Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 153:: Bất Ngờ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:23:40
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quả nhiên lâu , Thẩm Sơ Hòa xuất hiện trong tầm mắt Cố Cảnh Thừa. Khi đến mặt Cố Cảnh Thừa, Thẩm Sơ Hòa xuống ngựa, vỗ hai cái giỏ lưng Thường Lạc: “Chúng nhanh nào, đồ bên trong e rằng sẽ đông cứng, đến nhà xem.” Cố Cảnh Thừa quả thực tò mò về đồ của Thẩm Sơ Hòa, bởi vì mỗi nàng đều thể mang đến bất ngờ cho y.
Về đến nhà, Cố Cảnh Thừa sai khiêng giỏ trong phòng. Thẩm Sơ Hòa mở nắp, vén tấm chăn bông , bên trong lộ những cọng rau xanh mướt. Cố Cảnh Thừa kinh ngạc vô cùng: “Cô nương đây? Cô nương trồng thế bằng cách nào?”
“Cái đừng bận tâm, là sư phụ cho. Có rau tươi như , chúng ăn lẩu nhé?” Thẩm Sơ Hòa kỳ thực là chính ăn. Nói xong, nàng từ trong giỏ lấy một đống trái cây: “Những thứ nhất định tươi ngon hơn những gì cất trong hầm.” Cố Cảnh Thừa sơn bồ đào mọng nước, cùng các loại quả dại như táo tròn mà kinh ngạc: “Cô nương…”
“Đừng hỏi, ăn nhanh , thứ như , giữa mùa đông hiếm chừng nào?” Thẩm Sơ Hòa thật sự giải thích thế nào, nên dứt khoát né tránh vấn đề. Cố Cảnh Thừa điểm , truy hỏi ngọn ngành, quả nhiên cũng hỏi nữa: “Được, cô nương hãy giữ một ít cho gia đình .”
“Ta giữ , những thứ là dành cho . Ta bếp đây, hôm nay để nếm thử món gì đó khác biệt.” Thẩm Sơ Hòa vui vẻ bếp. Hiện tại đầu bếp thấy Thẩm Sơ Hòa còn vui hơn thấy cha ruột, vội vàng đến chào hỏi, đó giúp đỡ nàng.
Thẩm Sơ Hòa nghiền xốt vừng, xốt đậu phộng, xốt lẩu nhất định là xốt hai tám mới ngon. Nàng còn pha dầu chấm, tuy rằng đều thiếu một vài gia vị, nhưng chung, hảo . Lò than và nồi cũng chuẩn xong, đều là loại khá đơn giản. Nàng định một thời gian nữa sẽ vẽ bản vẽ, để Cố Cảnh Thừa tìm , đến lúc đó thể mở tiệm lẩu. Má ơi, công việc kinh doanh chẳng đến là đến ?
Thịt dê đầu bếp thái lát mỏng, bày lên đĩa, trông mắt. Nàng còn dạy đầu bếp một viên bò viên bằng tay. Sau đó rau củ cũng bày đĩa. Mặc dù lúc lẩu cay, nhưng thể ăn lẩu thì còn gì mãn nguyện? Cố Cảnh Thừa ngửi mùi nước lẩu cảm thấy bụng cồn cào, y phát hiện đầu óc Thẩm Sơ Hòa thật sự quá thần kỳ, bất kể gì, đều phi thường đến .
Ngồi bên bàn, Thẩm Sơ Hòa dạy Cố Cảnh Thừa cách nhúng thịt, cách ăn. Cố Cảnh Thừa nếm một miếng, liên tục khen ngợi: “Tài nghệ của cô nương thật sự quá tuyệt vời, đến cả ngự trù thấy tài nghệ của cô nương cũng cam bái hạ phong.”
“Vậy nên kết bạn với , tuyệt đối thiệt thòi cho .”
Mèo con Kute
“Ừm, quen cô nương là may mắn của .”
“Chàng nếm thử viên xem, cho thêm một ít sụn giòn trong, ngon cực kỳ đó.”
“Cô nương cũng ăn .”
Đang ăn, Thẩm Sơ Hòa chợt nhớ đến cháu trai: “Nhị Lực ? Sao thấy nó?”
“Trường Kiếm và Trường Thương đưa nó săn núi , cần rèn luyện khả năng ứng biến của nó.”
“Không nguy hiểm chứ?”
“Học võ nào chuyện nguy hiểm, nhưng Trường Thương và Trường Kiếm sẽ đảm bảo an cho nó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-153-bat-ngo.html.]
“Chàng nghĩ nó thích hợp với võ khảo ?”
“Không mấy thích hợp, tính tình nó khá hoạt bát, nhưng vẫn xem ý của chính nó. Nếu nó , thì sẽ cách.”
“Không , gia đình ép buộc chúng gì, hơn nữa con vẫn nên những việc phù hợp với thì . Nếu thích hợp, thì khi học thành, sẽ cùng việc khác, cũng phương án thứ hai .” Thẩm Sơ Hòa từng nghĩ đến chuyện hai cháu trai, một võ trạng nguyên một văn trạng nguyên, đó là may mắn thế nào, nên đó cũng nghĩ đến những khả năng khác.
