Xuyên Thành Kiều Nữ Lắm Chiêu Bị Thoái Hôn: Ta Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà! - Chương 170:: Náo Loạn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:24:04
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lòng Tôn Nhị Nga lạnh ngắt, nhưng lúc tìm cách vãn hồi, bởi khi trở về, bọn họ cũng bàn bạc, rằng nếu Thẩm gia phát đạt, cuộc sống thì thể xa lánh họ. Dù trong lòng nàng vạn phần , vẫn kéo nhẹ áo lão bạn: “Lão gia nó, ông xem cái tính tình của ông kìa, khẩu xà tâm phật, nãy còn nhớ con gái, giờ lời , ông là con gái xa lánh chúng ?”
Mèo con Kute
Mã lão gia tử tuy hiểu rõ, đó bọn họ cũng bàn bạc đấy, nhưng quen với thái độ đó với Mã Quế Hương, y vẫn luôn cảm thấy, là gia chủ, Mã Quế Hương thì lời. dạo , con dâu và con trai y đến nhà chồng của Mã Quế Hương, thấy nhà cửa xe ngựa của họ, còn dò hỏi việc họ bán mấy xe điểm tâm Tết, chắc chắn đáng giá ít tiền. Muốn chiếm tiện nghi thì thể xé rách mặt.
Y đè nén lửa giận, nhưng cũng như con dâu, tươi đón khách, chỉ hừ một tiếng, : “Được , , tất cả nhà .”
Nói đoạn, y hiệu cho nhà. Thẩm Ngọc Cát theo vợ cùng nhà, cũng nghĩ đến việc ăn cơm, nhưng cũng thể nhà, chỉ là nhà một lát sẽ trở về.
Vợ Mã Diệu Tông lúc vội vàng đến chuyện với Mã Quế Hương: “Đại tỷ bộ y phục thật , đại tỷ tinh thần phấn chấn thế , cuộc sống .”
“Phải , ? Ta cũng thấy , là tiểu cô tử của mua vải cho, đặc biệt thích.” Mã Quế Hương sờ sờ y phục của .
Sắc mặt vợ Mã Diệu Tông khẽ biến đổi, nếu là đây, chỉ cần nàng , đại cô tỷ sẽ nếu nàng thích thì sẽ tặng, dù hôm nay thể tặng thì hai ngày cũng sẽ mang đến. nãy nàng ý gì? Nàng cam lòng tiếp tục thăm dò: “Tỷ tỷ, thích bộ y phục của tỷ, nhà tỷ bây giờ tiền, chắc là ít y phục mới nhỉ?”
“Ừm, cũng mấy bộ, đều thích, bây giờ nhà ăn, nhiều, cũng ăn mặc tươm tất một chút.” Mã Quế Hương tiếp lời nàng .
Vợ Mã Diệu Tông ngừng nháy mắt với chồng, hy vọng chồng sẽ giúp nàng chuyện, nhưng chồng cũng dùng ánh mắt hiệu bảo nàng đừng chuyện đó vội, hôm nay quan trọng hơn là kéo Mã Quế Hương trở về.
nhà họ bao nhiêu năm nay hình thành nhiều thói quen, lúc thật sự khó mà đổi. Chẳng , nhà, Mã Kim Trụ, cháu trai đang cạnh lò than rang lạc, những thứ trong tay họ. Thấy điểm tâm, y cũng gọi đại cô, trực tiếp đến lấy điểm tâm, bóc lấy một miếng ăn ngay.
Mã Diệu Tông sức thúc cùi chỏ con trai: “Bái niên đại cô của con , thì đại cô của con chuẩn hồng bao cũng sẽ phát cho con .”
Nghe thấy hồng bao, Mã Kim Trụ liền với Mã Quế Hương một câu "Đại cô ăn Tết vui vẻ", cũng hành lễ, chỉ là qua loa như . Mã Quế Hương gật đầu, gì, cũng đưa hồng bao. Mã Kim Trụ thấy thái độ của Mã Quế Hương, liền vui, chìa tay : “Hồng bao của ?”
Mã Quế Hương đáp: “Nhiều năm nay năm nào cũng cho con hồng bao, nhưng cha con từng cho con trai một cái hồng bao nào, nên từ nay về sẽ cho nữa, cũng đỡ bận tâm.”
Thẩm Khuê và Thẩm Lực đầu tiên cảm nhận mẫu ở nhà ngoại giúp cho , đột nhiên hai chút xúc động. Mã Kim Trụ đến đây, vui, liền mách Mã lão gia tử: “Tổ phụ, xem đại cô, ý gì đây? Con là nam đinh của Mã gia, Mã gia trông cậy con để rạng danh gia môn, đại cô thể đối xử với con như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-kieu-nu-lam-chieu-bi-thoai-hon-ta-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-170-nao-loan.html.]
