Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 17:: Xây Cầu ---

Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:21:10
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thẩm Sơ Hòa vểnh tai, chuyện trong nguyên tác, tin đồn nào. Yêu thích hóng chuyện vốn là bản tính của con , dù xuyên sách cũng chẳng thể ngăn cản. Một nóng nảy chờ mà mở lời: “Tôn lão gia tử, con trai việc trong nha môn, tin tức hẳn là nhanh nhạy nhất, chuyện gì, mau kể cho chúng xem nào!”

 

Tôn lão gia tử lúc mới hắng giọng : “Thượng du thôn chúng sắp xây cầu, xây một cây cầu lớn. Sau ở phương Bắc đến Kinh thành đều qua cây cầu lớn của chúng , thôn chúng đây xem như thành bảo địa !”

 

Mọi quả nhiên là chuyện , ai nấy đều xôn xao bàn tán. Chỉ là chuyện một lúc, mới chợt phản ứng mà hỏi Tôn lão gia tử: “Tôn bá, xây cầu thì tiện lợi , nhưng chúng đều thể kiếm tiền?”

 

Tôn lão gia tử , vẻ mặt đầy chán ghét: “Chuyện mà cũng hiểu? Xây cầu thì chẳng cần ? Thôn chúng gần thế , đến lúc đó các trượng phu chẳng đều công , còn thể kiếm tiền? Nghe con trai , mấy ngày nữa sẽ bắt đầu chiêu mộ phu khuân đá đó, các ngươi đều chú ý tin tức một chút, đừng bỏ lỡ chuyện .”

 

Nghe , đều vỡ lẽ, tiếng bàn tán càng lớn hơn. Tầm của họ xa như , nghĩ đến tài phú mà sự tiện lợi giao thông thể mang , nhưng công kiếm tiền thì quả là một chuyện thực sự.

 

Thẩm Sơ Hòa đến đây, hồi ức các chi tiết trong sách. Khi động đất, mỏ đá núi gần đó là nơi nhiều c.h.ế.t nhất, những tảng đá chính là để chuẩn cho việc xây cầu mùa xuân. Hàng chục thôn xung quanh đều nam nhân đến công, với y thuật cổ đại, nhiều đá đè trúng đều thể cứu sống. Nhị ca Thẩm Ngọc Khánh công ở đây, đá đè gãy cánh tay, suýt nữa bỏ mạng. Trong sách, để nổi bật sự lương thiện của Bạch Minh Nguyệt, nàng nhờ Vương An Lý gửi cho Thẩm gia hai lượng bạc, cứu mạng Thẩm Ngọc Khánh. Việc cũng trở thành sự đối lập khi Thẩm Ngọc Khánh vì báo thù cho mà định g.i.ế.c cả nhà họ Vương.

 

Trong sách là nữ chủ tâm địa thiện lương, Thẩm gia lấy oán báo ân, nhưng hề nhắc đến Vương An Lý nợ Thẩm gia bao nhiêu tiền. Hơn nữa, khi động đất, Bạch Minh Nguyệt dùng gian của cứu nhiều , thu nhiều điểm tích lũy, mở rộng diện tích gian, đó tích trữ lượng lớn hàng hóa. Khi tái thiết t.h.ả.m họa, nàng kiếm nhiều tiền, quyên góp một phần, trở thành đại thiện nhân tiếng trong trấn. Do đó, Bạch sư gia cũng đón nàng về nhà, đối xử tử tế, để nàng lật trong Bạch gia.

 

Lần , Thẩm Sơ Hòa nghĩ là cắt đứt cơ duyên của nữ chủ, mà là để cây cầu tạm thời xây, đá tạm thời khai thác. thế nào để tiếp xúc với những quản lý đây? Xem mấy ngày nay thường xuyên bờ sông dạo. Trước khi xây cầu chắc chắn sẽ của Công Bộ đến đo đạc. Nàng chuyên môn phù hợp, kiếp cũng ít nghiên cứu các loại cầu cổ. Chỉ cần thể đưa thiết kế hơn, thì thể vẽ bản đồ, việc xây cầu thể hoãn . Tóm , chỉ cần nàng tham gia , nàng sẽ tiếng .

 

Ban đầu, nàng nghĩ mấy ngày nay sẽ đến trấn kiếm điểm tích lũy, dù tài nguyên trong thôn hạn, tài nguyên ở trấn nhiều hơn, kiếm điểm tích lũy sẽ dễ dàng hơn. giờ xem , vẫn giải quyết chuyện . Nàng thể để những nhân vật pháo hôi cứ thế bỏ mạng. Trong sách thể ai quan tâm, nhưng hiện tại những đều là thật, nàng nhất định cứu. Chuyện đây nàng nghĩ đến là sông câu cá kiếm điểm tích lũy, từ ngày mai, nàng định sẽ câu thật nhiều cá, đó mang tặng từng nhà, dù mỗi nhà một điểm tích lũy cũng . Tích tiểu thành đại, hơn nữa còn thể trông chừng xem đo đạc xuất hiện ở bờ sông . Việc khó để rình, gần đây hẳn sẽ ít quan viên đến, nàng cũng thể hai việc cùng lúc.

