòa cùng mang lương thực về thôn, cả thôn chợt trở nên náo nhiệt. Tuy rằng khi nào đợt lương thực cứu trợ tiếp theo mới đến, nhưng cách giải quyết một , bọn họ tin rằng sẽ cách giải quyết , nên đều tràn đầy hy vọng cuộc sống.
Vào lúc hoàng hôn, trời bắt đầu đổ tuyết lớn, dày.
Thẩm Đức Toàn từ ngoài , phủi lớp tuyết : “Trận tuyết sẽ nhỏ , may mà hôm nay chuyện lương thực giải quyết, nếu thì khi tuyết ngừng rơi, e rằng ba ngày cũng thể đến thị trấn .”
Thẩm Sơ Hòa rõ giao thông thời cổ đại vốn thuận tiện, trận động đất, đường sá vốn bằng phẳng, giờ thêm tuyết lớn, cơ bản khó để xe cộ qua .
Hoàng Thúy Phân giúp Thẩm Đức Toàn phủi sạch tuyết giày: “Mau lên giường sưởi ấm, hơ ở lò than một chút, giày ướt hết .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-142-quyen-tang-luong-thuc.html.]
Thẩm Đức Toàn cởi giày lên giường sưởi: “Ai da, năm nay nhà chúng may mắn nhờ Tiểu Hòa, các ngươi nhà khác ăn uống tệ hại cỡ nào , ngay cả nhà lý trưởng cũng ba ngày mới một bữa thịt cá.”
Thẩm Ngọc Cát giúp Thẩm Đức Toàn lấy giày đặt lên lò sưởi, : “Sao mà , ngoài ngày nào cũng , năm nay chim sẻ cũng ít , đều bắt ăn thịt hết , núi cũng chẳng còn mấy vật sống, chung là đều khó khăn cả.”
Thẩm Ngọc Điền : “Việc nhà chúng đồ ăn nhất định giấu kỹ, lòng lúc khác với bình thường, dễ khác ganh ghét.”
Mọi đều đồng ý, là , ai cũng ngốc, tự nhiên sẽ ngoài kể.
Thẩm Sơ Hòa may mắn, nhà nàng điều , lòng đồng lòng.
Mã Quế Hương , cũng cảm thấy thật may mắn, trở về , gia đình thật bao?
Trận tuyết lớn rơi suốt hai ngày mới ngớt, khi tạnh, tuyết bên ngoài cao đến đùi.
Thẩm Sơ Hòa ngôi làng tuyết trắng phủ kín, cơ bản ngoài màu trắng thì chẳng thấy gì khác.
Nhà nhà đều đang quét tuyết, nhưng chẳng chút náo nhiệt nào, bởi những căn nhà như vốn dĩ ấm áp bằng nhà bình thường, cộng thêm nhiều đồ ăn béo bổ, con cũng chẳng chút tinh thần nào.
Đồng thời còn một tin , quanh làng dấu chân gấu đen, lý trưởng cầm la, gõ nhắc nhở dân làng, tối đen khỏi nhà, ban ngày cũng cùng .
Bởi vì hiện giờ lương thực khan hiếm, đồ ăn trong nhà Thẩm Sơ Hòa, ngoài thịt đông lạnh, còn đều chuyển căn phòng ở.
Mấy ngày nay cũng chẳng việc gì , nên Thẩm Sơ Hòa đề nghị, để nương và tẩu tử cùng quần áo đón năm mới.
Đương nhiên, màu sắc thể chọn quá tươi tắn, một mặt là quá chói mắt dễ gây khó chịu, mặt khác là năm nay trong thôn ít mất, cũng xem như một sự tôn trọng.
Thế nên, nam nữ già trẻ trong nhà nàng đều chọn vải bố màu nhã nhặn, may dày dặn, đường kim mũi chỉ cũng tinh xảo, quần áo nhà bọn họ đều mặc mấy năm liền.
Thẩm Sơ Hòa ý kiến gì về điều , sự đổi của cuộc sống do khác , mà là do chính bọn họ tự cảm nhận, dần dần đổi từ trong tâm khảm.
Mấy ngày nay, Thẩm Sơ Hòa cũng nhàn rỗi, ngoài thì ở nhà bánh, đồng thời nghiên cứu các loại bánh mới.
Bánh quy bơ là món nàng từng giỏi, nhưng tạm thời nàng bơ. Nàng dự định trang trại của phát triển, nuôi bò, sữa bò thì khi đó thể bơ , hiện tại thì đúng là , nhưng điều đó khó nàng, bánh quy bơ dùng dầu thực vật nàng cũng thể ngon.
Bánh quy Margaret cũng là món nàng từng thích , nhưng lòng đỏ trứng dùng , lòng trắng trứng cũng thể lãng phí, nàng sẽ bánh giòn mỏng.
Tạm thời nàng định nhiều, chỉ mấy loại , đều là bánh quy cả, đợi một thời gian nữa sẽ nghiên cứu bánh bông lan gì đó.
Nàng một phòng riêng, bình thường cũng ai quấy rầy, nàng cứ thế ở trong phòng loay hoay, đó nhờ tam ca giúp nhóm lửa lò nướng, nàng xong thì cho lò nướng.
Bánh quy bơ dùng mỡ động vật, nếu sẽ giống với bánh đào tô, lúc bánh đào tô, nên nàng dùng dầu thực vật, thêm công thức pha chế riêng của , còn cho thêm một ít hạt khô giã nhỏ, lò thơm lừng khắp nhà.
Thẩm Ngọc Điền giữ chặt cửa, đừng ngoài, ngay cả nhà cũng thể cho lúc , bởi vì mở cửa mùi hương sẽ bay ngoài, đến lúc đó trở thành tâm điểm của cả thôn.
Thẩm Sơ Hòa quả thật cũng dám mở cửa, gần đây lương thực cứu trợ đến, nhiều đều lo lắng chuyện ăn đủ no, mùi hương nhà nàng lúc chẳng sẽ khơi dậy sự phẫn nộ của dân làng ?
Đợi đến khi bánh nguội hẳn còn tỏa mùi nồng nặc nữa, Thẩm Sơ Hòa mới cho bánh quy bơ hộp gỗ, nhờ tam ca mang cho cha và họ hàng nếm thử.
Sau đó nàng bánh quy Margaret, bơ thì dùng mỡ động vật, bánh giòn từ lòng trắng trứng cũng ngon.
Những thứ để bán, chỉ là Thẩm Sơ Hòa thử nghiệm, cho nhà nếm thử, đó nàng định từng chút một mở rộng thị trường, tức là mỗi chợ, sẽ giới thiệu như quảng bá hàng hóa , cách một thời gian giới thiệu một , từ từ đưa những sản phẩm thị trường.