Lúc Thẩm Khuê nhịn khóe miệng cong lên, tài nào kìm nén , , Thẩm Lực cũng nhịn , nhất thời chú ý, bật thành tiếng. Nếu là đây bọn họ sẽ như , bởi khi còn nhiều kiến thức, bọn họ cảm thấy gì về những lời , thậm chí còn cho rằng lý. bây giờ bọn họ kiến thức rộng, chỉ riêng Mã Kim Trụ thế , mười lăm tuổi , chẳng gì, cả ngày ở nhà lêu lổng, trộm gà bắt chó, còn đòi rạng danh gia môn, thật sự nực .
Vốn dĩ sự chú ý của Mã lão gia tử và những khác đều tập trung Thẩm Ngọc Cát và Mã Quế Hương, coi trọng hai tiểu bối . tiếng thu hút sự chú ý của bọn họ. Mã lão gia tử vốn định quát mắng bọn họ, khẽ nheo mắt : “Đại Khuê Nhị Lực bây giờ học tư thục ?” Y quá nhiều, nhưng thể cảm nhận khí chất của hai đứa trẻ khác biệt. Trong nhận thức của y, chỉ học mới thể sự đổi như . hai đứa chúng lớn thế , gửi đến trường học ở trấn cũng khả thi, thi khoa cử đều bốn năm tuổi khai minh . Cháu trai của y cũng khai minh từ nhỏ như thế, nhưng là duyên với sách vở, một năm thì gì cũng chịu nữa.
Thẩm Khuê đối với Mã lão gia tử đáp: “Ngoại tổ phụ, con đang sách ở tư thục, ở ngoài học võ, cũng học chữ.”
Nghe lời , Mã lão gia tử thở phào nhẹ nhõm, xem đúng như nghĩ, bọn chúng bày trò gì thì cũng chỉ đến thế, y vẫn thể khống chế . Y hắng giọng: “Các ngươi học thì càng lễ phép, chuyện mà các ngươi , thể thống gì?”
Thẩm Lực tính cách giống Thẩm Khuê, nhịn : “Vì thật sự buồn .”
Thẩm Khuê vốn dĩ nghĩ sẽ theo lời dặn của tổ phụ tổ mẫu, yên lặng, bái niên xong gây sự nhanh chóng về nhà. xong lời đó, cảm thấy tâm trạng thoải mái, quả thực cũng buồn . Là ca ca, thể để một Mã gia chỉ trích, nên cũng đáp: “Quả thật .”
Lời như châm ngòi Mã Kim Trụ, y bật dậy: “Các ngươi giễu cợt !”
Thẩm Khuê gật đầu: “Ngươi cho rằng thể rạng danh gia môn ?”
Mã Kim Trụ tuy là thể, nhưng thể nhận, gân cổ cãi: “Sao thể?”
Thẩm Ngọc Cát cũng ngờ tình huống ngoài dự liệu, nhưng y vẫn giữ vững quan điểm là yên về nhà. Vậy nên đối với hai con trai : “Các con đừng đùa giỡn với Trụ tử nữa, Đại Khuê, con là ca ca, nên nhường nhịn một chút.”
Thẩm Khuê đương nhiên lời phụ , hơn nữa điều cần cũng , đáp: “Con thưa cha.”
Thế nhưng Mã Kim Trụ nuốt trôi cục tức , y vung nắm đấm, đ.á.n.h thẳng về phía Thẩm Khuê. Thẩm Khuê khéo léo né tránh, Thẩm Lực một cước trực tiếp đá Mã Kim Trụ bay , thẳng từ đất bay lên giường sưởi. Điều khiến Mã lão gia tử và bọn họ sợ hãi, vội vàng bò lên xem cháu trai. Mã Kim Trụ lúc thực cảm thấy quá đau, nhưng vô cùng kinh hãi. Y cũng là kẻ bá chủ trong làng, thường xuyên đ.á.n.h , nên rõ một cước của Thẩm Lực y thể chống , hơn nữa là việc đột nhiên đá bay lên, y cảm thấy chóng mặt.
Thế nhưng Mã lão gia tử thật sự sợ c.h.ế.t , cháu vàng cháu bạc của , nếu chút sai sót, y sống nổi? Y tức giận, cầm lấy cây chổi quét giường giường sưởi, đ.á.n.h thẳng về phía Thẩm Lực. Thẩm Lực thể y đ.á.n.h trúng, trực tiếp giật lấy cây chổi, đưa cho Thẩm Khuê: “Đại ca, ném cái ngoài , ngoại tổ phụ tuổi cao , thể để tức giận.”