 

nàng thứ gì đó đáng giá để mang đàm phán với khác. Nếu , một cô thôn nữ như nàng, e là còn thể đến gần những kẻ quan đó. Nàng nhớ trong gian bút mực từ những thứ mà nhà họ Thường cho. Dù chữ cổ nàng , nhưng vẽ tranh thì thành vấn đề. Nàng tiên đến bờ sông, quan sát thủy thế của nơi . Sông rộng hơn hai trăm trượng, hiện đang ở phương Bắc, mùa đông lạnh giá mặt sông sẽ đóng băng, vì tham khảo các loại cầu như Lư Câu Kiều, Triều Tông Kiều, Trác Châu Vĩnh Tế Kiều sẽ phù hợp hơn. Nàng hiện tại cần vẽ một bản vẽ chỉnh mỹ đến mức nào, mà là cần sự đa dạng. Như nếu mang cho những quản lý xem, sẽ khiến họ nảy sinh thêm một vài ý tưởng, chỉ cần nàng thể lên ý kiến của .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-17-xay-cau.html.]

Về đến nhà, nàng tự nhốt trong phòng bắt đầu vẽ bản đồ. Cây bút lông quả thật tiện, nàng liền đến bếp lò lấy một ít than củi, dùng d.a.o gọt sắc, bắt đầu vẽ. Cầu chiều dài từ một trăm đến một ngàn trượng coi là đại cầu, cổ đại nghiêng về cầu vòm, nhưng thể thêm một vài yếu tố hiện đại. Bởi vì là bản vẽ thi công, nên cũng cần vẽ quá chi tiết, đến chiều nàng vẽ xong ba bản đồ ý tưởng. Gần đây nhà Thẩm Sơ Hòa đều chút lo lắng, nàng luôn thần thần bí bí, nhưng dám hỏi nhiều, sợ nàng vẫn thoát khỏi chuyện của Vương An Lý. Họ nghĩ chỉ cần nàng tìm Vương An Lý thì là chuyện .

 

Đến bữa tối, Thẩm Sơ Hòa nhớ đến chuyện câu cá, liền nhờ Đại ca Thẩm Ngọc Cát giúp một chiếc cần câu. Thẩm Ngọc Cát thì đối với cầu tất ứng: “Tiểu nghĩ đến chuyện câu cá ? Được, tranh thủ trời tối, lát nữa Đại ca sẽ cho .”

 

Thẩm Ngọc Khánh câu cá, vội vàng thể hiện : “Tiểu câu cá ư? Vậy lát nữa đào giun mồi câu cho .”

 

Nhị tẩu Trần Phượng Anh : “Trong tủ chén còn bánh nướng, lát nữa trộn đó.”

 

Thẩm Sơ Hòa vội vàng đáp lời: “Ừm ừm, đa tạ Đại ca, Nhị ca, Nhị tẩu.”

 

Trần Phượng Anh là vui vẻ nhất mấy ngày nay, bởi vì nàng thể cảm nhận sự đổi của tiểu cô tử, gia đình đang trở nên hơn, đặc biệt là con trai thể học, nàng hiểu rõ tầm quan trọng của việc . Mã Quế Hương gì, nàng quan tâm đến chuyện của Thẩm gia, trong lòng chỉ nghĩ đến chuyện nhà đẻ. Chiều nay mang vải vóc đưa cho nhà đẻ, thím dâu vui mừng khôn xiết, nương cũng ngừng khen ngợi nàng.

 

Ăn cơm xong, liền bắt đầu bận rộn, chuẩn đồ dùng cho Thẩm Sơ Hòa câu cá. Thẩm Sơ Hòa thực sự yêu thích gia đình . Kiếp nàng quên mất gia đình nên là thế nào, giờ đây mỗi ngày nàng đều nhiều quan tâm như . Trước khi trời tối, cần câu của Đại ca xong, Nhị ca cũng đào giun về. Thẩm Sơ Hòa trộn một ít mồi câu, cần ủ một đêm, ngày mai hiệu quả sẽ hơn. Sau đó tiếp việc tinh chế đường trắng. Mấy ngày nay nàng sẽ liên tục tinh chế một ít, đợi dùng để bánh ngọt. Hiện tại thích hợp để đưa kỹ thuật ngoài, nhưng thể dùng trong thức ăn của , tăng thêm hương vị và vẻ ngoài cho món ăn của nàng.

 

Chỉ là xong xuôi thứ, nàng định ngủ thì trong phòng của Đại ca truyền đến tiếng cãi vã. Vốn dĩ nàng cho rằng vợ chồng chút cãi vã là bình thường, ngoài nên xen , họ dễ hòa giải. Nếu chồng và tiểu cô đều khuyên can, ngược thể mâu thuẫn lớn hơn. Thẩm Đức Toàn và Hoàng Thúy Phân cũng giữ thái độ , ngoài. Chỉ một lát , hai đ.á.n.h đến sân. Thẩm Sơ Hòa vội vàng theo cha cùng khoác áo choàng ngoài . Gây gổ đến bên ngoài thì còn là chuyện nhỏ của hai vợ chồng họ nữa, mà là chuyện của cả gia đình. Lúc Thẩm Ngọc Cát kéo Mã Quế Hương về phía cổng lớn: “Muội của đầu tiên mua vải cho nàng, nàng dám mang về nhà đẻ ? Vậy nàng thà về ở hẳn nhà đẻ !”

 

Mèo con Kute

Mã Quế Hương nắm chặt lấy cánh tay Thẩm Ngọc Cát: “Ta dựa ? Chàng dựa mà đuổi ? Bao nhiêu năm nay, tiền kiếm chẳng cũng đều tiêu cho ? Ta chẳng qua chỉ đưa cho một mảnh vải, hưu , !”

 

Thẩm Ngọc Cát đến đây càng thêm tức giận: “Những thứ khác nàng mang cho nhà đẻ, ý kiến gì ? Dù nàng mang cả yếm lót của cho nàng cũng chẳng gì. đây là đầu tiên tiểu mua đồ cho nàng, tấm lòng của nó, nàng cứ thế mang về nhà đẻ ? Nàng lương tâm ?”

 

 

Loading...