“Cô nương đối với nhà đều kế hoạch chu như ?”
“Đó là đương nhiên, gia đình lỡ mất nhiều năm , giờ đều còn nhỏ nữa, kế hoạch kỹ càng ? Hiện tại trong nhà đều đang học chữ.”
“Nhị Lực cũng đang học chữ.”
“Đa tạ cô nương nghĩ chu đáo đến .”
“Vậy còn cảm ơn món ngon của .”
“Thôi khỏi cảm ơn . Ăn nhanh .”
Hai vui vẻ ăn uống. Sau khi ăn xong, hai dạo trong sân trò chuyện một lát, Thẩm Sơ Hòa kể với Cố Cảnh Thừa về ý định mở tiệm lẩu . Cố Cảnh Thừa phản đối, thậm chí còn đề nghị thể trực tiếp đến kinh thành mở. Thẩm Sơ Hòa vẫn nghĩ kỹ, mùa xuân sang tiệm điểm tâm và tiệm đồ da mở , tiệm lẩu thì quả thực thể đến kinh thành mở. Những chuyện đến lúc đó hãy tính, hiện tại là mùa đông, trấn nhỏ vẫn xây dựng , nên thể gì .
Những ngày tiếp theo Thẩm Sơ Hòa sống tự tại, nàng cũng cần mỗi đều chợ bán hàng. Ba ca ca mùa đông đều ở nhà, nên họ là , chỉ khi sản phẩm mới mắt, nàng theo một chuyến là đủ. Còn lúc rảnh rỗi, nàng ở trong phòng vẽ vẽ, chuẩn cho mùa xuân sang năm.
Nhanh chóng đến một tháng Tết, Thẩm Sơ Hòa bắt đầu bận rộn với hộp điểm tâm mừng năm mới. Hộp quà đại ca đều xong, giấy gói bên ngoài Thẩm Sơ Hòa cũng thuê vẽ xong, mấy ngày nay trong nhà đều đang dán hộp. Thẩm Sơ Hòa định khi đón Tết, sẽ bánh ngọt thành hình cá và chữ Phúc, nên thêm một khuôn mới. Bánh quy cũng với nhiều màu sắc và hình dáng khác . Bánh bơ Margherita và bánh trứng giòn thì ít hơn, những thứ lượng, lãng phí công sức. Nàng thêm nhiều bánh sừng bò mật ong, cùng bánh waffle, những thứ đơn giản, chiếm diện tích, đặt trong hộp quà cũng .
Hộp quà thông thường định giá hai trăm văn, bên trong cho đủ lượng, mắt, cầm tặng lễ tuyệt đối thể khiến nhận nở mày nở mặt, nhưng giá cả là đáng tiền nhất trong các mặt hàng cùng loại. Lại còn một hộp quà cao cấp, năm trăm văn, bên trong thêm bánh táo tàu và bánh hoa đào. Ban đầu Thẩm Sơ Hòa lo lắng rằng thời đại kinh thành bánh ngọt vỏ giòn, nên lúc đầu chỉ bánh Tây. khi tìm hiểu, nàng phát hiện điểm tâm Trung Hoa thời cũng khác xa so với hiện đại. Ban đầu nàng định khi mở tiệm mới điểm tâm Trung Hoa, nhưng hộp quà kiếm một khoản lớn, nên ngại một ít.
Nghe Thẩm Sơ Hòa một hộp quà năm trăm văn, cả nhà đều kinh ngạc. Thẩm Đức Toàn: “Con gái , thì một tháng công dài hạn ở trấn của trong thôn chúng cũng chỉ tám trăm văn đến một lượng bạc, một hộp điểm tâm của con ngang với nửa tháng tiền công của , thế ai thể mua chứ?” Thẩm Sơ Hòa : “Cha, trấn giàu nhiều, nhiều gia đình còn kinh thành tặng lễ. Cha mà bán rẻ quá, ngược sẽ còn trong lựa chọn của . Hơn nữa, sẽ mang lên trấn thử , xem họ thế nào. Có đặt thì chúng , thì , tổn thất gì.”
Nói như , Thẩm Đức Toàn cũng cảm thấy lý: “Vậy con nhớ kỹ nhé, nếu nhiều quá mà ai mua, nhà ăn thì quá lãng phí.” Thẩm Ngọc Điền : “Tiểu , đừng quên chuẩn sớm hai hộp cho Cố đại nhân, thể về kinh thành ăn Tết sớm, giúp đỡ gia đình chúng nhiều, thể phật lòng .” Thẩm Sơ Hòa gật đầu: “Ừm, , Tam ca. Đến lúc đó cũng sẽ gửi hai hộp cho Huyện lệnh đại nhân, tính cách y tồi. Còn Hứa dì cũng gửi.”
Vừa , Thẩm Sơ Hòa bẻ ngón tay tính toán, đừng để sót ai, ngay cả Trịnh Bát cũng một phần. Khoảng thời gian Trịnh Bát ít cho nhà bọn thịt, cũng ít chiếu cố bọn , tuy rằng Thẩm Sơ Hòa thể cần, nhưng ơn huệ của nhớ.